Chương 1: Miếng bánh thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Hứa Đồng Đồng bị tiếng chuông báo thức inh tai đánh thức, nhíu hàng mày cong bắt buộc phải mở mắt. Cô mơ mơ màng màng đưa tay với với lấy chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường, cố gắng nhìn con số hiện trên màn hình. Bảy giờ, là còn ba mươi phút nữa đến giờ phỏng vấn, hay là cứ ngủ thêm một chút. Đây chính là ý nghĩ hiện lên trong đầu Hứa Đồng Đồng lúc này, chính cô cũng cảm thấy bản thân thật lười nhác.

     Nhưng biết làm sao, bây giờ đang là mùa đông, mùa đông đấy. Nhiệt độ bên ngoài tầm này cũng phải xuống đến mười độ chứ chẳng ít, sẽ không chỉ mình cô không muốn rời chăn đâu. Cứ mùa đông đến, Đồng Đồng không khỏi than thở, cô đây là sợ lạnh.

***

     Lấy hết can đảm lật chăn đứng lên, Hứa Đồng Đồng không nhịn được rùng mình. Quả là lạnh, dù có mặc nhồi nhét hai, ba lớp quần áo cũng không đủ ấm.

- Công ty này thật biến thái, chọn đúng ngày lắm!!

Hứa Đồng Đồng làu bàu trong miệng, bàn tay vuốt vuốt mái tóc rối nhìn bộ dạng lôi thôi của mình trong gương. Nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân, Đồng Đồng lại như nghe thấy lời của mẹ văng vẳng bên tai.

"Tiểu thư nhà họ Hứa kia, con còn muốn để ba mẹ nuôi đến khi nào hả!! Sao không đứng dậy, ra ngoài tự kiếm tiền mà mua bánh đi."

     Lúc đấy, cô còn nhìn mẹ bĩu môi nói dõng dạc: "Là con gái muốn ở bên ba mẹ, vậy mà mẹ lại coi thường con. Con mà đã muốn đi làm, không một công ty nào là không muốn nhận."

     Chỉ thấy mẹ cười nham hiểm, lúc đó mới biết bản thân mình mắc mưu của mẹ, cũng đã quá muộn.

"Tốt lắm, có khẩu khí. Vậy con hãy xin được việc đi đã, không thì coi như mẹ chưa từng có con gái. Khi nào xin được hẵng trở về."

     Mặc dù ấm ức, nhưng một khi mẹ đã quyết, Đồng Đồng có nói thế nào cũng không thể làm bà lung lay. Ba thấy con gái buồn rầu, cũng chỉ cười rộ vỗ vào vai cô và buông một câu "Mẹ con nói đúng đấy."

     Giờ nghĩ lại, Hứa Đồng Đồng nghĩ có chút khổ sở. Đáng ra, cô không nên nói "không một công ty nào là không muốn nhận". Phải là "không một công ty nào nhận" mới đúng. Hứa Đồng Đồng cô có vẻ ngoài tự nhận cũng thuộc hàng xinh xắn, nhưng không thể khiến người xung quanh trầm trồ được. Bù lại, thành tích học tập ở trường có chút nổi bật, trường cô học không đứng nhất nhưng cũng là đứng thứ hai trong thành phố A.

     Vì vậy, ba mẹ Đồng Đồng cứ đi khoe suốt, ba mẹ kỳ vọng cô sẽ tìm được công việc tốt. Nhưng đến giờ đã là một năm sau khi ra trường, Đồng Đồng vẫn không chịu nhấc mông lên đi xin việc, làm mẹ cô tức giận không thôi. Nay, bà đã đạt được mục đích, một khắc liền muốn ném cô ra khỏi cửa nhà.

***

     Trong suy nghĩ của Hứa Đồng Đồng, cô vẫn luôn nghĩ mình còn nhỏ, nhưng thực ra cô đã hai ba tuổi. Tính cách có phần trẻ con, trẻ con lây sang cả sở thích và hành động của cô. Cô nghĩ mình thích bánh ngọt, ngay sau đó liền liều mạng tìm một công ty thực phẩm để đầu quân vào. Ít nhất, sẽ đáp ứng niềm yêu thích của cô. Đầu quân vào vị trí gì trong công ty, đó là việc Đồng Đồng chưa từng nghĩ đến.

     Ngay khi nhìn thấy tên công ty thực phẩm UEE hiện trên trang tìm kiếm, thấy họ có đợt tuyển nhân sự, Hứa Đồng Đồng đã nhanh chóng gửi ngay hồ sơ. Không biết là do thành tích học tập của cô hay vì lý do gì, một tuần sau cô liền nhận được cuộc hẹn phỏng vấn. Lúc đó, cô chỉ hận không thể nhảy cẫng lên vì vui sướng, là công ty về đồ tráng miệng, tráng miệng đấy.

     Mẹ à, Hứa Đồng Đồng con cuối cùng đã khiến người ta phải đón nhận. Con gái mẹ từ nay sẽ không còn là đứa ăn bám nữa. Con sẽ ngang nhiên bước về nhà cho mẹ xem.

----------------

Tiểu Yết đã quay lại rồi đây mn =))))

Mn đừng quên cho Yết một sao, nhận xét nhiệt tình để Yết có động lực ra chương đều đặn nha.

@Mn đọc vui vẻ@

Love yah,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net