13- Bầu Trời-Biển Cả. Kẻ Dưới-Người Trên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


💧💨Ngày xưa, từng bị lưỡi lam cắt vào tay một vết sâu, đến giờ khi dùng đến nó lòng vẫn còn ám ảnh. Cũng giống như khi một lần tổn thương quá nặng nề, dù sau này vết thương có lành vẫn sợ hãi chuyện xưa.
Ai trong chúng ta cũng có quá khứ của riêng mình. Kẻ bình lặng, người huy hoàng, kẻ an nhiên, người lại tràn đầy giông bão. Da tay con người vốn mềm mỏng, đau rát một lần sẽ chẳng dám níu lại lần hai. Có lẽ, yêu là một cảm xúc khiến người ta bỏ quên đi lí trí của mình quá xa. Chúng ta thật lòng, chúng ta tin tưởng. Chúng ta nguyện dành trọn cả cuộc đời chỉ để sống vì yêu. Nhưng rồi, khi niềm tin bị tan vỡ bởi những điều ta từng rất tôn thờ. Ta đau xót nhận ra chẳng có gì là mãi mãi.
Cũng giống như nước biển ngoài khơi vậy, thực chất nó không màu, nhưng vì quá đỗi yêu bầu trời kia, nó nguyện dùng cả đời mang lấy màu xanh hy vọng. Thế nhưng, cả hai vốn chỉ là kẻ dưới, người trên, tuy giống nhau nhưng cả đời chẳng thể nào chạm đến. Rồi đến một ngày bầu trời kia thay đổi, biển cũng đau lòng mà hoá thành những ngày giông bão triền miên :

" Biển ngoài kia dẫu rộng
Vẫn đơn phương bầu trời
Dẫu năm tháng chơi vơi
Vẫn xanh ngời hy vọng.

Rồi một ngày nổi sóng
Biển giông bão triền miên
Biết đời không vĩnh viễn
Biển đục đến đau lòng. "
==============
#bautroi_va_bienca
#09072018
#NQK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net