Thiên Hạ Vô Song 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Hạ Vô Song

Tác Giả: Nhâm Oán

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Chương 201: Tâm địa cứng rắn.

Phát ma pháp nhanh chóng như vậy vốn đã là một kỳ tích, hơn nữa ma pháp của Mạnh Hàn chưa từng thất bại qua, chuyện này làm cho Donald lập tức phát hiện Mạnh Hàn đáng sợ.

Cho dù là ma pháp sư chính thức vẫn y theo tuổi của Mạnh Hàn không thể phát ra công kích khủng bố như vậy. Vị lãnh chúa đại nhân này trước khi rời đi hắn điều tra qua rồi, là một củi mục không vượt qua thí luyện ma pháp?

Trong nội tâm kinh ngạc đã không cách nào che giấu được, Donald quản gia biểu hiện ra bộ dáng vô cùng bình tĩnh. Trả lời Mạnh Hàn cũng đứng nguyên quy củ, giống như hắn là quản gia của Mạnh Hàn vậy, cũng không vượt qua, cũng không làm càn, chờ Mạnh Hàn phân phó.

- Nếu bọn chúng đều là tử tội, như vậy hiện tại bọn chúng đã chết cũng là trừng phạt đúng tội, không phải sao? Chẳng qua nếu như có người hỏi tới?

Mạnh Hàn vô cùng hài lòng với thái độ của Donald này, quả nhiên không hổ là người của đại gia tộc đi ra, trải qua chuyện vừa rồi mà mặt không đổi tay không rung, tuyệt đối là cao thủ. Trong nội tâm nghĩ như vậy nhưng hắn vẫn hỏi.

- Đương nhiên, đại nhân, cho dù có người điều tra qua ta cũng có thể làm chứng cho ngài.

Donald quản gia đối với Mạnh Hàn hỏi có dụng ý gì giống như đã hiểu rõ ràng, lập tức đưa ra đáp án Mạnh Hàn muốn.

- Ngài thật sự là một người chính trực.

Mạnh Hàn cười tán dương, lại nói biểu hiện dối trá của quý tộc ngay cả hắn cũng cảm thấy không thoải mái.

- Nếu như không có việc khác ta xin phép đi làm việc của mình.

Donald có chút khom người chào, kết thúc cấp bậc lễ nghĩa của mình rồi rời đi. Nhưng mà thời điểm hắn rời đi vẫn lầu bàu nói ra một tin tức:

- Nghe nói thành chủ Bạo Phong Thành đã mua được một cao thủ. Nghe nói đã là Đại Kiếm Sư đỉnh phong, lập tức tiếp cận Kiếm Thánh. Đại nhân cũng nên cẩn thận.

Mạnh Hàn tự nhiên sẽ không ngăn cản, hắn bây giờ còn có rất nhiều chuyện cần phải làm, hơn nữa có chút chuyện không thể cho Donald nhìn thấy, Donald rời đi gãi đúng chỗ ngứa. Nhìn thấy bóng lưng Donald rời đi thì tinh quang trong mắt Mạnh Hàn lập lòe, không biết suy nghĩ cái gì.

- Đại nhân.

Grace nhìn thấy Mạnh Hàn nhìn qua một hướng thời gian lâu, nhịn không được kêu một tiếng.

Màn giết chóc vừa rồi diễn ra quá nhanh, Grace căn bản cũng không có chuẩn bị tâm lý, nàng căn bản cũng không biết Mạnh Hàn trước đó đã phân phó Kiều cùng Chu nếu như đã động thủ thì lập tức hạ sát thủ.

- Grace, không phải sợ.

Mạnh Hàn xoay đầu lại nhìn thấy biểu hiện kinh hoàng của Grace thì mỉm cười bảo nàng an tâm lại, Mạnh Hàn lúc này nhìn qua thi thể trên mặt đất. Cũng chỉ còn lại thuế vụ quan là còn sống.

