CHAP 39 : SẼ MÃI NHỚ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THE SILVER SHEEP

CHAP 39 : SẼ MÃI NHỚ

Về tới nhà Bảo lại phải mỏi miệng trấn an hai ông bà , ai kêu cậu làm hai người lo lắng làm chi . Bà Mons dọn đồ ăn ra , cả bốn người ăn tối thật vui vẻ .

Ăn xong Bảo lên phòng đi tắm . Monas và Math bí mật kéo Đăng lại nói nhỏ . Hôm nay là sinh nhật Bảo , hai người muốn làm Bảo ngạc nhiên nên không nói cho cậu biết . Math đưa Đăng một ổ bánh kem thật to và đẹp mắt mà bà Monas đã kì công chuẩn bị cả buổi sáng , nhờ Đăng làm Bảo bất ngờ . Anh gật đầu đã nghĩ ra kế hoạch .

Bảo tắm xong đi ra thì thấy phòng tắt đèn tối thui , Bảo nhíu mài :

- Này điên à , bật đèn lên đi dồ khùng .

Bổng Bảo thấy từng đốm lửa nhỏ được thắp lên tạo thành một vòng tròn lung linh ánh vàng . Bảo khó hiểu , không biết tên này tính bày trò gì nữa . Đăng bật đèn

Trước mắt Bảo hiện ra một ổ bánh kem thật to với dòng chữ đỏ được vắt kem tỉ mỉ

" Chúc mừng sinh nhật cậu Bảo , bà và lão Math mong cậu luôn luôn thật hạnh phúc , yêu cậu "

Đăng bật Skype lên . Anh và đám Trúc cùng hát to

"HAPPY BIRTHDAY TO YOU , HAPPY BIRTHDAY TO YOU ..."

"Chúc mừng sinh nhật Bảo , thêm một tuổi thêm đẹp trai nha , ..."

Tiếng mọi người hòa vang khiến Bảo xúc động , cậu run run chảy nước mắt , Bảo dụi dụi cố cười thật tươi . Lần đầu tiên Bảo được bất ngờ hạnh phúc như lúc này vì có bạn bè , những người thương yêu cậu bên cạnh . Bảo biết những ngày tháng vô vị của mười sáu năm qua đã kết thúc , từ lúc này thì đời cậu đã chuyển sang một hướng mới tốt đẹp hơn . Mọi người và Đăng sẽ luôn bên cậu .

Mà do mới tắm ra chỉ quấn khăn bỗng chiếc khăn tuột xuống ...
Tiếng đám con gái la thất thanh trong điện thoại rồi màn hình tắt cái bụp ...

Sau khi đã mặc đồ hai đứa ra lang cang đứng ăn bánh , ngắm sao . Đăng gãi đầu ngại ngại :

- Sorry nhóc nha , tại không biết hôm nay sinh nhật nhóc nên không chuẩn bị quà rồi , chỉ kịp nhắn với mấy đứa kia làm nhóc bất ngờ thôi , đừng buồn anh nha .

Lòng Bảo lại thêm xúc động , nước mắt lại chảy ra . Bảo ôm chằm lấy Đăng , cậu khẽ nói :

- Cám ơn anh vì tất cả .... tôi vui lắm ....

Đăng hun vào trán thằng nhóc , anh vuốt đầu Bảo , ấm áp nói :

- Chỉ cần nhóc hạnh phúc thì anh sẽ làm tất cả để nhóc mãi mãi hạnh phúc .

Đăng lau nước mắt đang rơi trên khuôn mặt đẹp của Bảo . Khoảng khắc ấy mãi khắc sâu vào tâm trí cậu . Đăng ghẹo :

- Tại sao nhóc dễ thương như vậy mà lại là con trai nhỉ ?

Bảo đùa lại , cậu nhếch mép nói :

- Thì sao , nếu tôi là con gái thì anh sẽ làm gì .

Đăng nhìn Bảo khẽ cười , ánh mắt cực kì gian tà , răng mãnh , Đăng nhướng lông mài :

- Thì anh sẽ ....

Đăng bất ngờ áp sát mặt mình vào mặt Bảo , sát tới nỗi mũi hai đứa cạ vào nhau , thêm vài mi-li-mét nữa thôi là chạm môi rồi !

Đăng liền lùi ra , tim anh đập thình thịch , không hiểu tại sao Anh lại giỡn như vậy nữa , có một ma lực gì đó khiến Đăng không muốn dừng lại chút nào . Đôi môi đỏ mọng đó như một đích đến ngọt ngào sau cuộc hành trình đầy gian khổ . Cũng may là Đăng sực tỉnh và kiềm chế được bản thân .

Bảo thì đã cứng người từ giây phút ấy , cậu chết trưng tại đó , chân không động đậy nổi , người nóng rang , mặt mài đỏ bừng . Bảo thầm rủa mình không thể tự moi trái tim đang đập lung tung trong lồng ngực ra được . Mặc khác sự ngại ngùng , bỡ ngỡ đến thờ thẫn đầu óc , nhưng một ý nghĩ nhỏ nhoi trong đầu cậu nhóc lại muốn khoảng khắc ấy đừng dừng lại ....

Đăng nhận ra sự bối rối của cả hai , anh giỡn hơi quá rồi . Đăng lấy đống kem quẹt lên mặt thằng nhóc , cố xua đi không khí ngộp ngạt lúc nãy , ảnh vừa chạy vừa gắng cười :

- Đố thằng nhóc nhà ngươi bắt được ta đây lêu lêu !

Bảo chùi kem , định thần lại , cố không nghĩ ngợi lung tung . Bảo dí theo cầm trên tay dĩa đuổi bắt Đăng khắp nhà . Phải trị tội tên đó bằng cách nhét hết đống bánh này vào họng hắn thì cậu mới hả dạ .

Dưới bầu trời đầy sao , bóng dáng hai đứa lúc qua lúc lại khiến không gian thêm huyền ảo .

Trên bầu trời cao , chị Hằng từ cung trăng nhìn xuống hạ giới cùng thưởng thức đêm Trung Thu ấm áp .

Trong suy nghĩ hồi nhỏ của Bảo thì Hằng Nga là một ả mặc bodysuit khoét cao hai háng , chân mang tất lưới cùng đôi giày kim cương lấp lánh , phía trên có con thỏ trắng cầm roi da mà quất .

-Cừu Bạc-
(Đừng chạy trốn những gì trước mắt vì khoảng khắc ấy không bao giờ là mãi mãi)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net