Thiên Hạ Vô Song 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Hạ Vô Song

Tác Giả: Nhâm Oán

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Chương 301: Biểu lộ thái độ rõ ràng

Nhân tình này quá lớn. Lúc này lại nghĩ tới khả năng Mạnh Hàn có quan hệ với Tinh Linh Tộc, rốt cuộc Khải Văn tiên sinh cũng yên lòng. Nếu Mạnh Hàn và Tinh Linh Tộc có giao dịch, như vậy, chung quy Tinh Linh Tộc cũng sẽ cho phép Mạnh Hàn giải thích vài câu. Đến lúc đó, nói rõ ràng ra là tốt rồi.

Vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên Khải Văn tiên sinh lại nghĩ tới một việc khác. Lo lắng trong lòng vừa mới thả xuống lại lập tức dâng lên:

- Đại nhân, nếu như Tinh Linh Tộc truy hỏi nô lệ này đến từ nơi nào, vậy chúng ta phải trả lời thế nào?

Một khi bị truy hỏi, có thể sẽ phải nói tới phòng đấu giá Tôn Vinh. Đến lúc đó, Mạnh Hàn không chỉ đắc tội với một phòng đấu giá Tôn Vinh, mà còn đắc tội với tất cả những người đang có mặt tại sàn đấu giá này. Vậy có thể khiến phòng đấu giá không thể không phá hoại quy củ cường đại của chủ bán, khai ra chủ nhân trước của nô lệ Tinh Linh.

- Cái này tiên sinh không cần lo lắng. Tất cả đã có ta!

Giọng nói của Mạnh Hàn khiến Khải Văn tiên sinh lại thả lỏng tâm trạng một chút. Đồng thời Khải Văn tiên sinh cũng hiểu rõ thêm một tầng nhân phẩm của Mạnh Hàn. Một câu tất cả đã có ta kia, có thể thấy Mạnh Hàn đã dự định một người giải quyết những chuyện này.

Đây là một món đồ đấu giá cuối cùng. Sau khi Mạnh Hàn lấy được, cũng đồng nghĩa buổi đấu giá đã kết thúc một cách thuận lợi. Trong thời gian Mạnh Hàn và Khải Văn tiên sinh đang nói chuyện phiếm, những người khác gần như đã dùng tốc độ trốn chạy nhanh nhất để rời khỏi sàn bán đấu giá.

Cho dù trong lòng mọi người đã mắng chửi sàn đấu giá tới mức phun máu chó, nhưng vẫn cảm thấy mình rất may mắn. Ít nhất đã có một gia hỏa không biết trời cao đất rộng nhận lấy cái mâm này. Đến lúc đó mặc kệ có chuyện gì xảy ra, cũng chỉ là chuyện của tên nhà giàu mới nổi và sàn đấu giá. Nhiều hơn nữa cũng chỉ là chủ bán phía sau hậu trường, hoàn toàn không liên quan gì với bọn họ.

Derek cười dài xuất hiện ở trong phòng khách của Mạnh Hàn, dường như đang muốn giải thích điều gì. Tuy nhiên, khi đối mặt với Mạnh Hàn, cuối cùng hắn vẫn không nói miệng được, chỉ có thể tỏ ra hối lỗi.

- Xem ra vẫn có nhân vật lớn quan tâm tới sản nghiệp của ta?

Mạnh Hàn lại giống như hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra vậy, thuận miệng hỏi Derek một câu. Chỉ có điều nghe thấy câu này, trong nháy mắt trên mặt Derek liền lấm tấm mồ hôi.

- Đại nhân, chúng ta cũng là vạn bất đắc dĩ.

Derek khom người nói, vừa cẩn thận bồi tiếp Mạnh Hàn, vừa tố khổ với Mạnh Hàn.

Tuy rằng hắn nói cũng không rõ ràng, nhưng đã khẳng định lời nói của Mạnh Hàn. Nếu như không phải thật sự có nhân vật lớn tạo áp lực, ai sẽ tiếp nhận loại củ khoai nóng bỏng tay như vậy chứ?

- Cho nên mới bố trí một cái bẫy để ta nhảy vào, đúng không?

Mặt Mạnh Hàn hất cao, gần như dùng cằm nhìn Derek, dáng vẻ vô cùng bất mãn chất vấn:

- Dù sao đi nữa đến lúc đó người chết chính là ta, không phải là phòng đấu giá Tôn Vinh, cũng không phải là nhân vật lớn kia, đúng không?

- Không dám. Đại nhân, không dám!

Lúc này Derek còn có thể giải thích được gì nữa? Mạnh Hàn có thể an phận đưa Tinh Linh đi hắn đã có thể đốt hương cảm tạ, trong lời nói sao có thể bất kính đối với Mạnh Hàn.

- Derek tiên sinh, không cần khẩn trương như vậy.

Mạnh Hàn đứng dậy, đi ra ngoài. Thời điểm đi qua người Derek, Mạnh Hàn còn vỗ vào bả vai của hắn, cúi đầu nhìn Derek nhẹ giọng nói một câu:

- Chờ đến thời điểm Tinh Linh Tộc biết được tin tức tìm tới cửa, ta nhất định sẽ giữ bí mật cho mọi người. Tin tưởng ta. Derek tiên sinh, nếu ta có thể vì tiền bán đi sản nghiệp tơ lụa, bán đi pháp trượng sinh mệnh, ta cũng nhất định sẽ vì chuyện làm ăn của phòng đấu giá, giữ kín bí mật này. Tin tưởng ta!

Nếu như lúc này Derek tin vào lời Mạnh Hàn nói, thì hắn chính là một kẻ ngốc trăm phần trăm không hơn không kém.

Cho dù là ai cũng có thể nghe ra được, Mạnh Hàn sẽ tuyệt đối không giữ bí mật này cho phòng đấu giá. Lần đấu giá này làm thực sự không thể nói được gì nữa. Không ngờ dùng một cái lồng như vậy chụp lấy một đám đại quý tộc lớn như vậy. Qua ngày hôm nay, không biết phòng đấu giá sẽ phải chịu đựng lửa giận của những người này thế nào. Tin tưởng những ngày tháng tiếp theo, Derek tiên sinh tuyệt đối sẽ không dễ chịu.

Mạnh Hàn không rõ tại sao phòng đấu giá Tôn Vinh này lại làm một chuyện đắc tội với người không hề có lý do như vậy. Nhưng điều này cũng không gây trở ngại đối với kế hoạch lớn phát tài của hắn. Hơn nữa bỗng dưng còn đưa tới cho hắn một phần đại lễ để hắn và Tinh Linh Tộc tiếp tục hợp tác, Mạnh Hàn cũng không có lý do gì lại không tiếp nhận.

Khi nhóm người của Mạnh Hàn rời khỏi phòng khách, đầu tổng quản Derek tiên sinh vẫn đầm đìa mồ hôi. Tuy nhiên, dù sao hắn cũng là người làm ăn nhiều năm, hắn lập tức khôi phục lại dáng vẻ bình thường, chậm rãi chạy ra ngoài, hoàn thành thủ tục giao hàng. Trên thực tế, Mạnh Hàn và hắn đã hiệp nghị trước. Mạnh Hàn cũng không cần để kim tệ lại, chỉ cần mang hai nữ nô lệ Tinh Linh đi là được.

Hai nữ nô lệ Tinh Linh toàn thân đều được bao bọc trong lụa đen, được đưa vào trong xe của Mạnh Hàn. Nhìn thấy cảnh tượng này, Derek tiên sinh mới thực sự yên lòng. Hai món hàng nguy hiểm nhất này rốt cuộc đã được giao ra ngoài. Còn chuyện sau đó, tin tưởng Mạnh Hàn sẽ không chủ động thẳng thắn khai báo với Tinh Linh Tộc về chuyện mình buôn bán nô lệ Tinh Linh chứ? Trừ phi hắn không muốn sống nữa. Phải biết rằng, không phải chưa từng có người muốn lấy lòng Tinh Linh Tộc. Nhưng kết quả cũng khiến người ta vô cùng kinh ngạc. Tinh Linh Tộc kiêu ngạo không để ý là cứu người hay mua người. Dù sao đi nữa tất cả đều nhận được một loại thái độ, chính là diệt môn.

