17- Cấp Ba xong rồi. Đến thành phố của mình thôi !!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


      Những tháng ngày mệt mỏi của cấp 3, dài thườn thượt nhưng đi hoài cũng hết. Rồi cũng đến một buổi chiều đầy nắng của tháng 6, không oi bức, không hăng nồng cũng chẳng hề khiến con người ta khó chịu. Chỉ đơn giản là một chiều đầy nắng hạ, khi tiếng trống thu bài kia vừa điểm, cũng chính là lúc khép lại cả thanh xuân. Từng bài thi, kí ức dài dằng dặc, từng tháng ngày, vừa đủ chẳng phôi pha.

      Khoảnh khắc vừa tô xong câu trắc nghiệm trên tờ bài thi cuối, khoảnh khắc ấy nhẹ nhàng nhưng cũng thoáng bi ai. Không bi luỵ như buổi lễ tri ân, không u sầu như ngày chia li cuối. Tất cả chỉ còn lại hai từ thanh thản. Không còn đua tranh, không quá mệt nhoài, không phải sống tiếp những chuỗi ngày đau đớn nhất đời học sinh.

       Khi lòng bình tâm lại, thi Đại Học chẳng qua cũng không còn quan trọng quá. Thực chất đó cũng chỉ là một bài thi may rủi, bài thi ấy không phải kết thúc hay làm vỡ tan đi cuộc đời của bất kì ai. Nó chỉ đơn giản mà quyết định bạn sẽ sinh sống ở thành phố nào, ăn thức ăn ở đâu, gặp gỡ những ai và làm những điều gì. Chính vì vậy, chúng ta cũng đừng bận tâm quá nhiều vào kết quả. Dù có ra sao, cuộc đời chắc chắn sẽ đẩy đưa bạn đến những thành phố của mình và nhìn thấy những con người mà trong đời bạn cần gặp gỡ.

Yên tâm, nhất định là như thế !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net