NHÂN SANH DIỆT VONG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi mắt vô hồn của Ngụy Châu hoàn toàn biến mất trả lại là những giọt nước mắt đau đớn đến nghẹn ngào ngay lúc này.

_Cảnh Du à. Anh sao phải tự hành hạ bản thân mình như vậy chứ. Em xin lỗi.

_so với bây giờ thì khi nãy đau hơn nhiều em à. Anh sợ chết đi được đó Ngụy Châu, anh sợ em cứ như vậy đứng trước mặt anh mà không hề nhìn về anh. Anh sợ cả thời gian còn lại của mình sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy được nụ cười của em nữa. Anh sợ cái khoảng cách vô hình ngăn cản chúng ta từ nãy đến giờ ghê gớm. Anh đã rất sợ.

Cảnh Du nói mà nước mắt cứ vậy chạy dài trên gương mặt tươi cười đó. Thở ra một hơi cố nén lại cảm xúc lúc này, anh rút tay ra khỏi trái tim của cả hai và chạm nhẹ bờ má ngụy Châu ngay. Một cái ôm thật chặt như muốn khảm hết thân thể cậu vào người anh lúc này. Ngụy châu khóc nghẹn trong lòng Cảnh Du mà không nói nên lời, chính cậu hết lần này đến lần khác luôn là người làm anh đau nhưng một tiếng quở mắng trách phạt cũng chưa từng được nghe từ con người trước mặt này. Đổi lại lúc nào cũng là tình yêu thương vô bờ vô bến mà ngày ngày anh đã gửi trao, hình như chưa một lần thay đổi.

_sao lại yêu em đến tuyệt đối như vậy chứ. Em còn chẳng khác nào là một con quái vật kia mà Cảnh Du...vì em mà ch..ị.....chị Hứa Tâm mới chết.

Ngụy Châu xiết chặt vạt áo trên người Cảnh Du khóc lớn hơn. Cậu đã chứng kiến tất cả, cậu thấy Hứa Tâm chết như thế nào, nhìn thấy những nuối tiếc cuối cùng trong đôi mắt cười tuyệt đẹp của chị mình khi đó, cậu trong thấy hết chỉ là không thể thoát ra ngoài ngăn cản được mà thôi. Cái biểu tình trẻ con này của cậu, làm anh thấy nhẹ lòng "em thật sự đã trở về bên anh rồi bảo bối" xoa xoa đầu ai kia Cảnh Du nhẹ cười.

_rồi em sẽ hồi sinh tất cả, nên đừng khóc.

Ngọn lửa quỷ quái ghê gớm bao bộc lấy cơ thể Ngụy Châu bỗng nhiên cháy bùng lên dữ dội hơn, Cảnh Du bị một lực vô cực nào đó đẩy mạnh ra ngoài nó cố tách anh ra khỏi người cậu trong tích tắc. Nhận thấy được Ngụy Châu đang bị hút vào chỗ Nguy hiểm Cảnh Du không ngừng ngại biến hóa thành linh vật ôm trọn lấy vợ mình vào lòng mà che chở. Hàng ngàn hàng vạn con dơi được bao bộc bởi ngọn lửa trắng trong suốt đâu đâu kéo về đen kịt cả một vùng trời rộng lớn trên đầu Hỏa Long Nham. Ngụy Châu là lần đầu nhìn thấy linh vật theo kiểu này cậu chạm vào chúng rồi cười cười. Ngọn lửa ma quái kia bất ngờ tách biệt ra khỏi Ngụy Châu nhanh chóng, nhưng ngặt nổi nó hiện hữu thành một lốc xoáy lớn hút hết mọi thứ trước mặt vào bên trong mà nói lớn.

_TÊN PHÁP SƯ KHỐN KIẾP DÁM PHÁ TAN KẾ HOẠCH CỦA TA, CHỈ MỘT CHÚT NỮA THÔI TA ĐÃ CÓ ĐƯỢC THÂN XÁC BẤT TỬ ĐÓ RỒI. AI CHO PHÉP NGƯƠI GIÚP NÓ THỨC TỈNH HẢ.

