2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sorry các cô mới chap 2 mà đã trễ như vầy, không phải vì lơ đãng đâu mà là vì tôi sửa lỗi nên hơi lâu 🥰

Anh ấy thường nói ít, nhưng mỗi câu nói ra đều ngắn gọn và đúng trọng tâm. Ví dụ như, nhiều khi tôi hay lẵng nhẵng bám theo anh ấy đi chơi, sẽ thấy vô vàn ánh máy sáng rực nhìn anh ấy, không nhịn được, tôi sẽ hỏi:
- Anh Taehyung, tại sao mấy bạn nữ kia lại nhìn anh như vậy ?
- Vì đi cùng em.
- Tại sao vậy?
- Vì em rất đẹp.
hoặc là
- Anh Taehyung, tại sao anh lại thích đọc sách ?
- Vì trong sách có nhiều kiến thức.
- Cần kiến thức để làm gì vậy?
- Để kiếm tiền.
- Kiếm tiền để làm gì?
- Nuôi em
Trái lại với anh trai tôi, mỗi khi tôi hỏi nhiều như vậy, anh sẽ lấy tay cốc vào đầu tôi và nói " sao em hỏi nhiều vậy". Taehyung thì khác, anh ấy tuy nói ít nhưng không bao giờ mắng tôi nhiều như vậy.

Thế đấy, khi mẹ mua cho tôi chiếc áo mới nó khá mỏng, hôm đó trời hơi lạnh, tôi lập tức chạy đến khoe vừa tới tôi đã khoe tíu tít , Taehyung không nói gì chỉ vẫy tay tôi vô hẳn phòng rồi lẳng lặng lấy chiếc áo đang mang khoác lên người tôi.
Mãi sau này, khi tôi lớn lên, anh không ở cạnh tôi nữa, hôm party ở trường, tôi mặc chiếc áo sơmi vin mỏng trong những ngày đầu tháng 12  trời bắt đầu se lạnh, khá nhiều đàn ông xung quanh nhìn tôi chỉ chỏ đương nhiên sẽ chẳng để ý đến chân tôi dù đeo đôi giày nhưng cổ chân đang tím vì buốt.

Chẳng hạn như khi tôi luôn bày những trò nghịch ngợm rồi kéo anh ấy chơi cùng, Taehyung thường rất ghét những trò chơi của con nít. Rảnh rỗi anh thường đọc sách hoặc lên mạng xem tin tức về tình hình kinh tế, chính trị, linh tinh gì đó. Bởi vì chiều tôi nên lần nào anh cũng chỉ lẳng lặng đứng một góc, xem tôi nghịch ngợm. Trong túi lúc nào cũng có sẵn băng keo, để mỗi lúc tôi chạy nhảy ngã đến xước chân tay, anh có thể chạy lại ngay mà băng lại.

Anh học rất giỏi, tôi thì ngược lại.  Cứ mỗi lần cô giáo đưa bài tập về nhà, là tôi lại đem sang phòng chờ anh ấy dạy, lâu dần, bài tập về nhà của tôi nghiễm nhiên trở thanh bài tập của anh ấy. Trong suốt một năm anh ấy ở nhà tôi, tôi chưa hề phải tự làm bài tập về nhà, mà điểm thì lại cao nhất.

Có lần, chiều muộn, tôi đòi anh ấy đưa tôi đi ăn bánh gạo chả cá trên phố. Trên đường về, gặp một đám lưu manh, chúng thấy tôi dễ thương liền trêu trọc và lấy cây chả cá trên tay tôi. Anh không nói gì, lẳng lặng đẩy tôi ra sau và đành nhau với bọn chúng. Khi trở về nhà đã 9g tối, mặc dù anh bị đánh đến bầm tím nhưng trong tay vẫn cầm chặt cây chả cá tôi đang ăn dang dở ban nảy. Sau này, khi gặp người đàn ông rất nhiệt tình theo đuổi tôi, tôi nói muốn ăn bánh gạo và chả cá, anh ta chỉ có thể mua cả đống bánh gạo chả cá, vị chả cá trong miệng làm sao ngon như vị trả cá mà tôi ăn năm 8 tuổi.

Bởi vậy, cho đến khi trưởng thành, không phải là tôi không thích bất kì người đàn ông nào. Mà là năm 8 tuổi, trong mắt tôi chỉ duy nhất một người đàn ông là anh ấy. Bên cạnh sự ngưỡng mộ, sự si mê, còn có tình yêu!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net