CHAP 2 : NHỮNG NGƯỜI TỐT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THE SILVER SHEEP

CHAP 2

Một chút gì đó nóng , ẩm ướt trên da , Bảo nheo mắt , cậu thấy hình ảnh một người phụ nữ mờ mờ ngay trước mặt cậu . Bảo đưa tay dụi mắt , cố rướng người ngồi dậy , cậu thấy mình đang ở trong một căn phòng lớn , cậu đang ở trên giường với một người phụ nữ . Bảo cố nhìn rõ khuôn mặt bà ta bởi đầu óc cậu còn ê ẩm choáng voáng lắm , cú tông xe hôm qua thật sự mạnh , nó khiến Bảo ngất đi luôn mà .

Đó là một người đàn bà lớn tuổi , bà ta mặc một bộ đồ đen lịch sự với một cái tạp dề trắng đeo phía trước giống kiểu trang phục của những phụ nữ Châu Âu từ thế kỉ trước . Không đợi Bảo lên tiếng , bà già ôn tồn :

- Cậu đã thấy khá hơn chưa , đêm qua cậu sốt cao lắm , bà có chuẩn bị thuốc đây , cậu ăn sáng rồi uống nhá .

Giọng bà già thật ấm áp , nó làm Bảo thấy nhẹ nhõm hẳn ,cậu gật đầu .Bà già đưa tay lên trán cậu ướm , bà cười :

- Cậu đã hạ sốt nhiều rồi đó .

Bà ta lại bàn bưng khay thức ăn đặt trên giường cho cậu : một bát cháo hột gà , một chút thịt xông khói , ly sữa nóng và vài viên thuốc .

" Bà không làm phiền cậu nghỉ ngơi nữa , ăn xong rồi hãy uống thuốc cậu nhá , bà xuống nhà tưới nốt đám hoa hồng mà lão Math lười biếng kia bỏ bê đây."

"Bà tên là Monas , quản gia của ngôi nhà này , cậu chủ kêu Monas cũng được , cậu cần gì cứ gọi bà và nhớ uống thuốc đấy" . Bà Monas khéo léo khép cửa thật khẽ để không làm ảnh hưởng đến cậu .

Bảo thấy bà quản gia này thật gần gũi , sự tự nhiên của bà khiến cậu thoải mái ,nhẹ đi rất nhiều . Ít ra cậu cũng có khởi đầu tốt ở ngôi nhà mới này !

Cháo thật thơm và ngon , sữa thật tươi và những viên thuốc trắng này thật kì diệu nó hiệu quả tức thì , Bảo thấy khỏe hẳn , đầu cậu đã đỡ nặng và choáng như lúc nãy .

Cậu xuống giường lại phía cửa sổ kéo tấm rèm ren mỏng , những tia nắng nhẹ xuyên qua ô kính làm sáng cả căn phòng , Bảo nhắm mắt cậu đang cảm nhận cái ấm áp của nắng chiếu trên da mình , thật yên tĩnh .

Qua ô cửa sổ lục giác lớn , Bảo có thể nhìn xuống sân trước ra tới tận cổng , căn phòng này là một vị trí đẹp . Sân trước thật yên ắng , một cái bồn nước nhỏ có một cái tượng thiên thần ở giữa , quanh mấy góc tường thì có vài cây lớn khá cao , còn bà Monas thì đang cặm cụi chăm sóc mấy bông hoa tím ,trắng ,xanh , blah blah .

À phía trước cổng có người , cậu thấy bà Monas lại nói với hắn gì đó rồi người đó đi còn bà Monas thì vào nhà và cầm theo một bao màu trắng , "cái gì nhỉ ?".

Bảo xoay vai , cậu quyết định xuống nhà dưới .

Ra khỏi phòng là một dãy hành lang rộng và dài , cuối hàng lang có một ô cửa sổ tròn và to với các ô kính đủ sắc màu , một kiểu trang trí theo phong cách Gothic . Giữa hành lang là một cầu thang xoắn ốc dẫn xuống nhà dưới , nét chạm khắc trên tay cầm thật khéo léo và tinh tế , bề ngang của nó rộng và các bậc thang thật dễ bước và thoải mái , ngoại trừ tiếng cọt kẹt của gỗ làm Bảo khó chịu . "Vẫn là một ngôi nhà cổ ngu ngốc" Bảo chửi nhưng cậu vẫn hài lòng vì bà Monas quét dọn nó thật sạch , bàn chân cậu không bị mấy hạt bụi ăn hại bám vào .

Khung cảnh nhà dưới thật tráng lệ , trần nhà là một bức tranh thiên nhiên tuyệt diệu , cây đèn chùm phê lê trên trần thật hoành tráng tôn lên hết vẻ hoàn mỉ của nó . Nền nhà được phủ các ô gạch men trắng toát với các hoa văn tạo thành một họa tiết khổng lồ .

Bảo ghét khi phải công nhận người cha mình có con mắt đúng nhưng cậu chẳng chấp nhận nó được lâu , Bảo tự bào chữa cho mình " Nếu thiếu con mắt thì còn lâu ông mới làm được ba cái trò này" .

Các cửa sổ đều mở nên ánh nắng lùa vào soi sáng từng góc nghách trong nhà ,qua mấy tia sáng Bảo thấy mấy hạt bụi li ti bay bay..... À mà cậu đang kiếm bà Monas ,chả rãnh để ý mấy cái vớ vẩn làm gì .

Tiếng lục cục phát ra từ căn phòng bên phải , Bảo rẽ vào thì thấy bà Monas đang lụi cụi nhào bột , động tác của bà thật nhanh lẹ và đẹp mắt . Thấy Bảo bà liền ngước lên nở nụ cười :

- Cậu xuống rồi , đã uống thuốc chưa , cậu thấy bà già này nấu ăn không tệ chứ .

Bảo cười nhẹ :

- Vâng cháu đã uống rồi , cũng khỏe ra nhờ món cháo ngon tuyệt của bà

Bà Monas cười mũm mỉm , quả thật phụ nữ rất thích được khen ngợi và trông họ thật hạnh phúc khi đó và bà Monas cũng không ngoại lệ .

Bảo gãi đầu ,tặc lưỡi :

- Ấy , cháu quên mang bát dĩa xuống rồi .

Bà Monas xua tay ra dấu không sao "Cậu cứ để ở trên đi , lát bà lên dọn được rồi "

Bà Monas đặt khay bột vào lò , bà khéo léo vặn nhiệt độ cho phù hợp , xong bà lấy cốc rót cho Bảo ly nước cam .

" Cậu uống đi ,cam bà ép rất giàu vitamin và tươi lắm , trưa nay bà còn làm cả bánh táo nữa , giờ phải canh không hồi lão già kia về ăn vụng " .

Bảo cám ơn bà Monas , cậu đưa mắt qua gói đồ trắng khi nãy , liền hỏi :

- Nãy có ai tới đưa cho bà Monas cái gì thế ?

- À cậu bé hôm quá đưa cậu về đấy , cậu ta qua xin lỗi cậu mà do đang bận nên không vào được , chỉ ghé ngang rồi nhờ bà gửi trái cây với mấy hộp trị liệu cho cậu thôi .

Bảo đảo mắt cậu sực nhớ sao mà thấy chiếc xe kiq quen quen , mà cũng hên tên kia mà vào đây thì cậu cũng dần cho hắn một trận .

Bảo vừa uống ly cam ,cậu nói :" Bà giữ xài đi , cháu không lấy đâu , à mà ông bác hôm qua đến đón cháu đâu rồi ?"

- Lão Math đem chiếc xe kia đi tu sửa từ sáng sớm rồi chắc cũng gần về rồi đó , cậu muốn ăn thêm gì không hay đi thăm quan thị trấn với lão rồi về ăn luôn ?

Bảo :

- Bà ăn trước đi , cháu sẽ ăn sau giờ cháu lên thay đồ .

Ngồi dưới vòi sen thật sự khiến Bảo thật thư giãn , những hạt nước lạnh lăn trên da cậu , nhà tắm rộng nên Bảo có thể dễ dàng duỗi thẳng hai chân và dựa lưng vào tường tận hưởng . Cậu lười lếch vào cái bồn tắm kia lắm, nội việc chờ nước đầy là cả một cực hình .

Bảo cọ bông tắm khắp lưng , mùi hương của cục xà phồng thật nhẹ và dễ chịu . Bảo soi mình trước gương , giờ cậu rất tỉnh táo , nhìn cậu trong gương Bảo thấy một thằng nhóc tội nghiệp bị điều khiển cả cuộc sống của nó .

Bước nhanh ra khỏi nhà tắm , cậu mở tủ quần áo chọn một bộ đồ đơn giản với áo thun và quần short cùng cái áo khoác và cặp kính đen .

Xuống tới nhà dưới Bảo thấy ông quản gia đã về từ lúc nào , ông chào hỏi thăm sức khỏe cậu rồi ra xe chờ Bảo . Cậu mang nhanh đôi Converse đỏ vào rồi khoác áo khoác chuẩn bị mở cửa thì bà Monas chặn lại , bà đem chai kem chống nắng ra thoa cho cậu kĩ càng rồi hun má chúc đi chơi vui vẻ .

" Cậu đi chơi vui nhá , thị trấn này thú vị lắm , bà sẽ chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn khi cậu về "

Chiếc Pontiac Bonneville vàng kem mà ông Math đậu trước cổng trông thật hài hước do cặp sừng bò trước mũi xe . Dường như ông quản gia vừa đem nó đi rửa nên nhìn láng bóng tuy trầy xước vài chỗ bởi do xe đã lâu mà ! Cậu hỏi thăm Math :

- Hôm qua ông có sao không , tên điên ấy tông rất mạnh nhỉ ?

Math cười cười , ông xua tay " Ông không sao chỉ khổ cho cậu và ngài Benz thôi " , "Ngài Benz ? à chiếc xe hôm qua " , Bảo cười cậu mạnh miệng :

- Bác cứ nói ông ba cháu đấy , ổng nhiều tiền lắm cứ thoải mái nói ổng gửi tiền mua cho bác chiếc khác !

Math lắc đầu ông từ chối , ông không dám nhận , ông nói với giọng ấm áp đầy tình cảm :

- Ông với mụ Monas được ông chủ giao tin cậy giao cậu cho hai ông bà già này chăm sóc là chúng tôi hạnh phúc lắm rồi , ông không dám đòi hỏi gì thêm đâu .

Bảo nghe thấy thật ấm lòng , cậu cảm thấy thật may mắn khi có được hai ông bà lão tốt bụng này chăm sóc mình ở cái nơi xa xôi khốn kiếp này !


-Cừu Bạc-

(Chúng ta quý trọng cuộc sống vì những điều tốt đẹp mà nó mang lại)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net