Chương Mười Ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối, cô nhắn tin với Thanh Trà qua Messages.
" Lăng Nguyệt: Không đi hẹn hả. "
" Hạ Thanh Trà: Bảy giờ ba mươi, nửa tiếng nữa tôi xuất phát là vừa. "
" Lăng Nguyệt: Bà định mặc gì? "
Thanh Trà im lặng một chút.
" Hạ Thanh Trà: Nói tôi không hồi hộp cũng không đúng lắm. Thôi thì cứ như nâng giá bản thân vậy, lát tôi mặc váy. Bánh bèo một bữa cũng được. "
Hắc hắc...
Thanh Trà " bánh bèo "... Thật nghĩ không ra a...
Cập nhật trạng thái mới được!
" Lăng Nguyệt : Bánh bèo hắc ám nhất sắp đi hẹn hò ~~~ - Đang cảm thấy mong đợi cùng Hạ Thanh Trà. "
" Hạ Thanh Trà đã bình luận về bài viết của bạn. "
" Hạ Thanh Trà: -_- "
" Lâm Tuyết Giang và Hạ Thanh Trà đã bình luận về bài viết của bạn. "
" Lâm Tuyết Giang: Tôi bỏ lỡ gì hả? "
" Lăng Nguyệt: Not much! Hạ Trà đi hẹn hò thôi ấy mừ, hắc hắc. "
" Hạ Thanh Trà và Lâm Tuyết Giang đã bình luận về bài viết của bạn. "
" Hạ Thanh Trà: Có gì massages riêng, đừng public lên -_- xoá ngay status cho tôi! "
Cô cười, xoá theo lời con bạn. Định nhắn tin chọc ghẹo cô ấy thêm một chút thì hắn nhắn tin tới.
" Phong Hàn: Thanh Trà hẹn hò với ai, ở đâu? "
Hừ, cô không phải em hắn, cũng không có nghĩa vụ trả lời! Cô ấn vào, tỏ thái độ " Seen" rồi không thèm đáp trả gì.
" Hạ Thanh Trà đã nhắn đến Bà Tám: Tôi phải đi cho kịp giờ, bye! "
" Lăng Nguyệt: Ok ok, nhớ chụp ít tấm đem về nhá :)) "
" Hạ Thanh Trà: -_- "

Thanh Trà off, Tuyết Giang nói cần tô vẽ hoàn thiện nên cũng off, cô buồn chán mở nhạc nghe một lúc rồi ngủ thiếp đi mất.
Lát sau, mẹ kêu cô dậy cô mới sực tỉnh. Nhìn đồng hồ, vừa vặn cũng đến giờ chiếu phim cô thích. Cô mở Facebook xem có gì vui không thì thấy tin nhắn của hắn gửi tới tấp đến.
" Phong Hàn: Thanh Trà đi hẹn hò với ai, hả? "
" Phong Hàn: Tôi muốn biết. "
" Phong Hàn: Không giỡn được đâu, cô nói mau lên! "
" Phong Hàn: Đồ đầu lợn ngốc, đi đâu rồi hả? Hay dám lờ đi? Tôi - không - giỡn - đâu, nói cho tôi nghe! "
" ... "
Làm gì mà hàng loạt thế? Bộ là để ý Thanh Trà chắc? Cô bĩu bĩu môi, không thèm đoái hoài. Tiếp tục tung tăng xem phim.
Hắn gọi đến.
- Tôi không muốn nói, cũng không biết! Đừng có làm phiền nữa! - Cô bực mình hét vào cái điện thoại rồi tắt luôn.
Mười giờ, cô đánh răng xong thì bật máy lên để hẹn báo thức. Chợt thấy ảnh mà Thanh Trà được tag vào.
" Hoàng Thường Lâm: Cảm ơn em vì tối nay. Em rất đáng yêu, tuy chưa thực sự mềm mại như nước nhưng anh đánh cao điều đó! - Cùng với Hạ Thanh Trà tại Love Cinema "
Ảnh thứ nhất là cả hai cùng đi vào cửa rạp phim. Ảnh thứ hai là Thanh Trà đang cầm vài món vật dụng cổ trong một quán cà phê theo phong cách vintage, hơi mỉm cười. Ảnh thứ ba là cô cười rạng rỡ chạy trên nền cát, sóng biển đêm vỗ rì rầm.
Lãng mạn... Quá sức lãng mạn. Cô ghen tị chết a ~~~
A, Thanh Trà bình luận kìa.