Cả bầu trời phía trên nhuộm hẳn một màu đen ma quái, cửa vào Ma Giới hiện rõ ra trước mặt mọi người và bắt đầu lung lay chuyển động. Sợi dây xích bằng sắt to lớn chéo ngược vào nhau được phong ấn lại bởi một sinh mạng nhỏ, cậu bé mắt nhắm nghiền tay bắt ấn toàn thân toát lên một ánh sáng vàng kim rực rỡ. Bên dưới tất cả mọi người đang đánh nhau đều ngưng hoạt động mà chăm chú quan sát phía trên. Hoàng Liên cũng giựt mình nhảy vụt ra xa cả hai rút vội Sinh Tử Kiếm đâm mạnh xuống đất tạo Kết giới bảo vệ cho bản thân "chết tiệt thật, "Đồng Sinh Tử Kiếp" đã tái xuất hiện rồi. Nhân loại lần này e sẽ diệt vong mất, tất cả là tại thằng nhóc hồ ly ngu ngốc đó. Vô tình nó lại là vật dẫn cũng như là chìa khóa mở cửa Ma Giới, đúng là nó nên chết đi thì tốt hơn mà."

Cảnh Du cùng Ngụy Châu lơ lửng trên khoảng không trung vô định giữa ánh sáng và bóng tối. Từ trên cao cả hai có thể nhìn thấy được kết giới đang mỏng đi rất nhanh, Thiên Ẩn không còn đồng nghĩa với "DI THUẬT" sẽ mất tác dụng từ từ. Không gian này sẽ trở về lại điểm xuất phát và vỡ ra, trận chiến này và nhân loại ngoài kia sẽ hòa làm một. Điều quan trọng là không một sức mạnh nào có thể tạo lập kết giới bảo vệ con người được nữa. Cả cơ thể Ngụy Châu rung lên không ngừng Cảnh Du hiện hữu trở về lại dung hình ôm chặt vợ mình ngay.

_là do em phải không Cảnh Du? Tất cả chuyện ghê rợn này đều vì em mà ra sao hả?

_không phải đâu? Chính ma tánh trong lòng mọi người đã tạo ra biến cố như ngày hôm nay.

Cảnh Du vừa dứt lời lập tức phía sau lưng cả hai một nụ cười lớn vang lên.

_KHÁ KHEN CHO MỘT BÁN YÊU NHƯ NGƯƠI ĐÓ HOÀNG CẢNH DU.

Đồng Sinh Tử Kiếp ngay lập tức mở to mắt mà nhìn xuống nhân gian. Cậu bé đứng dậy tay phải đột nhiên thu lại ấn sau đó rất nhanh tạo thành hình một ẩn thuật mới. Cả thân hình ngay ngắn đứng thẳng hai cánh tay chấp lại trước ngực, từ phía sau hàng nghìn cánh tay khác mọc ra nhanh chóng. Mỗi bàn tay là một ấn thuật cao siêu, ánh mắt vô cực nhìn cũng như không nhìn. Cảnh Du trong thấy liền gạt Ngụy Châu về sau rồi đứng chắn trước mặt cậu.

_người là ai?

_TA NIÊN HIỆU LÀ ĐỒNG SINH TỬ KIẾP, MẮT THẤY NHƯ KHÔNG THẤY, TAI NGHE NHƯ KHÔNG NGHE, MIỆNG NÓI NHƯ KHÔNG NÓI. TAM KHÔNG THÀNH CHÁNH QUẢ.

_Đồng Sinh Tử Kiếp sao? Ngài là người đã từ bỏ cõi Thiên để phong ấn Ma Giới. Ngài vừa là Tử cũng vừa là Sanh, người cai quan Tam Thiên Môn. Nhưng sao ngài lại xuất hiện ngay lúc này chứ nếu ngài thức tỉnh có nghĩa....

