1- Tự Thương Mình Sau Năm Tháng Thương Người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có đôi khi sau những năm tháng thương người ấy, ta lại chợt buồn lòng rồi nhớ đến bản thân mình. Tự chua xót cho bản thân đã cố cho đi mà vô tình không nhận lấy. Để kết thúc chuỗi ngày cho đi, ta lại xót xa cho sự nhận về của chính bản thân mình. Nhận được một vài, nhận lại một chút, nhận lại ít ỏi muôn phần hoặc có thể là chẳng hề có chút nào cả. Thế mà ta vẫn cố chấp nhận, bất chấp bản thân đau thương để nhận về những điều mà lòng vốn đã là biết trước. Rồi cứ thế lại buồn, lại thầm trách đời, trách người và trách thầm số phận. Trách người bạc bẽo để rồi lòng lại chẳng muốn yêu ai, chẳng muốn có thêm bất cứ mối quan hệ nào để tự an ủi cho mình, tự bù đắp và tự làm lành lại những vết thương tim. Cứ thế rồi lòng nguội lạnh, chẳng còn muốn quan hoài đến những yêu thương, rồi cứ thế mà sợ, mà tránh né, rồi chẳng bao giờ dám níu giữ thêm một ai đó lần nữa. Cho đi quá nhiều để rồi cuối cùng lại thất vọng, lại day dứt, lại trăn trở cho chút yêu thương vừa chớm nở đã thoáng chốc vội tàn, cả con người bỗng chốc lại buồn đến muôn phần chua xót. Buông thì chẳng nỡ, mà níu lại thì lại càng xót xa. Thế nên, cứ chẳng muốn quan hoài những điều vốn dĩ mình cần nó nữa. Ta lại trở về với ta, về để nhìn lại, về để trân yêu và về để thương lại chính bản thân mình, thương lại bản thân sau những năm tháng thương người vội vã.... ❤️
"Khi em chẳng ồn ào.
Khi chẳng còn lo sợ.
Khi không buồn đổ vỡ.
Là lúc chẳng cần anh.

Sau năm tháng trong xanh.
Em tự buồn lặng lẽ.
Chẳng còn mong tô vẽ.
Về thương lại chính mình."
#tu_thuong_minh_sau_nam_thang_thuong_nguoi
#NQK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net