Sớm biết có một ngày như vậy, tài phú của mình sẽ bị người ta nhìn chằm chằm vào, nhưng Mạnh Hàn không ngờ rằng ngày hôm nay lại tới nhanh như vậy, khá tốt từ khi bắt đầu Mạnh Hàn đã sẵn sàng cho ngày hôm nay rồi. Tên thuế vụ quan này đã muốn chết thì không trách được người khác. Ngược lại là Donald trước khi rời đi có nhắc tới Đại Kiếm Sư đỉnh phong, nghe đã có chút phiền toái tới cửa.

- Kiều, Chu, các ngươi đoán chừng trình độ của các ngươi tính toán là cấp bậc này? Đại Kiếm Sư?

Mạnh Hàn đi qua thuế vụ quan cháy đen kia. Đưa chân nhẹ nhàng đá hắn một cái, dường như tùy ý hỏi một câu.

- Đại nhân, ta đoán chừng chúng ta bây giờ đã là tiêu chuẩn Đại Kiếm Sư sơ cấp.

Kiều cũng không có chút vô lễ nào, dường như cũng nhận thức tinh chuẩn thực lực của mình.

Mạnh Hàn gật gật đầu, thần sắc không có phê phán phán đoán này. Kiều vốn cho rằng đối thủ là Đại Kiếm Sư đỉnh phong mà sợ hãi đối thủ, hiện tại rốt cục thả lỏng trong lòng. Chỉ cần nhớ kỹ thành chủ Bạo Phong Thành, hắn có một thủ hạ Đại Kiếm Sư đỉnh phong.

Grace cũng không có quá nhiều tâm tư, nghe được Kiều cùng Chu thừa nhận mình có tiêu chuẩn Đại Kiếm Sư sơ cấp, lập tức có chút yên lòng lại. Nhìn qua Mạnh Hàn hoảng loạn nói:

- Đại nhân!

- Yên tâm, Grace.

Mạnh Hàn biết rõ Grace nghĩ cái gì, nhẹ nhàng an ủi nàng một câu:

- Ngươi muốn học học Donald tiên sinh, hắn cũng không phải là người thiếu kiên nhẫn.

- Vâng, đại nhân!

Grace đối với lãnh chúa đại nhân của mình là mù quáng nghe theo, Mạnh Hàn bảo nàng yên tâm thì nàng sẽ không biểu hiện lo lắng trước mặt Mạnh Hàn. Nàng không muốn bởi vì chính mình mà làm cho lãnh chúa đại nhân mệt mỏi và vất vả hơn.

- Ah.

Thuế vụ quan cháy đen trên mặt đất phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt, tỏ rõ hắn còn chưa triệt để chết đi.

Mạnh Hàn nhìn qua thằng dưới chân, bỗng nhiên suy nghĩ rồi ra lệnh cho Kiều.

- Kiều, gọi người đem hắn vào trong gian phòng kia, ta có lời muốn hỏi hắn.

Nói xong đem ma pháp trượng chọc vào người của thuế vụ quan làm cho hắn rên rỉ một hồi. Nhưng mà bởi vì là nhánh của Sinh Mệnh Chi Thụ cho nên thuế vụ quan sắp chết có thêm sinh khí một chút.

Cảm giác mát lạnh tỏa ra khắp toàn thân, thuế vụ quan vô cùng đau đớn cũng dần thanh tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại mới phát hiện toàn thân cao thấp không có nơi nào không đau đớn, đau từ trong ra ngoài, khắp nơi đều có tư vị nóng rát, nếu như không phải trên người có cảm giác mát lạnh truyền tới, thuế vụ quan thậm chí hoài nghi mình có thể bảo trì thanh tỉnh hay không. Thuế vụ quan động cũng không dám động, hắn thậm chí không nghĩ ra đã xảy ra chuyện gì.

- Nếu như ngươi tỉnh lại, thuế vụ quan đại nhân, ta đề nghị ngươi nên mở to mắt ra mà nhìn đi, ta không muốn nói xảy ra chuyện gì đâu.

