9- Về Nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

💨💨Chỉ đến lúc thành những kẻ tha hương, khi ấy ta mới hiểu được hai tiếng "Về Quê" cao cả đến dường nào:

" Quê hương là gì hở mẹ ?
Mà cô giáo dạy phải yêu.
Quê hương là gì hở mẹ ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều..."
( Đỗ Trung Quân )

Quê hương là nơi ta gối đầu êm ngủ sau những giông bão ngoài kia. Là nơi tiếng mẹ à ơi nghe yên bình sao nao lòng đến lạ. Quê hương là cô bé bên nhà lâu rồi chẳng gặp, là cha, là mẹ nơi bậc cửa đợi mong, là cái đánh yêu trách móc của cô Chín, thiếm Bảy mỗi bận về quê hay mùi khói rơm man mác cái nắng buổi trưa hè.....
"Về quê" là khi cậu sinh viên thao thức cả đêm vẫn chưa chợp mắt được vì lòng mãi nôn nao, là vé xe hôm nay sao bỗng dưng lên giá mà đặt hoài chẳng được, là cố bắt vội chuyến xe sớm nhất để được về nhà, là những chuyến đi xuyên đêm cho kịp đón bình minh nơi mẹ ngồi bậc cửa. "Về Quê" là chen chúc những ngày lễ tết, là nghỉ chỉ vỏn vẹn 1, 2 ngày vẫn bắt vội chuyến xe khách về nhà, là nghe nôn nao khi đám bạn cùng phòng đã về hết mà sao mình chưa được nghỉ, là giọt nước mắt mằn mặn khi đặt chân đến trước thềm nhà còn thấy cha mẹ đợi trông.....
Chẳng nơi đâu yên bình bằng nơi ta gọi là nhà, chẳng nơi nào ấm áp bằng vòng tay của mẹ, bằng ánh mắt của cha. Chẳng có gì ngon bằng bát canh rau lùa vội có con tép mẹ mua đợi con về, chẳng đâu có thể tựa đầu ngủ yên dù ngoài kia giông bão. Có chăng trên đời vẫn còn một loại hạnh phúc mà ta gọi là "Nhà".

==============
#29_04_2018
#Ve_Que. #Nha. #Me_cha. #❤️
#NQK

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net