10. Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là tròn hai tháng chúng tôi kết hôn, cũng là ngày sinh nhật tôi!

Mới sáng sớm quý bà Jeon đã gọi điện  dặn vợ chồng tôi bữa tối trở về bên ấy.
Tâm trạng phấn chấn vô cùng. Chắc hẳn, anh sẽ không quên sinh nhật tôi. Từ lúc quen biết anh cho đến trước khi kết hôn, mùng 1 tháng 9 năm nào anh cũng mua cho tôi một món quà nho nhỏ. Tất cả đều là thứ ít tiền nhưng tôi trân trọng như những món báu vật quý, cho đến nay đã là 15 món.
Cả ngày làm việc tôi không tập trung nổi, đầu óc cứ mãi mê nghĩ xem anh sẽ tặng tôi cái gì. Huống hồ bây giờ đã là vợ anh. Nhất định là món quà sẽ đặc biệt hơn những món quà 15 năm trước.

Khi đồng hồ điểm 5g chiều, tôi lập tức lấy điện thoại gọi anh, đầu dây bên kia đổ chuông rất lâu mới có người nhấc máy.
- JungKook?
- Hôm nay anh có rảnh không?
- Có chuyện gì vậy?
- Mẹ em nói chúng ta cùng về ăn cơm.
Anh im lặng một hồi lâu sau mới chầm chậm trả lời
- Chiều nay anh có một cuộc hẹn với đối tác. Sẽ cố gắng về sớm.
Tôi tiu nghỉu ngay lập tức. Tôi biết việc xã giao với đối tác không thể một, hai tiếng là xong được. Nhưng vẫn hy vọng anh bớt chút thời gian cùng tôi về ăn cơm tối. Đã hai tháng rồi chứng tôi chưa ăn cơm bữa nào có nhau.

6g30. Anh vẫn chưa về
7g, tin nhắn điện thoại báo. Tim tôi đập loạn xạ, trên màn hình chỉ vỏn vẹn 6 chữ " em cứ về ăn trước đi " mà khiến lòng tôi đang xôn xao bỗng trùng xuống ngay lập tức.
Anh không thể cùng tôi về!!!

Một mình tôi lái xe về nhà, trên đường trở về, những hàng đèn đường cô liêu chiếu rọi vào khoang xe khiến tôi sầu não hơn. Anh quên sinh nhật tôi rồi.

Vừa về đến cửa, ba tôi chỉ thấy có một mình tôi, biểu tình trên mặt từ phấn chấn chuyển sang cau có.
- Taehyung đâu? Sao có mình con về.
- Ba, anh ấy có chút chuyện.
- Mẹ kiếp, có chuyện gì quan trọng hơn sinh nhật của vợ nó cơ chứ.
Mẹ của tôi đang tất bật nấu nướng trong bếp, thấy vậy bèn nói vọng ra.
- Con rể là tổng giám đốc. Bận chăm công ngàn việc, làm sao rảnh rỗi như anh được chứ.
- Anh cũng bận
- Bận gì?
- Bận yêu em

Lạy chúa, tôi muốn nôn ra với sự ngọt ngào của anh chị cả nhà tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net