Nghe được âm thanh quen thuộc truyền đến, thứ đồ vật chông đỡ trên người mình rời đi, nhưng mà cảm giác mát lạnh biến mất thì toàn thân của hắn đau đớn và nóng rát dữ dội.

- Ah!

Rốt cuộc thuế vụ quan chịu đựng không nổi hét lớn lên, vội vội vàng vàng mở mắt ra nhìn lãnh chúa Hoàng Sa Trấn, vội vàng muốn đạt được cảm giác mát lạnh kia, nhưng mà yếu hầu của hắn giống như bị lửa cháy hỏng rồi, một câu cũng nói không nên lời, cánh tay muốn động thì toàn thân lập tức đau đớn kịch liệt. Cả thân thể giống như bởi vì đau đớn mà vô cùng thống khổ, hắn giống như một con tôm bỏ vào trong nước sôi nhưng chưa chết hẳn.

- Yết hầu rất đau, nói không lời, đúng không? Thuế vụ quan đại nhân?

Âm thanh của Mạnh Hàn từ đỉnh đầu truyền tới, tuy nghe thì bình thản như trước, nhưng lọt vào trong tai của thuế vụ quan thì đó chẳng khác gì âm thanh của ác ma.

Liên tục rên rỉ vài tiêng không giống như âm thanh rên rỉ, nói chuyện cũng không giống nói chuyện, thuế vụ quan đại nhân dường như chịu đựng đau đớn kịch liệt dữ dội, thân thể hơi động cũng mang tới đau đớn cực kỳ khủng khiếp.

Bên cạnh yếu hầu của thú gì đó chọc vào, rất đau, nhưng mà đã mang lại cảm giác mát lạnh, yếu hầu vừa rồi nóng như thiêu đốt dường như được cam tuyền tưới lên, dùng tốc độ cực nhanh khôi phục lại. Chỉ chốc lát, thuế vụ quan đã cảm thấy chính mình dường như đã có thể nói chuyện được.

- Có thể nói chuyện chưa? Thuế vụ quan tiên sinh.

Âm thanh của Mạnh Hàn lại truyền tới lần nữa, âm thanh này làm cho thuế vụ quân chấn động, vội vàng mở miệng khàn khàn trả lời:

- Vâng, đại nhân!

>

 Chương 202: Cường nỏ. (1)

- Ta muốn biết thành chủ đại nhân trước khi phái ngươi tới đây đã xảy ra chuyện gì.

Mạnh Hàn nhìn qua thuế vụ quan, thoáng ngừng một chút, trên mặt hiện ra nụ cười ôn hòa.

- Ta nghĩ thuế vụ quan đại nhân ngươi nhất định sẽ không cự tuyệt yêu cầu nho nhỏ này của ta chứ?

Mạnh Hàn nói nhẹ nhõm. Nhưng mà thuế vụ quan làm gì dám giấu giếm cái gì cơ chứ. Hắn đã nhìn rõ ràng, chống đỡ ở cổ của mình chính là ma pháp trượng của Mạnh Hàn, một khi rời khỏi thân thể của mình thì hắn biết rõ chính mình sẽ lâm vào đau đớn không thuộc về người. Lập tức bất chấp rất nhiều, vội vội vàng vàng đem chuyện thành chủ đại nhân phân phó lúc trước nói ra rõ ràng.

Trên thực tế điều này cũng không có quá nhiều thứ làm cho người ta kinh ngạc. Thành chủ phát hiện Hoàng Sa Trấn hiện tại đã biến thành tài lớn dồi dào, cho nên lập tức có tâm tư đoạt lấy. Một phương diện hắn đã bắt đầu phương diện thu thuế thăm dò, một phương diện khác cũng bắt tay thâu tớm quyền sở hữu Ải nhân sơn mạch. Đương nhiên hắn cũng không có làm bước cuối cùng, nếu như những chuyện này hắn không thể thực hiện. Hắn đã trực tiếp phái người tới Hoàng Sa Trấn giết sạch song bào thai, sau đó triệt để nuốt mất Hoàng Sa Trấn.

- Thành chủ đại nhân chẳng lẽ không sợ nguyền rủa song bào thai sao?

Grace cũng ở bên cạnh nghe vậy, bị tâm tu độc ác của thành chủ đại nhân dọa kêu to lên, vô ý thức hỏi lại.

- Động thủ cũng chỉ là những tên binh lính mà thôi, chấm dứt thành chủ đại nhân có chuyện gì?

Đại Kiếm Sư đỉnh phong có bao nhiêu lợi hại Mạnh Hàn không biết, nhưng mà Mạnh Hàn trong lòng có phán đoán đơn giản, cho dù là Đại Kiếm Sư đỉnh phong, cho dù là Kiếm Thánh cũng đánh không lại cung tiễn a? Cho dù hắn không sợ một cây tiễn, nhưng nếu như mười hoặc trăm thì sao? Nếu như là súng thì sao?

Bây giờ không có khả năng phát triển súng hiện đại được, ít nhất hiện tại không được, nhưng mà Mạnh Hàn còn có biện pháp khác. Cung nỏ trải qua thiết kế cũng là có thể làm được uy lực vô cùng cường hãn. Mạnh Hàn nhìn thấy cung của huynh đệ tinh linh, cho dù là xuất từ trong bộ tộc Tinh Linh tộc thì lực lượng của cung tiễn cũng không phải quá mức cường hãn, hình thể các tinh linh tương đối gầy yếu, ưu thế tập trung ở phương diện ma pháp và vũ kỹ, đối với lực lượng bọn họ không phải quá am hiểu.

Sử dụng cánh cung quá cứng rất có thể bọn họ không kéo ra được, nhưng dùng nỏ thì khác nha. Cộng thêm một ít đòn bẩy trợ giúp, Mạnh Hàn có lòng tin làm ra cường cung còn mạnh hơn cả Tinh linh tộc gấp mấy lần, tin tưởng cho dù là Đại Kiếm Sư đỉnh phong cũng không dám tranh phong với hắn.

- Demi, đi gọi huynh đệ Edward cùng Edwin tới đây.

Mạnh Hàn nghĩ tới điểm này thì nói thẳng ra chiêu bài của mình.

Lãnh chúa đại nhân vừa nói lời này ý nghĩa là có thứ tốt, đây đã là định luật, Demi đáp ứng một tiếng trực tiếp chạy ra ngoài. Mạnh Hàn nhìn qua Grace, lại nhìn qua Kiều, cuối cùng vẫn nhìn qua Kiều nói:

- Xử lý hắn sạch sẽ. Còn có những thi thể này nữa, toàn bộ giải quyết cho xong, không nên lưu lại dấu vết.

Kiều không hổ là người từng lưu lạc bên ngoài, không nói một tiếng liền gật đầu, trực tiếp kéo thuế vụ quan như chó chết ra khỏi phòng. Trong phòng chỉ còn lại có Mạnh Hàn cùng Grace, cùng với tiểu thị nữ Diana.

- Grace, nhớ kỹ những tên thuế vụ quan này chưa từng tới đây.

Mạnh Hàn suy nghĩ vẫn dặn dò Grace một câu. Grace chưa từng tận mắt nhìn thấy giết chóc như thế này, cho nên hiện tại cũng có chút hoảng sợ.

- Vì cái gì? Đại nhân!

Grace hiển nhiên là bị tràng diện này hù sợ, đầu óc cũng không linh hoạt như vậy, dặn dò với Mạnh Hàn thì lập tức suy nghĩ thông suốt.

- Bởi vì chúng ta phải tranh thủ chút ít thời gian mới được.

Mạnh Hàn cười cười, tới gần một chút thò tay giữ chặt bàn tay nhỏ bé của Grace:

- Đừng sợ, Grace, sẽ không có việc gì.

Có lẽ là lãnh chúa đại nhân nói đã mang cho Grace lực lượng, nhưng mà cũng có khả năng do Mạnh Hàn giữ chặt tay Grace nên làm cho nàng hưng phấn, sắc mặt vừa rồi còn trắng bệch, hiện tại đột nhiên ửng hồng lên. Trạng thái như vậy dường như cảnh giết người và cái gì Đại Kiếm Sư đỉnh phong cũng không có đáng sợ như vậy, Grace nhẹ nhàng gật gật đầu, cơ hồ là nói nhỏ như muỗi kêu:

- Vâng, đại nhân!

- Edward, Edwin, chỗ chúng ta có dây thép mềm hay không?

Nhìn thấy huynh đệ Ải nhân, Mạnh Hàn câu đầu tiên là nói như vậy. Muốn chế tạo cường nỏ không có những thứ này là không được.

- Thép mềm có một ít, nhưng mà đại nhân cần bao nhiêu.

Edward bây giờ đã quen thuộc với phân phó của lãnh chúa đại nhân rồi, nghe xong đã biết rõ Mạnh Hàn lại làm ra thứ mới gì đó, cho nên rất hứng thú.

Kếu cấu nỏ tương đối phức tạp hơn cung một ít, nhưng đối với một người tốt nghiệp đại học như hắn thì không phải là thứ phức tạp gì. Cho dù không cách nào gập khuôn toàn bộ thiết kế chính xác nhất, nhưng mà Mạnh Hàn ở kiếp trước ở trong cửa hàng cũng xem qua không ít súng và nỏ cao su, trên cơ bản cũng không thể nói là chuẩn xác gì. Thậm chí Mạnh Hàn còn cố ý tăng thêm dây cung có ròng rọc, hơn nữa trang bị của cường nỏ vô cùng nhẹ nhàng.

Grace cùng hai tiểu thị nữ cũng không biết là như thế nào, huynh đệ Ải nhân nghe thấy thì mắt tỏa sáng. Cường nỏ của lãnh chúa đại nhân bọn họ quả thật văn sở vị văn. Thế giới này cũng không thiêu cung tiễn, cũng không thiếu khuyết nỏ, thậm chí còn là loại vũ khí rất nổi danh, ít không ít người có được. Nhưng mà cung nỏ mang theo ròng rọc thì chưa từng thấy qua.

Dựa theo thiết kế của đại nhân thì loại nỏ này có thể so được với cung, nhưng lại đơn giản hơn nhiều, ít nhất từ ngắm bắn chuẩn so về cung thì chuẩn xác hơn nhiều lắm. Huống hồ thời điểm kéo cung dùng lực hai tay, thời điểm nhắm trúng cũng chịu ảnh hưởng nhiều, nỏ lại hoàn toàn khác, nó không bị lực lượng của con người ảnh hưởng tới chính xác. Hơn nữa thời điểm lên dây cũng không cần lực lượng rất lớn, cái đó sợ không phải xạ thủ tinh linh đoán chừng người bình thường cũng có thể ngắm bắn chính xác.

Mà ròng rọc phối hợp với dây kéo, theo lời của lãnh chúa đại nhân nói thì sẽ gia tăng thật lớn lực lượng và tính ổn định cho cường nỏ, nếu như chế tạo phù hợp thì lực lượng sẽ gia tăng tới mức khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.

Thực tế đại nhân nói dây trang bị thêm ròng rọc, tuy các ải nhân ở phương diện lý luận không hiểu quá nhiều, nhưng mà thực tế thao tác sử dụng vô cùng đơn giản, xem xét đã biết rõ có bao nhiêu lực lượng. Bởi như vậy trang bị dùng ít sức nhưng lại sử dụng có tính chính xác và lực lượng cực mạnh.

Dùng thép mềm chế tạo dây cung, cộng thêm những phương diện phụ trợ, hai huynh đệ Ải nhân không cách nào tưởng tượng được, nỏ như vậy có tình trạng thế nào, có lẽ thay đổi mũi tên tinh thiết đoán chừng ngay cả sắt cũng bắn thủng a!

>

 Chương 203: Cường nỏ. (2)

Quân giới là thứ tương đối trọng yếu, Mạnh Hàn cũng không có làm ra bản vẽ, đây là thói quen, cũng là vì giữ bí mật, vì giải thích kỹ càng cho huynh đệ Ải nhân, Mạnh Hàn không biết phí bao nhiêu miệng lưỡi, mới khiến người ta triệt để hiểu được.

- Chế tạo một cái nỏ này cần bao nhiêu thời gian?

Mạnh Hàn cuối cùng thiên ngôn vạn ngữ chỉ quy kết một câu này, nhìn huynh đệ Ải nhân hỏi một câu.

- Đại nhân, một cái nỏ như vậy lần đầu tiên chế tạo ta đoán chừng cần thời gian ít nhất năm ngày.

Edward cẩn thận hồi tưởng lại một ít chi tiết tỉ mỉ theo lơi của đại nhân, cuối cùng cho ra một con số đại khái. Không có biện pháp, bên trong có không ít linh kiện thật nhỏ, hơn nữa yêu cầu rất cao, lần đầu tiên chế tạo ngay cả huynh đệ Ải nhân cũng không dám vô lễ.

- Ngay lập tức đi làm.

Mạnh Hàn không có cưỡng cầu bọn họ làm cái gì, chỉ băt đầu phân phó bọn họ một câu:

- Tận lực làm nhanh lên, thuận tiện chế tạo một ít mũi tên tinh thiết.

Cất bước tiễn huynh đệ Ải nhân, Mạnh Hàn cũng bắt đầu ngồi xuống cân nhắc, rốt cuộc nên giải quyết làm khó dễ của thành chủ Bạo Phong Thành như thế nào?

Giết thuế vụ quan, Mạnh Hàn cũng không hối hận. Từ lần trước bị các tinh linh làm nhục nhã tập thể, Mạnh Hàn đã định ra mục tiêu phấn đấu cho mình, thời điểm mình có lực lượng tuyệt đối không cho kẻ nào làm nhục mình và cư dân lãnh địa của mình.

Thành chủ Bạo Phong Thành lần này tham lam quá phận, mở miệng là đòi 80% thuế, hơn nữa Mạnh Hàn biết rõ một khi chính mình mềm yếu đồng ý, như vậy mình sẽ lập tức đối mặt với nhiều thứ thuế khác. Điểm này từ trong lời khai của thuế vụ quan đã nói rất rõ ràng. Hoàng Sa Trấn có vật liệu đá cao cấp, tài nguyên cuồn cuộn, thành chủ Bạo Phong Thành tuyệt đối không buông tha khối thịt mỡ mê người này. Hắn thậm chí còn muốn đem song bào thai trong Hoàng Sa Trấn huyết tẩy để đạt được mỏ đá Bạch Diệu tinh thạch.

Đối với người như vậy, hiện tại Mạnh Hàn tuyệt đối không dễ dàng cúi đầu. Cho dù thành chủ Bạo Phong Thành là lãnh đạo trực tiếp của mình. Hiện tại Mạnh Hàn đã có được lực lượng quân sự của mình, hơn nữa trong tương lai không lâu Mạnh Hàn tin tưởng vững chắc mình có thể trở thành ma pháp sư chính thức, đến lúc đó chính mình căn bản không cần quan tâm một thành chủ như vậy.

Duy nhất phải cân nhắc, khả năng chính là Đại Kiếm Sư đỉnh phong. Tiếc nuối là Mạnh Hàn cho tới bây giờ cũng không biết Đại Kiếm Sư đỉnh phong rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố. Đầy đủ mọi thứ chỉ thành lập trên suy đón đơn giản, thực lực chân chánh Mạnh Hàn không biết. Chỗ có hi vọng chính là cường nỏ của huynh đệ Ải nhân sắp chế tạo ra.

Mạnh Hàn đang suy nghĩ làm cách nào đối phó thành chủ Bạo Phong Thành, Donald quản gia thì thoạt nhìn không có nhàn nhã. Hắn trở lại chỗ ở, chuyện đầu tiên Donald tiên sinh làm chính là đem tất cả chuyện vừa xảy ra đều nhanh chóng ghi chép lại, nhất là Mạnh Hàn nhanh chóng phát ra ma pháp thế nào. Ghi chép xong thì Donald tiên sinh trước tiên kêu một hộ vệ trung thành nhất của phủ Hầu tước, bảo hắn ra roi thúc ngựa đem những tin tình báo này đưa vào trong tay Hầu tước đại nhân cùng Tử tước đại nhân. Tin tưởng phụ tử Hầu tước chắc chắn sẽ cân nhắc thái độ với Mạnh Hàn.

- Cha, Donald đưa tin tức mới nhất tới đây.

Francis Tử tước sau khi thu được thư tín của Donald quản gia thì trước tiên đi tới thư phòng của Hầu tước đại nhân. Buồng vệ sinh kiểu mới cung cấp cho Francis vô số kim tệ, cũng mang đến gia tộc tán thành, quyền nói chuyện trước mặt Hầu tước đại nhân cũng gia tăng không ít. Mà tương đối, Francis Tử tước thậm chí cũng đã thành thục hơn không ít. Cho dù ai chưởng quản sinh ý lớn như vậy, liên hệ với một ít vương công quý tộc, cân nhắc các phương diện cân đối, cái nào trước cái nào sau đều trở nên thành thục rất nhanh.

- Tiểu tử này lá gan không nhỏ ah!

Hầu tước đại nhân sau khi xem xong dường như rất buồn cười:

- Ngay cả thuế vụ quan của lãnh đạo trực tiếp cũng dám giết!

- Chuyện này cũng không kỳ quái, có lẽ hắn cảm thấy có chúng ta làm chỗ dựa thì gan lớn hơn rồ.

Francis cười cười, nói ra phán đoán của bản thân.

- Ngươi có ý định ủng hộ hắn?

Hầu tước đại nhân nhìn con mình hỏi một câu.

- Ta rất muốn toàn lực ủng hộ hắn, nhưng mà ta vẫn muốn chờ xem một chút.

Francis suy nghĩ xong rồi trả lời:

- Ta có thể cho Donald tiên sinh làm chứng cho hắn, nhưng ta sẽ không làm chuyện nào khác. Nếu như Hoàng Sa Trấn bị thâu tóm thì hắn không đáng hợp tác với chúng ta. Dù sao hắn không có việc gì thì những lão đầu của học viện ma pháp rất vui vẻ nhận lấy hắn đấy.

- Nếu như hắn bảo trụ được sản nghiệp thì thế nào?

Nhìn thì chậm rãi nói chuyện, hơn nữa dường như rất tán thành chủ kiến của con mình, trong lòng của Hầu tước thỏa mãn, nhanh hỏi tiếp.

- Nếu như hắn bảo trụ sản nghiệp ta sẽ cầu tình với bệ hạ, thật sự sẽ cho hắn làm thành chủ Hoàng Sa Trấn.

Francis cười cười:

- Đây là chuyện trước khi đi ta đã đáp ứng cho hắn rồi.

- Nếu là khảo nghiệm như vậy ta nghĩ Donald tiên sinh cũng có thể không cần ra mặt đâu.

Hầu tước đại nhân còn suy nghĩ chu đáo hơn Francis nhiều.

- Chúng ta nhìn xem vị Nam tước thần kỳ kia có bao nhiêu át chủ bài. Đừng quên Donald vô cùng cường điệu đấy, hắn là ma pháp sư!

Mạnh Hàn cũng không biết tại phủ Hầu tước xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cũng không có đem chuyện này toàn bộ đặt vào người Francis Tử tước, cho dù Tử tước đại nhân chỉ cần nói một câu không chừng dẹp yên được thành chủ đại nhân. Nhưng nếu làm như vậy Tử tước đại nhân trực tiếp tiếp thu Hoàng Sa Trấn chẳng phải thuận tiện hơn sao? Kiếm tiền cũng nhiều hơn?

Người, chính là phải dựa vào mình. Đây là chuyện Mạnh Hàn sớm biết rõ, bất kể là ở kiếp trước tìm việc làm hay là giãy dụa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net