Carpe diem (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người tình dấu yêu

Những kẻ yêu nhau thường nói điều gì nhỉ?

Về ham muốn trần tục với tình nhân

Về men say ngây ngất nơi dáng hình

Họ sẵn lòng đổi cả linh hồn mình.

Người tình dấu yêu của ta hỡi

Ta cũng cảm thấy điều tương tự họ

Song mê đắm dường như gấp bội phần.

Hãy nhớ lúc ta gối lên ngực trẻ

Để vành tai nghe ngóng nhịp tim yêu

Hãy nhớ khi môi chạm môi hun nóng từng mạch máu

Bấy nhiêu thôi đủ đổi lấy cuộc đời này.

Ta chẳng dám tưởng tượng như không gặp

Môi mắt kia tựa chẳng còn kề cận.

Xác thân này sẽ lạnh tanh hơi sự sống,

Còn hồn ta rồi chết gục trong nhớ nhung.

Arko đặt một nụ hôn lên cái cần cổ thanh mảnh của Hela khi chàng vừa thoáng thấy nàng cựa mình. Rồi như vẫn chưa thỏa mãn sự mê đắm, môi chàng lại lướt nhè nhẹ trên tấm lưng thon kia và cảm nhận làn da mướt mát như bơ mềm. Hơi thở của chàng phả vào gáy, vào vành tai nàng. Có lẽ hành động ấy khiến nàng tỉnh ngủ hẳn, chàng nghe thấy tiếng nàng cười khúc khích thích thú. Không, hôn lên làn da tuyệt mỹ này chỉ càng làm chàng thêm ngây ngất hơn mà thôi. Tay của chàng bắt đầu ve vuốt thân thể mềm mại đang quay lưng lại kia.

"Chàng..." Hela thốt lên, nàng trở mình để nhìn được khuôn mặt chàng.

"Ta đã chỉ định đến để trả Pillar cho nàng." Chàng chỉ đợi cái trở mình kia để thuận tay kéo luôn nàng vào lòng. "Và nhìn xem giờ ta đang làm gì đây."

"Chàng thấy hối tiếc vì từ chối gặp Viola sao?" Nàng ranh mãnh đáp lại bằng một câu hỏi, thân mình trần trụi dưới lớp chăn nhồi lông vũ của nàng khẽ nhướn lên hôn chàng.

"Con mèo béo ấy đã tiếp tay cho nàng phá rối nàng ta." Arko nhíu mày nhìn cặp mắt tím biếc đang mơ màng kia. Tất nhiên, chàng biết mánh lới của nàng khi để Pillar đi lạc. Song chàng nghĩ là mình thích điều đó. Chí ít thì khá lâu rồi chàng mới thấy nàng hào hứng đến vậy trong chuyện tình ái.

Hela hơi giật mình, nàng nhỏm người dậy nhưng lại ngã xuống ngực chàng. Nàng chột dạ lo lắng cho Pillar, con mèo nào có tội gì trong việc này? Ngoại trừ chuyện nó hơi tham ăn một chút... Vậy là nàng vội vã nói đỡ cho nó. Pillar tội nghiệp, nàng thỏ thẻ, thế rồi bằng cái giọng êm nhẹ như hơi thở, nàng bắt đầu kể lại bộ dạng khốn khổ của nó sau cuộc chính biến. Pillar đã gần như kiệt sức lúc những người hầu tìm được nó với một cái chân gãy, bộ lông bết máu và sợ hãi ngập tràn trong đôi mắt. Nàng lặp đi lặp lại cho chàng hiểu Pillar bị đối xử tồi tệ như vậy vì nó là con mèo của hoàng hậu Hela. Và nếu chàng muốn trừng phạt nó, chàng sẽ phải trừng phạt cả nàng. Arko lắng nghe chăm chú, chốc chốc những ngón tay chàng lại nghịch ngợm suối tóc thả xõa của nàng. Hela rõ là đang lo lắng cho con mèo, và nom nàng thật đáng yêu làm sao.

"Tại sao nàng lại nghĩ ta sẽ phạt nó nhỉ?" Chàng hỏi, rồi chẳng đợi nghe câu trả lời, chàng hôn nàng. "Hela ạ, nàng chẳng cần phải lo cho nó đâu. Vì nàng thấy đấy, ta nhớ nàng đến phát điên lên được. Pillar chỉ làm mỗi một việc là cho ta cái cớ đến tìm nàng thôi."

Nói rồi chàng lại tìm đến bờ môi thơm mùi sáp ong của nàng mà hôn say mê. Mãi cho đến lúc cảm thấy như nàng thở nặng nề hơn, chàng mới tạm dừng đôi chút mà chuyển sang thưởng thức thân thể như tượng tạc mà nàng cố giấu dưới lớp chăn. Trên thân thể đó, tất nhiên, vẫn còn lưu vô số dấu hôn mà lúc trước chàng đã để lại. Hela không từ chối đòi hỏi gần gũi đó, nàng cũng nhớ nhung phu quân suốt bao ngày. Cánh tay trắng muốt của nàng ôm ghì lấy cổ chàng, cả người nàng run lên vì những khoái cảm mà ái tình cùng nhục dục đem lại. Giọng nàng lạc đi, hòa lẫn vào hơi thở dồn dập của chàng. Âm thanh đó càng gợi cảm hơn khi thỉnh thoảng nàng lại thì thào gọi tên chàng. Cả người nàng như hóa thành thứ dây leo, quấn quít và vương vấn thân hình cường tráng của chàng. Nàng cảm nhận được làn môi ấm nóng vừa trao cho mình những nụ hôn nồng nhiệt giờ đã du ngoạn trên khắp thân thể nàng, âu yếm từng đường nét mềm mại nữ tính.

"Nàng thích chứ?" Giọng chàng trầm lại, đầy vẻ đè nén mà hỏi mỗi lúc chàng hôn lên một vị trí trên người nàng. Mắt, mũi, môi, cổ, những dẻ xương quai xanh mảnh mai,...da thịt mát lạnh của nàng đâu đâu cũng khiến chàng mê mệt. "Chỗ này?Chỗ này?Hay chỗ này?"

"Ôi... Arko, chàng là đồ xấu tính." Khi nụ hôn của chàng trượt xuống ngực rồi cái bụng phẳng lì của Hela, nàng cố gắng ngăn mọi thứ đi xa hơn nhưng dường như vô vọng. Sau rốt thì nàng đầu hàng và để mặc chàng làm những gì mình muốn. Thân thể nàng cứ như vậy mà quấn quít lấy chàng cho đến tận khi cả hai mệt nhoài. Đêm đó, Hela thiếp đi trong vòng tay ôm chặt của phu quân nàng với một nụ cười hài lòng.

Vào buổi sáng của ngày hôm sau, nàng ngủ dậy muộn hơn vì người hầu không dám đánh thức như lệ thường. Thay vào đó, chúng lại chuyển hết những vật dụng cần thiết trong thư phòng của Arko sang phòng nàng. Chàng đã ra lệnh cho chúng làm vậy với cái cớ muốn chăm sóc cho hoàng hậu của mình.

"Lệnh bà Hasan sẽ lại chỉ trích thiếp vì chuyện này." Hela tựa đầu vào khung cửa nối giữa gian phòng ngủ với thư phòng của mình. Nàng vừa mới ngủ dậy và việc đầu tiên nàng muốn làm là ngắm nhìn chàng chuyên tâm viết lách trên chiếc bàn gỗ kê ở gần cửa sổ kia. Dĩ nhiên, chỉ cần nhìn những xáo trộn trong phòng, nàng đoán được ngay rằng chàng đang trốn tránh sự phiền phức mà thái hậu Hasan đem đến.

"Bù lại thì Pillar được nghỉ ngơi." Chàng đứng dậy, chậm rãi tiến về phía nàng. Thường thì Hela luôn có dáng vẻ cùng giọng điệu rất gợi cảm vào buổi sáng, lúc nàng chỉ khoác một cái áo choàng bằng lụa màu ngà. Và trước bộ dạng ấy, thật khó mà chàng ngăn được mong muốn được đặt lên đôi môi mọng đỏ của nàng một nụ hôn. "Lại đây nào, giúp ta soạn ra một vài lá thư."

"Thiếp sẵn lòng." Nàng đáp.

Thư từ luôn được dâng lên đều đặn để báo cho hoàng đế biết mọi điều đang diễn ra trong vương quốc của ngài một cách nhanh chóng nhất. Trong nhiều trường hợp, ngài sẽ phúc đáp lại thư được gửi đến từ một vài nơi. Hela vẫn thường giúp đỡ chàng sắp xếp cũng như thảo thư gửi đi. Nàng viết chữ rất đẹp và dễ nhìn, thế nên chàng luôn thích nàng thay mình chấp bút. Thuế khóa ở Bacimed, thảo khấu ở Abyssa hay cứu tế tại Rasph, thỉnh thoảng trong lúc thảo thư, nàng và chàng cùng trò chuyện về các vấn đề mà lá thư đề cập đến. Hela cẩn thận ghi chép lại những ý mà chàng muốn truyền đạt đến các bầy tôi của mình. Thế rồi, dần dà nàng dẫn dắt câu chuyện đến xứ Hajishe - vùng đất vừa được sáp nhập vào cương thổ của đế chế. Nàng nhanh chóng nhận ra hoàng thân Sharum đã nói đúng, chàng tựa hồ vẫn còn chưa quyết định được việc sẽ cử ai đến đó đảm nhận chức giám quan.

"Thiếp từng nghe cha và các anh trai kể về xứ Hajishe. Họ rất thiện chiến, đoàn kết cũng như khó khuất phục." Nàng nói.

"Đúng là vậy. Ta vẫn chưa chọn được giám quan đến Hajishe cũng vì lo sợ tiểu vương xứ ấy chưa thật lòng muốn đầu hàng chúng ta. Thời gian đầu, chắc chắn Hajishe vẫn chưa hoàn toàn ổn định, ta cần một người biết cách cư xử để dẹp bỏ những mầm mống chống đối.' Arko trả lời, chàng đương ngồi đối diện với nàng.

"Thiếp đoán chàng đã nghĩ đến một vài người?" Hela liếc nhìn cái tờ giấy ghi một loạt những cái tên.

"Nhưng hoàng hậu yêu quý ơi, ta chưa quyết được sẽ chọn ai. Ta tin tưởng gia tộc Ibuntal hoặc nhà Tartagye, có điều nếu lựa chọn người trong hai dòng họ này thì đám hoàng thân cùng giới quý tộc hẳn không tránh được tị hiềm."

Hela im lặng, nàng cụp mắt tiếp tục viết lách. Rồi như nghĩ ra điều gì đó, nàng đứng dậy bước ra phía sau phu quân, cánh tay trắng muốt vòng ôm lấy chàng.

"Nàng giận ta sao?" Chàng hỏi.

"Một chút. Nhưng thiếp biết không ai trong gia đình mình đủ tài đức để đảm nhận chức vụ quan trọng nhường ấy." Hela hôn lên má chàng, nàng trút tiếng thở dài và thì thào như vậy. "Nhưng thiếp nghĩ có lẽ nhà Khal sẽ phù hợp."

"Nàng làm ta ngạc nhiên đấy." Chàng thành thật. Hela luôn ác cảm với gia tộc của tể tướng, và với việc nàng trừng phạt Viola thì chàng dám chắc là mối ác cảm ấy vẫn chưa hề nguôi ngoai đủ để nàng tiến cử họ đến một nơi giàu có như Hajishe.

"Thiếp vẫn không ưa họ, nhưng thiếp không phủ nhận tài năng của một vài người trong gia tộc ấy." Nàng trả lời có vẻ giận dỗi. "Hơn nữa, họ đã giúp chàng khi chính biến xảy ra, cả khi dịch bệnh hoành hành nữa. Thiếp nghĩ rằng công lao và sự trung thành ấy xứng được đền đáp."

Arko nhìn người vợ của mình. Nàng đã cho chàng một gợi ý cũng thật hợp lý. Mà kỳ thực, chàng cũng từng có lúc nghĩ đến con trai của tể tướng khi bàn đến vấn đề này. Đấy có lẽ là một lựa chọn tốt, cậu ta từng phục vụ trong đội kỵ binh của chàng ở Berouin, và giờ thì đang đảm nhận chức quan thủ ấn xứ Bacimed. Nếu để cậu ta đến Hajishe, chàng nghĩ, lãnh thổ mới sẽ được giám sát tốt cũng như không gây ra thêm bất kỳ mâu thuẫn nào nữa với các hoàng thân hay quý tộc. Nhà Khal luôn được lòng tất thảy mọi người, chàng biết là thế.

"Ta sẽ suy nghĩ chuyện này." Chàng nói.

"Chàng có thể lắng nghe thêm ý kiến của các đại thần. Tuổi tác cho họ nhiều hiểu biết quý giá, thưa chàng." Hela tiếp lời một cách khiêm nhường.

