2- Buông Bỏ Được Chưa Em ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rồi đến một ngày chúng ta cũng nhận ra, thanh xuân trong chúng ta vẫn vậy, vẫn ở đó vẹn nguyên chỉ duy nhất chúng ta là thay đổi. Kim cương dù cứng nhưng vô tình hay hữu ý vẫn có ngày tan vỡ. Con người cũng vậy, dù nhớ đến đâu cũng đến ngày lòng phải quên đi.
Đến một ngày nào đó, chúng ta bỗng nhận ra lòng thật nhẹ, thật thảnh thơi như chưa bao giờ nặng nhọc, có lẽ, đó chính là lúc ta chấp nhận buông bỏ những thứ vốn chẳng thuộc về mình. Có như thế tâm hồn mới nhẹ nhàng và lòng cũng thanh thản. Thà cứ buông cho lòng nhẹ, chứ đừng cố giữ rồi níu chẳng được mà buông cũng không xong. Cứ như thế tâm hồn lại càng thêm nặng nề mà tay cũng rươm rướm máu. Da tay con người vốn mềm mỏng, đau rát một lần sẽ chẳng dám nắm vào đâu. Cứ như thế mà buông tay với vạn vật xung quanh, buông một bàn tay, buông hết tất cả những gì làm tổn thương chính nó. Để rồi sau cái buông ấy lại chẳng dám vịn vào đâu, dẫu có vạn lần chơi vơi cũng chẳng dám níu vào bàn tay một ai đó. Đó chính là vì sợ, sợ cái cảm giác đau rát đến tận cùng của đau khổ. Cứ như thế mà buông.
Có một câu nói bị biến đổi rất hay : " Thứ gì không phải là của mình thì mình phải giành cho bằng được". Thế nhưng, cớ sao lại cứ thích giật giành những thứ vốn chẳng thuộc về mình. Có thể đó vốn chỉ là sự chiếm hữu, là cảm giác thoả mãn khi chinh phục được thứ gì đó khó khăn. Nhưng rồi, liệu đã giành, đã giật mà lòng vốn chẳng hướng về nó thì có vui không.? Hay lại cứ giật giành rồi bỏ quên lại nơi nào đó trong hồi ức. Cứ thoả mãn rồi lại đẩy chúng vào trong cõi lãng quên. Vậy thì giật giành làm gì cho mệt mỏi cả tâm hồn lẫn đau buồn cho thể xác. Hãy cứ để cho tự nhiên quyết định, điều gì đến sẽ đến, thứ gì đi cứ cho nó tự nhiên mà ra đi. Đừng bao giờ níu chặt những thứ mà lòng dù có mãi hoài tâm vẫn chưa một lần thật sự chạm đến ..... ❤️
"Đau không em sao nắm mãi chưa buông.
Sao vấn vương, sao cứ khờ cứ dại.
Đau rát tay đến mức lòng tê dại.
Vẫn dại khờ cứ níu mãi không buông.

Đau không em, đời chỉ một vở tuồng.
Cười hết rồi cũng hạ màn tiễn khách.
Cố làm gì chạy ra sau bức vách.
Mặt chú hề không cười nữa đâu em."

#05/08/2017
#Buông_bỏ_được_chưa_em?
#NQK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net