" Hạ Thanh Trà: I supposed you promised me you wouldn't post them up! You make me disapointed -_- " ( Tôi nghĩ anh đã hứa với tôi là sẽ không đăng chúng lên cơ đấy! Anh làm tôi thất vọng quá! )
" Hoàng Thường Lâm: Sorry darling, someone was being behind us when we're going together. I have vo do this :) " ( Xin lỗi bé yêu, ai đó đã đi theo khi chúng ta đang đi cùng nhau. Tôi phải làm điều này thôi )
" Hạ Thanh Trà: It's up to you. Whatever! " ( Tuỳ anh. Sao cũng được! )
" Hoàng Thường Lâm: What's about tomorrow? Could you go for a breakfast? " ( Thế ngày mai thì sao? Cùng ăn sáng nhé? )
Không thấy Thanh Trà bình luận, cô bon chen gõ vào:
" Lăng Nguyệt: She'll have to do this with someone else :D ) ( Cô ấy sẽ phải làm vậy với người khác ) "
Xong, liền đặt báo thức và đi ngủ.
...
- Điểm danh! - Thanh Trà cầm bảng theo dõi, nghiêm túc hô to.
Điểm danh đầy đủ rồi. Thanh Trà nói:
- Bây giờ chúng ta di chuyển về phía vùng đất cát còn trống trước. Mọi người xách hành lý theo nhé!
Cô mang lên vai, quay qua thấy mặt Thanh Trà đen lại. Thường Lâm đang cầm túi của cô ấy.
- Anh là người rảnh rỗi quá nhỉ? - Cô ấy trầm giọng hỏi.
- Ừ! - Anh ta cười " ngây thơ "
- ... Anh có muốn làm Mặt Trời của tôi không?
- Không, tôi thích sự đơn giản, làm không khí trước mặt em được rồi!
- ...
Tên này thông mình đấy chứ! Cô thầm cảm thán.
- Đàn anh Thường Lâm, anh có ngại giúp đội em luyện tập không? - Một người đưa ra ý kiến.
- Được chứ! - Anh ấy cười.
- Ai cho? - Thanh Trà trừng mắt - Tôi lấy tư cách là đội trưởng, xin cảm ơn sự nhiệt tình của trưởng câu lạc bộ, nhưng đây vốn dĩ là buổi tập riêng của đội, không dám phiền đến anh!
- Đội trưởng... - Một người kéo kéo ống tay áo Thanh Trà. Cô ấy vừa quay qua thì chín cặp mắt van xin của đồng đội đều hướng đến - Chúng tôi không hiểu cuốn sách nói gì...
- ... - Cuối cùng, Thanh Trà phải chấp nhận sự nhiệt tình của Thường Lâm.
...
Kỹ năng đầu tiên là sơ cứu.
Hầu hết mọi người đều có kiến thức nhất định nên kết quả đạt được rất tố và nhanh chóng. Vì Thanh Trà bị lẻ ra nên phải chấp nhận băng bó theo cặp với Thường Lâm. Lúc cô ấy băng bó thì anh ta nhìn cô ấy đến nhột cả sống lưng, lúc anh ta băng thì còn rề rà hơn cả người chậm nhất đội.
Thanh Trà thấy ổn nên tiếp theo qua kỹ năng hành động khi thiên tai bất ngờ.
Phần này tương đối là lý thuyết,  cũng dễ thuộc nên không khó khăn gì nhiều.
- Tiếp cái này đi! - Thường Lâm chỉ vào - Có trong sơ cứu mà lại bỏ qua là sao?
- ...
Phì! Cả đội bò ra cười. Ai chẳng biết là phần gì, là sơ cứu khi có người bị ngạt do giật điện, đuối nước hoặc thiếu oxi còn gì!
- Nam theo nam, nữ theo nữ! - Thanh Trà nói. Cô ấy nhớ rõ nữ trong đội có bốn người kể cả cô ấy.
- ... - Mặt Thường Lâm méo xẹo lại.
- Sư huynh, xin đừng quá đau buồn... - Cô thở dài, vỗ vỗ vài cái lên vai anh ta.
Tiếng cười vang vọng, xuyên qua cả kẽ lá.
- Thanh Trà? - Một bóng áo lam khẽ quay lại, lẩm bẩm - Trùng hợp vậy à...
Bóng áo lam đó đi về phái tiếng cười, vạch tán lá ra. Xa xa, chẳng ai khác ngoài người có mái tóc nâu khiến lòng để tâm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC