𝐞𝐢𝐠𝐡𝐭.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình ảnh anh và một người phụ nữ cùng nhau nằm trên giường tình tứ hiện ra trước mặt. Hai hàng nước mắt em cứ thế tuôn rơi, bịt miệng ngăn tiếng nấc nghẹn em hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh. Không được, em không thể để bộ mặt thảm hại như này được, vớ lấy điện thoại em liền bấm máy gọi cho anh.

' Alo anh đây.'

' Jimin à, anh đã đi công tác về chưa?'

' Anh về rồi nhưng có một số công việc ở toà soạn cần được giải quyết. Sao? Nhớ anh lắm phải không?'

Jimin bật cười, có lẽ anh đang nghĩ em chưa biết chuyện gì. Nuốt nước mắt đắng chát vào trong, em gượng cười hắng giọng cố tỏ ra mình vẫn ổn.

' Vậy hẹn gặp anh vào buổi tối.'

Nói rồi em liền cúp máy. Lau vội đi những giọt nước mắt kia trong đầu em hiện lên những suy nghĩ, làm cách nào để anh phải chịu cảm giác nhục nhã và đau đớn đến tột cùng.

Thời gian trôi qua trời cũng đã tối. Em trang điểm ăn bận thật xinh đẹp, chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn với những ngọn nến lung linh lãng mạn. Lấy trong tủ một chai rượu vang mà mình đã cất giữ rất lâu, mãi hôm nay mới có dịp lấy ra thưởng thức.

Park Jimin, chắc anh sẽ bất ngờ với sự ngọt ngào chết người này.

' Ami, anh yêu của em về rồi đây.'

Jimin đẩy cửa híp mắt chạy vào trong bếp, anh đơ mặt nhìn cô người yêu của mình. Hôm nay em thật khác, chiếc áo nỉ bông thường ngày nay được thay thế bằng chiếc váy lụa satin màu bạc. Đường cong hoàn hảo cùng bộ ngực nở nang loã lồ như mời gọi.

Anh nuốt nước bọt cái ực, cười nhẹ tiến lại vòng tay ôm lấy em.

' Em yêu, hôm nay em thật đẹp.'

Rúc đầu vào hõm cổ, anh đặt nhẹ lên cần cổ trắng ngần một cái thơm. Nhếch môi cười trừ em đẩy nhẹ anh ra xa sau đó bước từng bước uyển chuyển ngồi xuống bàn ăn.

' Nào, ngồi xuống đây em mời anh một ly.'

' Gì đây, Yoo Ami? Có chuyện gì vui sao?'

Anh kéo ghế ngồi xuống phía đối diện chống cằm ngắm nhìn cô bạn gái xinh đẹp. Yoo Ami thường ngày đáng yêu nay lại gợi cảm kích thích thật khiến anh rạo rực, cũng phải rất lâu rồi mới có dịp thấy em trong bộ dạng tuyệt hảo này.

Từng giọt vang đỏ được rót ra ly, hờ hững chớp nhẹ đôi mi cong vút em nhếch môi tạo thành một đường cong kiêu sa khiến cho người đối diện chết mê mệt. Nâng ly chạm nhẹ cùng em, Park Jimin sung sướng ngửa cổ nốc cạn ly rượu nồng.

' Sao rượu này ngon chứ?'

' Ừm rất ngon, chắc là tại được uống cùng em đấy.'

Lại là một lời nói ngọt ngào giả dối, nếu là em của trước kia chắc chắn sẽ vô cùng vui sướng và hạnh phúc nhưng em của ngày xưa chết rồi... chết vào cái lúc mà thấy anh đang ân ái cùng với ả nhân tình.

' Anh này bây giờ chúng ta cùng nhau chơi một trò chơi đi.'

' Trò gì vậy?'

' Bí mật đổi bí mật.'

Trò chơi này em và anh đã từng chơi với nhau rất nhiều. Hồi đầu lúc mới yêu, em có chút lo lắng nên những chuyện thầm kín đều không muốn chia sẻ cho anh biết. Anh nghĩ ra trò chơi này với mong muốn giữa cả hai không hề có bí mật hay xa cách gì cả.

' Được, vậy anh sẽ nói trước. Trong chuyến công tác... ngày nào anh cũng nhớ tới em.'