Arko nhìn nàng, chàng sực nhớ ra một chuyện khác cũng quan trọng chẳng kém mà chàng muốn chia sẻ với nàng. Đó là về việc nhận đỡ đầu cho con trai hoàng thân Sharum. Chàng tỏ ra hào hứng với dự định ấy và tin rằng nàng cũng sẽ thấy như vậy. Tuy nhiên, trái ngược với những gì chàng nghĩ, nét mặt nàng lại thoáng buồn rầu. Hela đủ thông minh để hiểu mục đích của chàng khi làm việc này. Sau rốt thì chàng vẫn e ngại nàng không thể có con. Đứa bé mà chàng muốn nàng đỡ đầu, hẳn để ngầm răn đe các hoàng thân nhà Venta cũng như thái hậu Hasan và trên hết là không cho họ cơ hội công kích nàng việc nàng chưa thể sinh hạ được người thừa kế. Nếu chẳng may chàng gặp bất trắc, Hela run lên khi nghĩ đến chuyện xui rủi đó, thì chí ít đứa bé sẽ có cơ hội nối ngôi. Còn nàng, nàng lúc ấy trở thành thái hậu. Và với quân đội cũng như thế lực của gia tộc Ibuntal, tước hiệu này dẫu có là cái vỏ rỗng đi chăng nữa cũng vẫn đảm bảo được rằng nàng không bị bất cứ ai gây bất lợi. Nàng ứa nước mắt nhìn chàng mà hỏi gặng lý do chàng lại suy tính đến điều khủng khiếp như vậy. Arko đưa tay lau đi nước mắt đang tuôn rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, chàng thành thực thú nói cho nàng hay những lo lắng đang đè nặng trong lòng.

"Nàng biết đấy, Hela, những gì đã xảy ra khiến ta nhận ra rằng chẳng có gì đảm bảo cho mạng sống của mình. Ta bị ám sát ở phương bắc, ở đường phố Virat và cả ở trong chính cung điện này. Rồi khi ta ngắm nhìn nàng say ngủ trong lòng mình, ta bỗng thấy sợ hãi khi nghĩ đến việc nếu chẳng may những kẻ ám sát hèn hạ kia đạt được mục đích của chúng." Chàng tựa người vào lưng ghế bọc da và nói về nỗi sợ hãi của mình, "Hela yêu quý của ta sẽ ra sao nếu ta chết đi và thánh thần không ban cho nàng một đứa trẻ? Không, Hela, ta không muốn nàng cô đơn hay bị bất kỳ kẻ nào nhục mạ thêm nữa. Những đau đơn, tủi nhục nàng gánh chịu kể từ lúc trở thành vợ của ta đã đủ cho cả phần đời còn lại của nàng rồi."

Thuở thiếu thời, khi chàng đề nghị tể tướng Ibuntal cho phép được cầu hôn nàng, ông đã không đồng ý. Vậy là để đạt được mong muốn của mình, chàng đã hứa với ông bằng danh dự của một vị hoàng đế rằng sẽ bảo vệ con gái ông và ông để nàng phải chịu bất công hay khổ đau dưới mái cung điện Nineveh này. Nhưng rốt cuộc chàng lại không thực hiện được lời hứa của mình. Tất cả những gì chàng có thể làm được, từ giờ cho đến sau này, đó là bù đắp lại cho nàng mà thôi. Đôi mắt màu tím biếc của nàng nhìn chàng hổi lâu, nàng cố nuốt xuống nỗi tủi thân rồi gạt đi điều chàng vừa nói. Các hầu thiếp khác, nàng thẳng thắn nhắc đến họ, chắc chắn sẽ sinh hạ được người thừa kế cho chàng. Còn nàng, Hela xứ Aryssia, nàng yêu chàng và tình yêu đó đủ lớn để lấn át sự ích kỷ của một người phụ nữ. Nàng vẫn sẽ nhận đỡ đầu cho vương tử bé bỏng kia, nhưng nàng không muốn chàng nhắc đến dự tính đó thêm lần nào nữa, bởi nó chẳng khác nào sự dằn vặt đối với nàng.

"Chàng... chàng nên biết điều này." Nàng rụt rè. "Thiếp sẽ yêu thương lũ trẻ, chỉ cần chúng là con của chàng."

"Đừng buồn, Hela yêu quý." Chàng an ủi mà không đợi nàng nói hết câu. "Rồi sẽ đến một ngày chúng ta có hoàng tử của mình. Là con của ta và nàng."

"Hoặc thiếp hi vọng có một công chúa." Hela nghèn nghẹn khi nàng cố cười gượng gạo.

"Ta muốn cả hai."

Phải rồi, cả công chúa và hoàng tử, chàng quả quyết trong đầu như vậy, tay chàng nắm chặt lấy bàn tay đang run rẩy của nàng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net