Chương 61 : Lãnh Ngân Sương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Âu Dương Tuyết bước ra sau, đương nhiên là nhìn thấy cảnh này. Cô cứ nghĩ hắn sẽ đối xử với cô gái này như đối với Mộc Tinh Khuê - Lạnh lùng, xa cách. Nhưng không, Lãnh Ngạo Thiên không những không đẩy ra, còn đứng im làm 'cột gỗ' cho người ta ôm. Nếu nhìn vào mắt hắn có thể thấy hắn khẽ nhíu mày, ánh mắt vẫn có sự dịu dàng. Nhưng dựa vào bản năng của mình, Âu Dương Tuyết biết ánh mắt này khác với ánh mắt khi yêu của một người con trai với một người con gái mà giống như là ánh mắt của tình thân. Chính xác mà nói là tình cảm anh em ruột thịt. Nếu cô nhớ không nhầm, cô đã từng nghe mẹ của Lãnh Ngạo Thiên nhắc tới Lãnh Ngân Sương - em gái của Lãnh Ngạo Thiên.
Lãnh Ngạo Thiên đương nhiên có chút mong chờ vào sự ghen tị khi có cô gái khác đến gần anh của Âu Dương Tuyết. Nhưng không chỉ có một cái nhíu mày lúc đầu của cô còn lại đều là nụ cười tươi. Một vẻ mặt thản nhiên như thường, chẳng lẽ lại tức quá hoá cười sao ???
Âu Dương Tuyết đứng ra khỏi xe, nở nụ cười :
- Nếu chị đoán không nhầm thì em chính là Ngân Sương.
   Cô gái đang bá vai bá cổ Lãnh Ngạo Thiên lúc này mới kịp quay lại nhìn Âu Dương Tuyết. Hôm nay là ngày cô du ngoạn trở về, vừa đúng lúc gặp ông anh trai. Đương nhiên vô cùng cao hứng, trực tiếp thể hiện nỗi nhớ mong, không kịp để ý cong một người trong xe.

    Nhìn cô gái trước mắt, có thể đoán được rằng là 'bạn gái mới' của anh trai. Gương mặt không được coi là nóng bỏng, quyến rũ mà mang theo sự thanh thuần nhưng vẫn có sự sắc sảo tiềm ẩn. Mặc dù Lãnh Ngân Sương cô gặp tình cảnh này n lần rồi. Những cô gái trước kia không phải chỉ là 'não cá vàng' ham trai đẹp, nhà giàu hay sao ??? (Vâng, em chính là người như thế). Chẳng lẽ thay đổi khẩu vị theo mùa hả ? Tại sao người này lại không giống vậy. Lãnh Ngân Sương lịch sự trả lời, có vài phần phong phạm tiểu thư :
- Chào chị, em là em gái của Thiên ca ca. Em là Lãnh Ngân Sương.
    Âu Dương Tuyết nhìn ra được ánh mắt nhàm chán nhìn mình của cô em gái này. Nhưng vẫn hoà nhã giới thiệu :
- Chị là Âu Dương Tuyết, vợ chưa cưới của Ngạo Thiên.
   Lãnh Ngân Sương sửng sốt, quay ra nhìn ông anh trai đang ngây ngốc chưa lên tiếng từ đầu đến giờ như cầm một lời giải thích. Lãnh Ngạo Thiên như nhận ra ánh mắt mờ mịt của em gái mình, lên tiếng giải thích :
- Đúng vậy, cô ấy chính là vợ tương lai mà anh muốn cưới về. Sương, sau này phải đối xử tốt với cô ấy.
    Lãnh Ngân Sương ban đầu không tin, chỉ nghĩ rằng Âu Dương Tuyết này quá tự cao tự đại, tự nhận mình là hôn thê của Lãnh Ngạo Thiên. Nhưng khi nghe được lời khẳng định cùng ánh mắt sủng ái cộng với bàn tay hai người đan chặt vào nhau thì cô tin đó chính là sự thật. Nhưng mà còn Mộc Tinh Khuê thì sao. Chị ấy cũng yêu anh mình say đắm, vẫn đang chờ đợi Lãnh Ngạo Thiên. Mặc dù Lãnh Ngân Sương rất muốn Mộc Tinh Khuê làm chị dâu của mình nhưng Lãnh Ngạo Thiên là anh trai của cô, cô phải nghĩ đến hạnh phúc cho anh trai mình, miễn là anh ấy hạnh phúc. Cô mong là Tinh Khuê sẽ tìm được hạnh phúc của cuộc đời mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net