Chương 63 : Tin nhắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Trên bàn ăn, không khí hoà thuận vui vẻ. Lãnh Ngạo Thiên ngồi nói chuyện với bố mẹ về công việc sẽ đảm nhiệm sau này. Bố anh muốn cho Mộc Tinh Khuê đến trường, dù sao thì cũng phải học hành, cũng có thể cho cô đến công ti làm việc sau này thuận lợi hơn. Ông muốn Mộc Tinh Khuê có cuộc sống an nhàn, vô lo vô nghĩ coi như bù đắp cho cô và để bố mẹ cô yên lòng. Lãnh Ngạo Thiên tron đầu chỉ có hình bóng của ai đó, ngước đầu lên nhìn Âu Dương Tuyết. Ba cô gái bằng tuổi nhau đang ngồi đối diện nói chuyện vui vẻ. Lãnh Ngạo Thiên không khỏi muốn trêu chọc cô.
- Tiểu Tuyết, chị thật lợi hại, có thể đấu ngang tầm với anh trai em thật giỏi nha. Hơn nữa chị cũng sẽ trở thành chị dâu của em. Sau này em có đồng minh rồi, không sợ bị Tiểu Thiên Thiên bắt nạt nữa - Lãnh Ngân Sương cố ý nhấn mạnh ba chữ Tiểu Thiên Thiên như chọc tức Lãnh Ngạo Thiên
   Quả nhiên y như dự đoán của cô, Lãnh Ngạo Thiên phản ứng lại luôn :
- Con nhóc chết tiệt, có phải em ngứa đòn rồi hay không ? Con gái con đứa, lớn đầu rồi mà không có chút ý tứ nào cả, ăn nói với anh trai vậy đó hả ?
   Lãnh Ngân Sương làm mặt quỷ với Lãnh Ngạo Thiên. Không cam lòng làm nũng với bố mẹ, kể tội Lãnh Ngạo Thiên. Âu Dườn Tuyết nhìn một màn hoà hợp trước mắt lại không khỏi cảm thán. Thật tốt, nếu như bố mẹ có thể đối xử tốt với cô giống như với Ngân Sương có phải bây giờ cô cũng không phải bước đến bước đường này hay không ?

   "Ting...Ting..."
   Điện thoại trên bàn rung lên cắt đứt mạch suy nghĩ của cô. Âu Dương Tuyết giật mình, với điện thoại cầm lên. Tin nhắn đến không phải của kẻ trước mặt hay sao ? Việc gì mà ngồi cùng nhau cũng phải nhắn tin thế này chứ. Tốn tiền điện thoại quá đi. Hắn không xót tiền nhưng cô xót.
   " Bảo bối, đang nghĩ gì đó ? Nếu em có ý nghĩ trở thành đồng minh của Lãnh Ngân Sương chống lại anh thì em cứ xác định dần đi là vừa nhé !"
   Âu Dương Tuyết không biết nên khóc hay cười nữa. Đâu có ai ghen bằng hắn chứ ? Ghen với em gái mình sao ??? Nhưng mà hắn càng làm cho cô rung động nha. Âu Dương Tuyết ngẩng đầu nhìn Lãnh Ngạo Thiên đan giả vờ nghiêm túc, mỉm cười xinh đẹp, không chịu yếu thế nhắn lại.
   "Được thôi, em sẽ chờ vậy. Em sẽ chờ anh trả thù nhé. Em xác định rồi, em theo phe Ngân Sương cho anh cả ngày không yên luôn"
   Hai người tình nồng ý đậm nhìn nhau. Ngồi cạnh đó, Mộc Tinh Khuê đương nhiên nhìn thấy hai người liếc mắt đưa tình cùng với tin nhắn tình cảm của cả hai. Cô chỉ biết cắn môi, thầm ghen tị với Âu Dương Tuyết, ý niệm xấu với Âu Dương Tuyết càng ngày càng cắm rễ sâu trong đầu cô.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net