🌸 Chương 50: Cú Xoay Người Tuyệt Đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
mọi người luôn có cùng điều kiện thì quả thực không nên dùng sức ngay từ đầu. Nhưng con đường này vốn gồ ghề, đường đẹp nhất hẳn là chỗ mọi người thường giẫm lên, nó phẳng hơn một chút. Em trai chị thường lên huyện, đã đạp xe rất nhiều lần rồi, đương nhiên biết đi lối nào tiết kiệm sức nhất. Nhưng lối đó không thể quá nhiều, nếu chỉ có một lối, đương nhiên phải chiếm trước. Mà sau khi có người chiếm rồi, người khác muốn đi thì hoặc là lựa chọn lối khác, hoặc là chỉ có thể đi phía sau..."

Vừa nghe vậy, Tạ Trường Bình lập tức cảm thấy có lý. "Tiểu Mỹ, sao gái thông minh thế, ngay cả chuyện đó gái cũng biết?"

Lâm Tố Mỹ được Tạ Trường Bình khen mà thấy ngại. "Em chỉ đoán bừa thôi, cũng chưa chắc là thật đâu."

"Thật hay giả, đợi chị hỏi thằng oắt đó là biết thôi."

Lâm Tố Mỹ gật đầu.

Dương Xuân Ni đứng trước mặt Lâm Tố Mỹ, chà chà tay. "Tiểu Mỹ, cậu đoán thật hả?"

"Ừ."

Dương Xuân Ni cũng cười theo cô.

Khi các chàng trai vòng về và bắt đầu thấy được bóng dáng họ, mọi người lại trở nên kích động một lần nữa.

Tiếng hô "cố lên" vang đội.

Tạ Trường Du vẫn là người dẫn đầu, theo sau là đoàn người gắng sức muốn đuổi kịp anh. Còn có người gặp phải đoạn đường không bằng phẳng, nhưng vì tốc độ quá nhanh nên ngã xuống đất. Trong những tình huống bất ngờ kiểu đó, Tạ Trường Du dẫn đầu đạp xe ổn định. Dường như với anh, đây là một chuyện cực kỳ nhẹ nhàng.

Chàng trai này, tự tin như thế, hừng hực sức sống như thế, đạp gió mát và ánh dương, tăng tốc vọt qua.

Sau khi vượt qua vạch đích đầu tiên, anh lia xe đạp thành một đường cong ưu mỹ, thân xe khua vòng, vững vàng dừng lại.

Lâm Tố Mỹ chưa từng thấy ai có thể dừng xe đẹp như thế, khiến lòng người ngứa ngáy muốn học theo. Tư thế trôi chảy đó như một nét bút vẽ ra một bức tranh tuyệt đẹp rung động lòng người. Vẻ đẹp không nằm ở nội dung bức tranh, mà là bút pháp thanh thoát đó, mây trôi nước chảy, mỹ lệ trác tuyệt.

Tạ Trường Du dừng lại, bất giác nhìn qua.

Khi chạm phải ánh mắt của Lâm Tố Mỹ, anh ngẩn người.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net