Ngụy Châu đứng sau lưng Cảnh Du không hiểu gì cả, ngay bây giờ ai kia mới tự trách mình ghê gớm "phải mà lúc trước mình chịu khó đọc nhiều sách cổ một chút thì giờ không ngơ ngư thế này rồi" nắm chặt tay anh lại cậu thì thầm.

_chuyện gì vậy Cảnh Du?

Còn chưa kịp giải thích cho Ngụy Châu hiểu thì Đồng Sinh Tử Kiếp đã phá bỏ xiềng xích phía sau lưng ra rồi. Cửa Ma Giới lập tức mở toang hàng ngàn hàng vạn yêu quái từ trong lao nhanh ra ngoài.

BÙMMM

chưa kịp hết choáng với phía trên thì bên dưới vang lên tiếng nổ lớn. Kết giới vỡ vụn hoàn toàn, con người bị ảnh hưởng bởi sức mạnh to lớn đó thay nhau ngã xuống đất mà chết như rạ. Hứa Đình cùng Hoàng Phong cố trụ trong kết giới do Cảnh Du tạo ra, vì ngay lúc này không ai có thể giúp được ai nữa rồi. Cảnh tượng tan thương trước mắt chính là Sát Hạch của "Đồng Sinh Tử Kiếp".

Nhân loại lần này thật sự đã chịu ảnh hưởng quá lớn bởi trận chiến ngu ngốc do Hoàng Liên bầy ra rồi, Hoàng Phong bao nhiêu năm nay đều là người ấn giữ kết giới của Nhân Sanh. Nhưng bây giờ ông không còn sức để tự bảo vệ mình nữa, việc này khiến Ma Giới có cơ hội thoát ra bên ngoài. Chưa kể lại nhằm ngay lúc Ngụy Châu nguyên thần xác nhập nữa, sức mạnh to lớn chưa được quy phục hoàn toàn là trung tâm để bọn yêu ma nhắm tới nhằm mục đích chiếm lấy thân xác. Tạo đường đi thông ra bên ngoài mà không cần bước qua cửa Ma Giới.

Lợi dụng lúc rối loạn này Hoàng Liên xoay mặt liếc nhìn Hứa Đình, bà rất nhanh thu kiếm lao vào giữa kết giới do Cảnh Du tạo ra ngay.

_trời cũng giúp ta, hôm nay là ngày tử của ngươi rồi đó Hứa Đình. Một ngàn năm trước nếu không phải Hoàng Phong giúp ngươi thoát khỏi ta thì ngươi đã chết theo Hứa Tịnh từ lâu rồi. Gia tộc Hồ Ly của các ngươi thật dơ bẩn, chỉ toàn mang lại chết chóc cho con người mà thôi.

Sinh Tử Kiếm biến hóa ra nhiều vô số kể, để chóng chọi với ẩn thuật mà Cảnh Du nhập vào đây. Một nhát kiếm chí mạng được Hoàng Liên vung tay đâm mạnh xuống, Hoàng Phong hét lên khi thấy Hứa Đình xuôi tay chịu chết một cách dễ dàng như vậy.

_TẠI SAO? TẠI SAO CẬU LẠI KHÔNG TRÁNH CÔ TA HẢ?

Hứa Đình từ từ quỳ hẳn xuống mặt đất cuối đầu trước Hoàng Liên. Máu từ vết thương trên người ông phụt ra nhiều đến không cầm lại được, lấy chút hơi tàn cuối cùng của mình ông cố làm tròn bổn phận một người cha.

_cầu xin cô Hoàng Liên à. Xin cô t..ha cho tụi nhỏ......lỗi lầm củ..a của trưởng bối......đừ..n..g.....đừng để hậu bối phải gánh chịu thay......đã hơn ngàn năm rồi......cô nhìn đi.....hận thù của cô gay ra cảnh tượng nào rồi.....

Cố đưa tay lên giữ chặt tay kiếm của Hoàng Liên, Hứa Đình xoay mặt nhìn Hoàng Phong rồi nhẹ cười.

_lão bạn già........cảm ơn cậu.........cảm ơn rất nhiều v...ì........vì tất cả.

_KHÔNGGGGGG....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC