Chapter 59: Rác rưởi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ thì việc giải quyết một con tép riu như thế sẽ không tốn bao lâu đâu, cho nên tôi phải kết thúc mọi thứ nhanh nhất có thể mới được.

Này, Bạch Tuộc, ngươi chỉ là màn dạo đầu trước khi ta xử lý đến Alexia mà thôi.

Ta sẽ xé xác ngươi, rắc gia vị lên ngươi, rán ngươi để biến ngươi thành món Takoyaki rồi sẽ ăn sạch ngươi!

Nhưng mà hình như làm Takoyaki ở thế giới này rất là khó.

Bạn có thể mua được gia vị làm Takoyaki ở các siêu thị thương mại ở Trái Đất, nhưng ở đây bạn cần phải tự tay làm ra bột làm bánh... Và ngay từ đầu thì việc tiếp cận đến bột làm bánh ở thế giới này cũng chẳng hề dễ dàng gì.

Thôi dẹp việc đó sang một bên đi. Đến đâu rồi nhỉ, à, ta sẽ cho ngươi ra bã!

"Tch!"

Có vẻ như nó đã nhận ra những gì tôi định làm rồi. Con Bạch Tuộc đó ngay lặp tức di chuyển ra phía sau cô bé nhân vật qua đường.

Hơn thế nữa, nó còn sử dụng những chiếc xúc tu của mình để bắt lấy Eterna và những học viên khác nữa để biến bọn họ thành những chiếc khiêng thịt.

Này, đó là gian lận đấy.

Và nó không chỉ dùng những chiêc khiêng đó để che chở cho mặt trước không đâu.

Con Bạch Tuộc đó sử dụng 6 chi của mình để bắt lấy 6 học viên còn 2 chi còn lại được dùng để leo cây.

Rồi sau đó dùng 5 trong số các học viên bị bắt giữ cùng với cô bé (Mob Girl) đó để che chắn xung quanh.

Ngoài ra nó còn kéo the một học viên khác nữa để che chắn phần đầu để phòng trường hợp có những đòn tấn công đến từ trên không nữa.

Khiêng thịt sao... quả thật là một chiến thuật khó xơi mà.

Nhưng mà, muda muda muda!

Luôn luôn sẽ có biện pháp để khắc chế cho những thứ như vậy thôi.

"Đừng manh động, Elrise... Chỉ cần ngươi dám tiến lên thêm một bước nữa, thì mạng sống của bọn chúng sẽ không còn đâu. Bây giờ thì hãy ngoan ngoãn giơ hai tay đầy hàng đi." (bên eng ghi là place your hands on your back nghĩa là đặt tay ra sau lưng cơ mà nghe nó quái quái cho nên tui sửa lại)

Con Bạch Tuộc sử dụng những lời hăm dọa mới quen thuộc làm sao, nhưng hiện tôi vẫn đang bước về phía trước và đã vòng ra được đằng sau nó rồi.

Đúng vậy đấy, tôi đã sử dụng hiện tượng khúc xạ ánh sáng để tạo ra một ảo ảnh cùng với phép tàn hình đấy, chúng đều là những phép thuật mà tôi đã sử dụng lúc trước để đánh lừa đôi mắt của các Hiệp Sĩ cả.

Trước mặt nó giờ đây chỉ còn là một hình ảnh phản chiếu của tôi đang đứng yên trước mặt các con tin và ngoan ngoãn giơ hai tay lên mà thôi.

Và chiến thuật sử dụng khiêng thịt đó cũng không phải là không có điểm yếu đâu.

Tôi đã nhắm vào những khoảng trống giữa các con tin đó và kích hoạt pháp thuật hệ băng.

Để con Bạch Tuộc này có thể di chuyển được trên cạn thì nó phải luôn cần kích hoạt thủy ma thuật lên xung quanh bản thân để nó có thể sống trong đó.

Một khi mà lớp nước hoàn toàn bị đóng băng thì chiến thắng chắc chắn sẽ thuộc về tôi.

Sau đó, con Bạch Tuộc ngay lặp tức bị đóng băng lại và tất cả con tin đều được trả lại tự do.

Tôi giải phép ảo ảnh và tàn hình trên mình... Trong mắt của Leila thì tôi cứ như thể sẽ giống như là di chuyển tức thời vậy.

"E, Elrise-sama... việc gì vừa..."

"Những con tin này làm ta có đôi chút lo lắng, cho nên ta đã gian lận một tí."

Tôi muốn giấu đi những con bài tủ của mình càng nhiều càng tốt, cho nên tôi đã không mô tả việc này một cách chi tiết cho Leila biết.

Việc này như thể cất giẫu một kỹ năng tất sát vậy.

Nhưng cũng may mắn cho tôi rằng con Bạch Tuộc này đã đi ra ngoài một cách hết sức liều lĩnh.

Bất ngờ nho nhỏ này đã giúp tôi góp phân triệt tiêu một nhân tố bất ổn ảnh hưởng đến kế hoạch đột nhập vào hầm ngục mà tôi định giao cho nhóm Vernell.

Dù sao thì cô bé (Mob Girl) đó cũng chỉ là bị thao túng mà thôi... err, Elizabeth nhỉ? À không, phải là Elizabet nhỉ.

Ừ thì cái nào cũng đều được cả thôi.

Cô bé đó tỏ ra hết sức sửng sốt đến mức ngã quỵ chân xuống, cho nên tôi đã phải vương một bàn tay của mình ra về phía cổ.

"Đây quả là một thảm họa khủng khiếp đối với cô nhỉ... cô đã định thần lại rồi chứ?"

Khuôn mặt của cô không thuộc gu của tôi thích nhưng tôi được cho biết rằng cô ấy chính là một fan cuồng nhiệt của tôi đến mức bắt trước cả tôi, cho nên tôi cần thiết phải tỏ ra quan tâm lo lắng tới fan của mình.

Rồi cô bé (Mob Girl) nắm chặt lấy tay tôi với đôi bàn tay của mình, cô ấy nhìn nó một cách hết sức nghiêm túc rồi vuốt ve nó.

Hm? Gì đấy? Tay của tôi đâu có gì đâu?

"Hah... thật trắng, thật mềm mại và thon dài làm sao... Đẹp cho đến tận những đầu ngón tay luôn..."

Cô ấy bắt đầu hít hà trong khi vuốt ve lấy đôi bàn tay của tôi và chằm chặm ôm lấy tôi.

Rồi cô chạm lấy mái tóc và eo của tôi mà chẳng e ngại gì.

"Ah, cảm ơn, cảm ơn... ta đã luôn kiếm tìm lấy sự giúp đỡ. Nhưng giọng nói của ta chẳng thể nào mà phát ra được cả. Nhưng chẳng phải mọi việc rõ rành rành như thế sao? Quả một sai lầm đáng nguyền rủa khi mà một Thánh Nữ như ta lại tự xưng là Phù Thủy."

...?

Cái con người này đang nói cái quái gì thế.

Không, đây hình như chính là điều mà Leila đã từng nói qua, về việc cô bé này đã đóng giả làm Thánh Nữ.

Cổ phải may mắn lắm thì mới có thể sống sót sau khi bị thao túng như thế nhưng mà sau khi bản thân thoát chết, cô ta lại bắt đầu giả dạng bản thân là Thánh Nữ nữa rồi. Theo một cách nào đó thì cổ quả là rất "chuyên nghiệp" đấy.

"Tóc của ngươi mới thật mượt mà làm sao... vòng eo cũng thật tinh tế... hah... thì ra đây chính là Thánh Nữ sao... ah. tại sao... Tại sao ta không phải là người?... Khuôn mặt này, thân thể này, nó đáng lẽ ra phải là thứ ta thuộc về ta mới đúng, nhưng, tại sao nó lại là của ngươi..."

Uhm... quả thật rất ư là ra gì đấy. Một kiểu người mà tôi chưa từng được gặp bao giờ.

Dù sao thì nhờ vậy tôi cũng đã tiếp thu thêm được một kiến thức mới rồi.

Có vẻ như cô ta là một nhân vật khá là nguy hiểm đấy.

Đáng lý ra sẽ tốt hơn nếu tôi không cứu cô ta...

"Này, hãy đưa nó cho ta đi... mái tóc này và bàn tay này, khuôn mặt này và thân thể này, hãy đưa tất cả nó cho ta... Ta cũng muốn trở thành Thánh Nữ nữa. Như vậy ổn mà phải không? Đúng chứ? Đúng chứ? Ổn cả mà? Nhỉ? Phải vậy thôi bởi ta mới là Thán..."

"Đủ rồi đấy, thứ sâu bọ."

Khi tôi vẫn còn đang miên man suy nghĩ bản thân cần phải làm gì để giải quyết một nhân vật nguy hiểm đang sờ mó khắp người tôi, thì Leila đã ngay lặp tức đi đến bên cạnh tôi trước khi tôi kịp phát giác, rồi nắm lấy đầu của cô ta (Mob Girl) và kéo cổ ra xa khỏi tôi. Tiếp đó Leila ném cổ đi như thể đang ném một thứ rác rưởi vậy.

Này Stocco, như vậy chẳng phải là hơi nặng tay sao?

Cô gái đó có họ đấy, chẳng phải điều đó có nghĩa là cô ta thuộc một gia đình quý tộc sao?

Ah, không, giờ nghĩ kĩ lại thì chẳng phải Stocco cũng là con gái của nhà Hầu Tước sao. Và bởi cô ấy đã dành chiến thắng áp đảo về mặt tước hiệu rồi cho nên hẵn là Leila sẽ dễ dàng xử lý cô ta mà chẳng gặp bất kỳ rắc rối gì nhiều cả đâu?

... Không, không, vấn đề không phải nằm ở đây.

"Những hành động vô liêm sĩ của ngươi cùng với vô số những hành vi thiếu tôn trọng với Elrise-sama, ta chẳng thể nào có thể trơ mắt đứng nhìn thêm được nữa. Với những hành động bán bổ đó, ta sẽ ngay lặp tức chặt đi chiếc đầu bẩn thỉu của ngươi."

Cô gái (Mob Girl) vẫn ngồi ỳ trên mặt đất và tỏ vẻ như vẫn chưa hiểu được tình huống đang diễn ra, còn Leila thì tiến đến và chỉa thẳng thanh kiếm của mình về phía cổ.

Mob Girl lập tức lùi về đằng sau và lên tiếng

"Đợ, đợi đã... bì, bình tĩnh lại... làm ơn, Leila. Đúng, đúng thế, cô chính là Hiệp Sĩ của ta mà! Cô chính là Hiệp Sĩ Hộ Vệ của ta! Cho nên cô không được phép làm thế! Làm ơn hãy nhớ lại... giây phút mà chúng ta kề vai sát cánh chiến đấu trên chiến trường, ngày hôm đó chúng ta đã cứu sống vô sô những người yếu đuối..."

Giọng điệu của cô ta bỗng dưng trở nên lễ phép hơn hẳn.

Có lẽ đây là để bắt trước ngữ điệu tôi.

Nhưng tôi chưa bao giờ, cũng sẽ không bao giờ nói với một giọng điệu như của một tiểu thư khuê cát như thế đâu.

Ngay từ đầu thì nguyên nhân duy nhất khiến tôi phải sử dụng loại giọng điệu lịch sự đó chính là bởi nếu sử dụng cách nói chuyện của con gái, nó sẽ khiến bản thân tôi cảm thấy kinh tởm bản thân mình, còn nếu sử dụng ngữ điệu của đàn ông, thì như vậy quá không thích hợp với vai trò Thánh Nữ. Đó là lý do tại sao tôi lại sử dụng giọng điệu lịch sự trung tính như thế khi đang thực hiện nghĩa vụ của mình; đây chỉ là vấn đề thỏa hiệp của chính bản thân tôi mà thôi.

"...Câm miệng."

"Hih!"

Uwah, biểu cảm của Leila đã trở thành một thứ mà tôi chưa bao giờ thấy được trước đây.

