Culpam poena premit comes (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vào buổi trưa, khi Hela đang dùng bữa, thì cánh cửa phòng của nàng bị phu nhân Viola mở toang bất chấp sự ngăn cản từ các nữ tỳ. Vị phu nhân bực tức lao đến trước bàn ăn. Điều này làm gián đoạn đôi chút việc nàng nếm thử món súp nấm, tuy nhiên cũng không khiến nàng thấy bất ngờ cho lắm. Tay cầm thìa khựng lại trên miệng bát súp, Hela ngước nhìn Viola đôi chút rồi tiếp tục ăn.

"Người đã làm gì? Tại sao ta bị cấm đến gần đức ngài?" Viola nghiến răng chất vấn.

Trái ngược với sự hấp tấp, có phần quá khích của Viola, hoàng hậu Hela vẫn tiếp tục dùng bữa. Nàng cảm thấy thức ăn ngon lành hơn bình thường. Các nữ tỳ được lệnh tiếp thêm nước quả lên men vào ly bạc của nàng.

"Ta đang hỏi người đấy, hoàng hậu Hela!" Vị phu nhân trẻ tuổi lặp lại câu hỏi một lần nữa.

"Ta có quyền không trả lời. Ai cho phép cô tự ý vào phòng của hoàng hậu và vô lễ như vậy?"Hela nhấp một ngụm rượu, nàng chậm rãi dùng khăn lau rồi mới nhìn Viola mà đáp lời. "Các thượng quan đã dạy cô làm thế sao?"

Tức thì, phu nhân Viola nhận ra nàng ta đã nóng giận đến mất khôn. Hela sẽ hoàn toàn có thể dùng hành động thất thố hiện giờ của nàng ta để kết tội cũng như phạt roi. Và dù nàng có là con gái cưng của tể tướng thì cũng chẳng thoát được tội bất kính với hoàng hậu. Viola liếc nhìn Hela, rồi nàng ta mím môi bước ra ngoài, đóng cửa thật cẩn thận. Kế đến, vị phu nhân phải đợi nữ tỳ bẩm báo sự cho phép của hoàng hậu mới được vào phòng. Lần này, Viola thực hiện đầy đủ lễ nghi khi diện kiến hoàng hậu, hai tay nàng hơi nhấc váy còn chân phải bước lùi ra sau và hơi nhún người.

"Kính chào lệnh bà." Viola hậm hực nói.

Vị hoàng hậu ra hiệu cho người hầu dọn dẹp bàn ăn cũng như dâng nước rửa tay và súc miệng cho mình. Nàng để mặc Viola đứng chờ như vậy cho đến lúc rửa tay cùng lau miệng xong. Và chắc chắn rằng, giữ nguyên tư thế hành lễ như vậy chẳng hề dễ chịu.

"Cô tìm ta có việc gì?" Một lúc lâu sau Hela mới lên tiếng.

"Thiếp chỉ muốn hỏi về việc nội quan không cho phép thiếp đến gặp đức ngài, chúng nói là theo ý của lệnh bà."

"Chúng nói đúng đấy." Hela bình thản đáp. Nàng đón lấy con mèo Pillar từ tay nữ tỳ. "Cách đây vài hôm ta nghe rằng cô lâm bệnh nằm liệt giường nên không ra đón ta được. Tạ ơn thánh thần, ta đã nghĩ cô còn mệt sau khi từ Lahore trở về."

"Lệnh bà đang trừng phạt thiếp sao? Vì thiếp đã không thể chào đón lệnh bà."

"Cô nói gì vậy, Viola? Ta chỉ sợ trong người cô còn ủ mầm bệnh." Hoàng hậu Hela đưa tay vuốt ve con vật cưng đang cuộn tròn trong lòng mình. "Đức ngài cũng đã biết việc này, ngài nói rằng cô hãy cứ nghỉ ngơi cho đến khi thật khỏe mạnh."

Viola nhìn hoàng hậu Hela bằng cặp mắt nảy lửa, nàng ta thấy ấm ức vô cùng, song lại chẳng nghĩ ra được lời đáp trả nào cho hợp lý. Bởi ngay từ đầu, chính nàng đã bịa ra chuyện bị ốm để né tránh việc phải cúi đầu chào đón Hela trở lại hậu cung. Giờ thì kẻ nàng xem là tử thù kia lại có được cái cớ hoàn hảo để chia cắt nàng và hoàng đế. Thậm chí, Hela còn tuyên bố rằng cho đến lúc hoàn toàn binh phục, thì nàng sẽ không cần đến chỗ đức ngài.

"Đủ rồi, hoàng hậu Hela. Người đang làm một chuyện thật ngớ ngẩn, người ghen tỵ khi ta gặp hoàng đến sao?" Viola mím môi bực tức.

"Pillar, ngươi có bao giờ ghen tị với lũ mèo hoang ở bãi tha ma không?" Hela nhếch miệng cười, nàng vừa vuốt ve vừa hỏi con mèo cưng.

"Cô..Hela Ibuntal, cô ghen tỵ với những người phụ nữ khác trong hậu cung này, vì họ không bị nguyền rủa. Cô lo sợ họ sẽ sinh được người thừa kế."

Hela nhìn vị phu nhân đầy nghiêm khắc. Viola đúng là một đứa con gái ngu ngốc, nàng thương hại cho cha cô ta. Và vì thế dù ngay lúc này, chỉ bằng những lời lẽ láo xược cô ta vừa thốt ra, nàng có thể ra lệnh cho các thượng quan lôi cô ta ra ngoài để phạt roi, thì nàng cũng không làm vậy. Rồi Viola sẽ lại biến nó thành cái cớ để truyền đi lời dèm pha về đức hạnh của nàng. Thế nên, hoàng hậu Hela chỉ mỉm cười đáp lời.

"Ta không phủ nhận điều đó. Thế nên, chỉ cần ta muốn thì cô sẽ không leo lên giường của đức ngài được đâu. Giờ thì về phòng của cô đi."

"Đồ ti tiện. Nghe đây, ta sẽ không để cô ngăn cản ta ở bên đức ngài, không bao giờ." Viola nghèn nghẹn, nàng ta cố nén cơn uất đang dâng trào trong cuống họng.

Con mèo xám béo mập Pillar ré lên hoảng sợ vì Viola tiến lại gần hoàng hậu Hela, nó run rẩy nép vào lòng người chủ của mình để tránh phải nhìn thấy bộ dạng điên tiết của vị phu nhân. Hoàng hậu ôm nó chặt hơn một chút, nàng thấy thương cho nỗi hãi hùng mà con vật đang phải trải qua. Hẳn nó vẫn còn chưa quên đêm đó... Pillar tội nghiệp, nàng thì thào an ủi nó mà chẳng buồn để mắt đến người đang đứng đối diện. Sau cùng thì nữ tỳ của Viola buộc phải đánh liều can ngăn cũng như thuyết phục nàng ta trở về phòng. Tuy nhiên, trước khi rời đi, vị phu nhân vẫn không quên lặp lại lời thách thức một lần nữa.

"Được rồi, Pillar, cô ta đi rồi." Khi Viola lui về phòng, Hela mới nói với con mèo xám như vậy. Nàng trút tiếng thở dài và nhìn xuống cái chân vẫn còn băng vải của nó. Thế rồi nàng cầm chiếc chuông đặt trên bàn gỗ gần đó, lắc nhẹ vài lần để tỳ nữ Missei vào diện kiến.

Missei đứng chờ bên ngoài nãy giờ nên dĩ nhiên cô ta nghe được hết những lời bất kính của phu nhân Viola. Dẫu vậy, điều khiến nó bất ngờ là hoàng hậu Hela lại chẳng có vẻ gì là bực bội trước sự xúc phạm nặng nề ấy. Thay vào đó, nét mặt nàng nom có vẻ hài lòng và rất thoải mái. Thái độ ấy làm đứa hầu trung thành thấy ngạc nhiên, nó suy nghĩ đôi chút rồi dè dặt mở lời khuyên nàng nên trừng phạt vị phu nhân trẻ tuổi chua ngoa kia. Hơn nữa, nó không quên cảnh báo rằng Viola hẳn sẽ đến cầu xin thái hậu Hasan giúp đỡ. Và với niềm yêu thích mà hoàng đế dành cho cô ta thì...

"Ta biết là cô ta sẽ đến gặp thái hậu Hasan." Hela nhẹ nhàng nói. Nàng nới lỏng sợi đai da cài trên cổ mèo Pillar. "Bà ấy đã liên tục gửi các cô gái đến cho đức ngài."

"Vậy người sẽ làm gì, thưa lệnh bà?" Missei lo lắng hỏi.

"Ta sẽ đi cầu nguyện." Nàng khó nhọc nhấc con vật cưng đứng dậy, nó đã béo hơn rất nhiều kể từ lúc hoàng đế mang nó tặng cho nàng. "Còn ngươi, Missei thân mến, hãy đi chuẩn bị váy áo và trang sức cho ta. À, đừng quên chuẩn bị một ít bột cá cho Pillar như lời ta đã dặn vào ngày hôm qua."

Ai cũng có thể hầu hạ đức ngài, riêng Viola thì không. Hela quả quyết trong đầu như vậy khi nàng bước vào phòng cầu nguyện.

*

* *

Buổi tối, Arko trở về thư phòng sau chuyến đi đến một ngôi làng nằm bên ngoài kinh thành khoảng mười dặm. Đấy được có lẽ sẽ là nơi xây dựng y viện mới, theo đề xuất của Gazi Tamer – một trong số mười cận thần chàng rất mực kính trọng. Một ý tưởng thật hay ho, chàng đã nghĩ vậy khi nghe ông ta trình bày cách đây vài tháng. Virat đã thu hút được vô vàn các hiền triết, giáo sĩ lẫn học giả đại tài, vậy chẳng có lý do nào ngăn cản kinh đô của chàng không trở thành nơi dừng chân lý tưởng cho các thầy thuốc cùng lang y nổi danh cả. Gazi Tamer đã nói rằng, khi y viện được xây dựng lên, chắc chắn nó sẽ đem lại nhiều lợi ích cho dân chúng, giống như cách các kho tàng thư tịch tại đại thư viện Haiga dần được chất đầy hay giáo đường Saphire đào tạo ra những học trò giỏi giang vậy. Chàng trải tấm bản đồ lên trên mặt bàn, vui vẻ nhìn vào cái dấu chấm màu đỏ và háo hức tưởng tượng ra hình dáng tòa y viện bề thế sẽ được hoàn thành trong hai năm nữa. Thậm chí, khi nhắm mắt lại, chàng còn như nhìn thấy những danh y bậc nhất trên khắp lục địa Aurian tề tựu tại đó, cùng nghiên cứu các phương thuộc và cách chữa bệnh mới. Một viễn cảnh thực đáng để mơ ước.

"Cầu cho việc xây dựng được thuận lợi." Chàng đặt một bức tượng nhỏ lên dấu đỏ trên bản đồ. "Mà này Vixen, từ Hajishe có tin báo gì mới không?"

"Thưa ngài, chỉ có thư từ thúc giục chúng ta cử giám quan đến đó càng sớm càng tốt thôi ạ." Gã cận hầu đáp lời.

"Còn chiến lợi phẩm thì sao? Bao giờ chúng mới được chuyển đến Virat?" Arko hài lòng. Một phần ba số vàng bạc và châu báu từ vùng đất mới sẽ được dành cho việc xây dựng y viện, thế nên chàng nóng lòng muốn chúng được vận chuyển về Virat thật sớm.

"Khoảng ba tuần nữa, thưa ngài."

Đấy không phải một khoảng thời gian quá dài, chàng phẩy tay ra hiệu cho gã hầu ra ngoài. Tất nhiên, chàng không quên nhắc Vixen không để ai quấy rầy mình. Ai ở đây, một cách rất dễ hiểu đối với gã cận hầu nhanh trí, là các hầu thiếp mà thái hậu Hasan đưa đến. Arko đã chán ngấy đến tận cổ sự sắp xếp của bà ta, dĩ nhiên chàng biết rõ những cô gái mình gặp hàng đêm trong phòng ngủ đều ít nhiều làm bà ta hài lòng vì sự ngoan ngoãn. Dẫu vậy, vào ngày hôm nay, khi vừa nghe lời căn dặn của chàng thì Vixen đã cúi đầu thưa rằng sẽ không có hầu thiếp nào cả, thay vào đó là phu nhân Viola. Nữ tỳ của nàng đã chuyển lời cho gã như vậy. Viola à, Arko nhíu mày hỏi lại, kể từ lúc nàng quay về Virat thì quả thực rằng chàng chưa dành được nhiều thời gian để cám ơn sự giúp đỡ của nàng trong việc xử lý dịch bệnh ở đô thành Lahore. Thế nên, chàng thấy thoải mái hơn một chút mà nhắc Vixen hãy để nàng vào khi nàng đến đây. Tiếp đó, Arko lại tiếp tục công việc của chàng, thảo ra một vài lá thư, đóng ấn triện phê chuẩn những đề xuất cứu nạn hoặc phân phát thêm lương thực cho dân nghèo, kế đến, chàng viết ra dăm ba cái tên mà chàng nghĩ là khả dĩ để cử đến giám sát tại vùng đất mới Hajishe. Chàng vẫn còn băn khoăn không biết nên cử người nào tới nơi ấy mới hợp lẽ... Bỗng nhiên, lúc chàng vừa đặt xong dấu chấm trên tờ giấy, chàng nghe thấy như có tiếng động ở góc phòng. Trong tích tắc, chàng nhanh chóng rời khỏi bàn làm việc, rút kiếm và lằng lặng tiến lại gần chỗ phát ra tiếng động. Dù đang ở giữa hoàng cung, với vô số binh lính canh gác, song chàng vẫn không thể không nghĩ đến trường hợp có kẻ ám sát nào đó lọt được vào đây. Thế nhưng khi chỉ còn cách "hắn" vài bước chân, chàng chợt nhận ra có một cái đuôi màu xám đang ngoe nguẩy, tiếp đó là một bộ lông xù đang cố rúc vào tấm thảm trải. Ban đầu, chàng đã nghĩ nó là một con chuột quá cỡ, cái loài đáng kinh tởm vì sự bẩn thỉu lẫn trò phá hoại gặm nhấm mọi thứ, song khi con vật ấy kêu lên vài tiếng thì chàng nhận ra nó là con mèo Pillar. Arko mỉm cười, chàng vứt binh khí sang một bên và bế con vật lên. Pillar nặng hơn một chút nên chàng có thể đoán được là Hela đã chăm sóc cho nó kỹ càng ra sao.

"Mi nên ở cạnh nàng mới phải. Xem này, nàng đã nuôi mi cẩn thận hơi bất kỳ ai." Chàng nhìn vào mặt nó mà nói như vậy. Hela rất thích con mèo này, hẳn rằng nàng sẽ lo lắng nếu phát hiện ra nó đã đi lạc. Vậy nên chàng lắc chuông để gọi Vixen và toan nhờ gã đưa Pillar về trả cho nàng.

"Ôi thánh thần ơi, ra là mi ở đây sao?" Vixen thốt lên khi gã thấy con mèo được chàng bế trên tay. "Mi có biết rằng Missei lục tung cả cung điện lên tìm mi, còn lệnh bà rầu rĩ đến mức bỏ cả ăn uống vì lo lắng cho mi không?"

"Này, ngươi vừa nói gì vậy Vixen?" Arko nghiêng đầu hỏi tên hầu của chàng.

"Thần thấy lệnh bà có đi qua đây khi nãy, nom người buồn bã vô cùng vì không tìm được con mèo ham chơi này... Lệnh bà rất thương nó, thưa ngài."

Arko cúi xuống nhìn con mèo, để ý một chút chàng có thể nhận ra chân nó đang được băng bó. Chàng đoán có lẽ nó mới chỉ bị thương cách đây không lâu, rõ là chàng biết lý do khiến nó bị như vậy. Rồi chàng thở dài cho phép Vixen lui đi và tự mình đưa nó đến chỗ hoàng hậu Hela.

"Nhưng... nhưng còn phu nhân Viola thì sao, thưa ngài?"

"Nói với nàng là ta sẽ gặp nàng sau." Chàng đưa tay vuốt ve con mèo.


==

Chương sau là chương double và nó rất xôi thịt =))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net