Jimin ngây thơ nói và không quên vươn người đặt nhẹ lên mu bàn tay em một cái hôn. Yoo Ami ghê tởm hành động đó, em rụt tay lại chống cằm nhìn anh với ánh mắt sắc lẹm.

' Bí mật của em là... em đã biết bí mật của anh.'

Một luồng khí lạnh đột nhiên thổi qua khiến Park Jimin sởn gai ốc. Câu nói đầy ẩn ý kia là sao? Không lẽ em đã biết chuyện rồi? Anh cười xoà vội đánh chống lảng.

' Em đang nói linh tinh gì vậy?'

' Có phải anh... đã có người khác rồi không?'

Em ngập ngừng hỏi, cô gái bé nhỏ từ nãy tới giờ cố gắng gồng mình giờ đã mềm nhũn rưng rưng trước sự thật cay đắng... bản thân đã bị chính người mình yêu thương nhất phản bội.

' Không, làm gì có chuyện đó. Ami à... xin em hay nghe anh giải thích...'

Thấy những giọt long lanh ướt đẫm khoé mắt em, Jimin hốt hoảng chạy lại nắm lấy tay xin em được giải thích. Ami tức giận mạnh tay hất anh ra.

' Hình ảnh rõ rành rành như vậy, anh còn định chối?'

Lấy trong túi áo xấp ảnh được gửi, em đập thẳng lên bàn cho anh xem. Hai tay anh run run cầm những bức ảnh lên, hai mắt anh đỏ hoe vội ném xuống sàn sau đó thì quỳ xuống ôm lấy chân em cầu xin.

' Anh xin lỗi... xin lỗi em... anh sai rồi...'

Cả người Jimin run rẩy cố gắng cầu xin em tha thứ, khẽ thở hắt gạt anh ra xa em đứng bật dậy, trước khi rời đi không quên ngoái lại nói với anh lời cuối.

' Kẻ phản bội sẽ không bao giờ nhận được sự tha thứ.'

***

Bước từng bước nặng như chì, đột nhiên trời đổ cơn mưa. Từng hạt mưa rào xối xả như giúp em hoà tan những giọt mặn chát, lớp makeup xinh đẹp nay đã nhoè đi trong mưa. Em thật thảm hại, thảm hại hơn cả tên phản bội kia. Không biết trong lòng anh có đau đớn hay không nhưng Ami có thể chắc chắn, trái tim em đang rất đau và tiếc nuối trước mối quan hệ này.

Tưởng chừng sẽ cùng anh đi tới cuối con đường nhưng cuối cùng, tất cả chỉ là ảo mộng do chính em tự hình thành trong tiềm thức. Sự ngọt ngào cùng gương mặt đáng yêu đó nay lại khiến em tổn thương. Thu mình ngồi trên ghế chờ trạm xe bus, em cúi gằm mặt bịt miệng ngăn tiếng nấc nghẹn.

Em cứ ngồi đó hàng giờ đồng hồ, cứ hồi tưởng lại những kỉ niệm rồi khóc như một kẻ thất tình.

Reng reng reng...

Chuông điện thoại của em đột nhiên vang lên, màn hình đầy rẫy những tin nhắn cuộc gọi nhỡ của tên phụ bạc. Bên cạnh đó là số của giám đốc toà soạn Jeon Jungkook, chẳng phải anh ta đã thả em rồi mà, còn gọi làm phiền em làm gì nữa. Bất giác em nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay, 24h đã trôi qua và em đã không xuất hiện trước mặt cậu.

Thoáng chốc trong đầu em xuất hiện một ý nghĩ điên rồ, nếu em thực sự thuộc về cậu thì sẽ ra sao? Cuộc sống đầy đủ tiện nghi, không những thế cậu còn ân cần chăm sóc những lúc em ốm mệt và luôn đứng ra bảo vệ em nữa.

Một người vừa giàu vừa tốt như vậy bỏ qua có phải quá lãng phí rồi không?

Chần chừ một thôi một hồi, hít một hơi thật sâu lấy năng lượng em bấm máy gọi cho cậu.

' Sao? Bây giờ thì em đồng ý là của tôi mãi mãi rồi chứ?'

#Dưn^^

Sinh nhật Park Jimin nên tui ngược ông xíuuuu. Rất cảm ơn mí bồ đã ủng hộ bé connn❤️ iuiuiu. Happy Birthday Jimin'ssi🎂❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net