Nó như thể cô ấy giẫm phải một đống phân khi đi trên đường vậy. Đấy kiểu như là cảm giác khiến người ta sinh ra một tâm lý ác cảm vậy. Rồi đôi mắt mắt của cô phừng phừng trong lửa giận khiến nó như có thể đóng băng mọi thứ vậy; tóm lại nó là một biểu cảm rất khó để diễn tả một cách chính xác thành lời.

Nó như thể là một thứ lạnh lẽo đến mức khiến bạn bị bỏng vậy, thứ nhiệt độ đó làm tê liệt cơ quan xúc giác khiến bạn chẳng thể nào có thể cảm nhận được nóng hay lạnh được nữa.

Tôi không biết rằng con người lại có khả năng biểu lộ ra cái thứ cảm xúc đó cơ đấy.

"Đủ rồi, chỉ cần nghe thấy giọng nói của ngươi thôi cúng đã đủ khiến ta ghê tởm rồi. Ta sẽ lặp tức cắt đầu của ngươi xuống ngay bây giờ."

Ah, không hay rồi.

Leila sẽ thật sự hái đầu của cô ta xuống đấy.

Nếu để Leila tiếp tục sát hại cô ta (Mob Girl) theo cách này, thì Leila sẽ bị trừng phạt bởi luật pháp của nơi này vì tội sát hại một thành viên quý tộc mất. Cho dù đó có là bất kỳ lý do nào đi chăng nữa thì việc đó cũng sẽ trở thành một rắc rối khó giải quyết.

Ngay cả khi Leila có là một quý tộc thì cũng y như thế. 

Cho nên tôi khẽ vỗ nhẹ lên lưng của Leila như để chấn an cô ấy.

Stocco, Ngoan.

Bình tĩnh lại, đúng thế, đúng thế.

"Leila, bình tĩnh lại."

"Xin đừng cản thần lại, Elrise-sama. Thứ súc sinh này cần được thủ tiêu ngay lập tức."

Và giờ cổ đã bắt đầu xem cô ta (Mob Girl) là một thứ "súc sinh" luôn rồi.

Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi thấy Leila tức giận đến như thế.

Ở trong trò chơi thì cô ấy cũng tỏ ra rất tức giận khi đối đầu Pizzarise, nhưng đây là lần đầu tiên tôi bắt gặp điều này diễn ra kể từ khi tôi đi vào thế giới này.

Làm sao để làm dịu cơn giận của cô ấy lại đây...

Dù sao thì nếu để cho Leila thật sự cắt đầu của cô ta (Mob Girl) tại đây thì chỗ đứng sẽ bị lung lây dữ dội đấy.

Cho nên việc tôi phải đích thân can thiệp để ngăn cản cô ấy đã trở nên cấp thiết hơn hơn bao giờ hết, nhưng... tôi nghĩ trước hết mình nên hồi phục lại các vết thương mà Leila gây ra khi ném cổ (Mob Girl) đi đã.

Dù sao thì cô ấy vẫn là con gái của một Bá Tước mà.

Và rồi khi tôi dự định sử dụng phép phục hồi, bỗng dưng có ánh sáng toát ra từ chỗ của Eterna.

Hả? Tôi đâu có thi triển phép phục hồi lên bên đó đâu nhỉ?

Điều này khá là nguy hiểm đấy. Mana bỗng dưng trở nên cô đặc lại ở xung quanh Eterna.

Nếu cứ tiếp tục như thế thì mọi người ở trên sân thượng này ngoài trừ tôi với khả năng phòng vệ với mana của mình ra, thì sẽ đều bị thổi bay mất.

Cho nên tôi đã triển khai một lớp rào  chắn lên. Nó sẽ chắn lại vụ nổ năng lượng từ Eterna trong khi tôi vẫn có thể quan sát được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

"..."

Eterna, người đang tỏa ra những hào quang ánh sáng ấy chậm rãi ngồi dậy, và nhìn về phía bên đây.

Cơ thể của cô được tô điểm bởi những hạt mana trắng và mái tóc của cô thì đang bay phấp phới cho dù là hiện chẳng có bất kỳ ngọn gió nào ở đây cả.

Làn sóng mana đó đánh trúng con Bạch Tuộc đó và khiến nó bốc hơi; chẳng còn bất cứ thứ gì còn sót lại luôn.

Ah... tôi đã định làm món Takoyaki bằng những nguyên liệu đó đấy.

Thôi, dù sao thì đây ắt hẳn là nó rồi nhỉ.

Nói trắng ra thì chẳng một ai có thể hiểu được chuyện gì vừa xảy ra cả, bởi việc một người có thể đạt được 1/600 lượng mana của tôi là bất khả thi.

Yup, chính xác là thế, cô ấy đã thức tỉnh năng lực của Thánh Nữ rồi đấy.

Nhưng sao tự nhiên cô ấy lại thức tỉnh được nhỉ? Thật khó hiểu...

...Tóm lại thì việc tôi sẽ bị phát hiện là Thánh Nữ giả sẽ xảy ra trong tương lai gần mà thôi, cho nên hãy cùng tôi nghĩ ra một biện pháp để trốn tội nhé.

_____________________________

Với những kẻ nhận được sự cứu giúp khi thỉnh cầu, chẳng có gì chắc chắn rằng họ sẽ biết ơn điều ấy cả.

Cho dù là bọn họ đã từng tuyệt vọng tìm kiếm sự cứu giúp ấy trong tình cảnh hiểm nghèo, thì bọn họ cũng dễ dàng quên đi điều đó một khi bản thân đã được cứu giúp... Kiểu người như thế có tồn tại ở thế giới này.

Sâu thẳm trong tim mình Leila cũng nghĩ như thế, trong khi đang nhìn về phía đống Rác Rưởi ấy (Elizabet).

Elrise nói rằng người đã nghe được những lời kêu cứu của Elizabet.

Điều này ắt hẳn là sự thật.

Khi mà Vua Aiz kiếm tìm sự giúp đỡ, người cũng đã làm y như vậy, người cứu rỗi ông ta như thể đó là điều hiển nhiên vậy.

Thứ sức mạnh như thế có thể không tồn tại ở những thế hệ Thánh Nữ khác, nhưng người chính là Thánh Nữ Vĩ Đại Nhất cơ mà. Cho nên việc người sở hữu thứ sức mạnh ấy cũng chắc lấy gì làm lạ cả.

Nhưng không phải ai cũng giống như Vua Aiz, cảm thấy biết ơn sau khi được cứu giúp và mong muốn được đáp trả lại ân tình đó.

Với những kẻ mục ruỗng đến tận cùng, thì bọn chúng chẳng có bất kỳ khái niệm gì về việc "ăn khế trả vàng" cả.

Nhưng cho dù là thế, Elrise vẫn chẳng hề thay đổi và người vẫn giang rộng đôi tay của mình để giúp đỡ họ.

Người cứu giúp bất kỳ ai mà chẳng hề có chút toan tính; cho dù là lòng tốt của người có bị chà đạp, người vẫn sẵn lòng giúp đỡ với nụ cười trên môi.

Bọn họ sẽ không bao giờ phản bội mình... có vẻ như người chưa từng suy nghĩ mọi việc sẽ như thế.

Người không ngại việc bản thân bị phản bội và lòng tốt của mình bị giẫm đạp... Elrise chắc chắn đã có những suy nghĩ như thế.

Cách sống như thế mới thật đáng quý và cao đẹp làm sao... Đấy là lý do tại sao mà Leila không thể tha thứ cho đống rác rưỡi này được.

Một thứ rác rưởi như thế mà lại dám giẫm đạp lòng tốt của Elrise. Điều đó không được phép xảy ra.

Đó là lý do tại sao mà chỉ duy nhất lần này, cô nghĩ mình sẽ dùng thanh kiếm này để cắt đầu ả ta xuống, cho dù có phải làm trái với mong muốn của Elrise.

Nhưng Elrise lại khẽ chạm lên lưng của Leila và nói với cô rằng.

"Leila, bình tĩnh lại đi."

"Xin người đừng cản thần lại, Elrise-sama. Thứ này cần được thủ tiêu ngay lặp tức."

Elrise lẳng lặng lắc đầu đáp lại sự phẫn nộ của Leila.

Trên mặt người, chẳng có bất kì dấu hiệu nào cho thấy người có tí nào là giận dữ vì bị xúc phạm cả.

Người sẽ yêu quý tất cả mọi người như nhau và sẽ bảo vệ tất cả bọn họ.

Đó là lý do tại sao mà lần này cũng như thế, người đã định sử dụng phép hồi phục lên Elizabet mà chẳng có tí lưỡng lự nào cả.

Ah... người thật sự là...

Leila bằng cách nào đó đã ép xuống được sự bực bội của mình và tra kiếm lại vào vỏ.

Nói về năng lực chiến đấu, thì người chẳng cần ai phải bảo vệ người cả.

Người không chỉ có đủ khả năng bảo vệ bản thân mình, mà còn có khả năng bảo vệ tất cả mọi người nữa.

Nhưng người lại không hề có bất kỳ ý định nào để bảo vệ bản thân mình cả.

Cho nên Leila đã thề rằng bản thân sẽ bảo vệ lấy người cho dù có phải đối mặt với bất cứ thứ gì đi chăng nữa.

Với Leila, cô đã từng một lần phản bội người, nhưng Elrise đã tha thứ cho cô và thậm chí người còn ban cho cô một món vũ khí do đích thân người tạo ra nữa.

Để đáp lại ân tình đó, ít nhất cô sẽ trở thành tấm lá chắn để bảo vệ người khỏi mọi sự thù địch.

Nhưng có vẻ như cô đã tra kiếm vào quá sớm.

Con Đại Ác Quỷ đã bị đóng băng trong khi Kẻ Ngu Muội đã chết lặng.

Tất cả việc còn lại chỉ là bảo vệ an toàn cho con tin mà thôi... đó chỉ là cô nghĩ như thế.

Nhưng trong số các học viên cần được giữ an toàn, Eterna bỗng dưng lại phát sáng và Elrise nhanh chóng triển khai những lớp lá chắn để bảo vệ mọi người.

Ngoại trừ những phần mà được Elrise bảo vệ, những thứ còn lại đều bị thứ ánh sáng đó xóa sổ cả. Ngay cả con Đại Ác Quỷ đang bị đóng băng ban nãy cũng chịu chung số phận và biến thành cát bụi.

Nhìn về phía những lỗ rỗng tuếch trên sàn nhà, Leila cảm thấy khiếp sợ bởi thứ sức mạnh đó.

Việc này là bất khả thi.

Làm sao mà một học viên thông thường lại bỗng dưng có thể sử dụng một sức mạnh ma thuật mạnh mẽ đến mức có thể xóa sổ một con Đại Ác Quỷ chỉ với một đòn duy nhất được cơ chứ.

Ngay cả bản thân Leila cũng không thể làm được như thế.

Một người có thể tạo ra một việc hoàn toàn vượt trội với tri thức của nhân loại như thế. Chỉ có 1 khả năng duy nhất mà thôi, đó chính là Thánh Nữ.

Nhưng đáng lẽ người đó phải là Elrise mà.

Và thực tế, Elrise cũng đã làm rất nhiều việc vĩ đại mà chỉ có Thánh Nữ mới có khả năng thực hiện... Không, ngay cả những việc mà tất cả những Thánh Nữ đời trước không thực hiện được thì người vẫn có khả năng làm ra.

Nhưng nhìn về phía Eterna, người đang đứng ở đó với lớp hào quang tỏa ra thật thần thánh, tất cả những gì mà một con người bình thường có thể nghĩ đến đó là "Đấy chỉ có thể là Thánh Nữ mà thôi".

Để 2 Thánh Nữ có thể xuất hiện ở cùng trong một thế hệ, việc đó là chưa có tiền lệ xảy ra trước đây.

Nhưng ngoại lệ này đang hiện thị rành rành ở trước mắt cô.

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net