Những chuyện này nhất định phải cố gắng nói chuyện một chút với vị tiểu quý tộc đến từ nông thôn này. Tuy nhiên ngày hôm nay xem ra Mạnh Hàn đang tức giận, vẫn để hôm nào quay trở lại giải thích sau vậy.

Khi đi tới quảng trường lớn bên ngoài phòng đấu giá Tôn Vinh, Mạnh Hàn còn chưa kịp lên xe, đã nhìn thấy Tử tước đại nhân Francis có dáng vẻ như đang đứng chờ Mạnh Hàn.

- Franky!

Mạnh Hàn thân thiết gọi cái tên này, giống như giữa hai người không hề xảy ra chuyện gì vậy.

- Tony!

Tử tước Francis cũng gọi tên thân mật của Mạnh Hàn, chủ động đi tới sát bên cạnh Mạnh Hàn. Cho dù xem ra tốc độ của hắn nhanh chóng, nhưng vẫn ưu nhã như vậy, khiến Mạnh Hàn cảm thấy không bằng....

- Tony, ngày hôm nay ngươi lại mua được hai trân phẩm!

Tử tước Francis không hề để ý nói ra bí mật này giống như mọi người đều biết. Chẳng qua là âm thanh có giảm xuống một chút.

- Trân phẩm?

Mạnh Hàn cũng không khách khí với Francis, hừ lạnh một tiếng:

- Không khiến ta cửa nát nhà tan là tốt lắm rồi, còn nói gì đến trân phẩm!

-Phòng đấu giá Tôn Vinh bọn họ cũng không có cách nào khác. Phải biết rằng, cho dù bọn họ cũng không thể cự tuyệt được thế lực phía sau lưng chủ bán.

Francis dường như đang nói chuyện giúp cho phòng đấu giá Tôn Vinh.

>

 Chương 302: Biểu lộ thái độ rõ ràng (2)

Điều này có chút khác thường. Thậm chí Mạnh Hàn nghi ngờ, phòng đấu giá Tôn Vinh này là do nhà Francis mở ra. Dù sao, phòng đấu giá Tôn Vinh này chính là do Francis trợ giúp liên lạc. Hắn có nghi ngờ như vậy cũng rất bình thường.

- Không cần nghĩ nhiều như thế, chỉ cần chăm sóc người của ngươi cho tốt, sẽ không có ai đi nói nói lung tung.

Francis ra sức chỉ điểm cho Mạnh Hàn, dường như đang trấn an Mạnh Hàn vậy.

- Nếu ta đã dám mua, dĩ nhiên đã có biện pháp. Franky!

Mạnh Hàn nghe thấy Francis nói vậy, thoáng mỉm cười, lại thể hiện ra một sự tự tin cường đại.

- Đương nhiên!

Francis gật đầu một cái, rốt cuộc nói ra ý định ban đầu của hắn:

- Lần này ta chờ ngươi, chính là để tất cả mọi người đều nhìn thấy, Francis ta bây giờ đứng cùng một phía với Tử tước Antonio. Nếu có người nào đó dám ở sau lưng chơi trò gian lận, ta sẽ tiếp đón thay ngươi. Chuyện lần trước xin lỗi ngươi. Lần này ta sẽ không tiếp tục phạm phải sai lầm như vậy nữa.

Nghe Francis nói như thế, Mạnh Hàn ngược lại có chút kinh ngạc. Vào lúc này, Francis lại đưa ra biểu hiện như vậy, thật sự nằm ngoài dự liệu của hắn. Tuy nhiên, điều này đúng là cơ hội tốt. Như vậy không phải chính là cơ hội tốt để phục hồi mối quan hệ với Mạnh Hàn hay sao?

Sau khi tiễn Tử tước Francis đi, Mạnh Hàn đứng tại chỗ suy ngẫm một hồi. Sau khi suy đoán dụng ý của Francis và hầu tước đại nhân phụ thân hắn một hồi lâu, cuối cùng Mạnh Hàn lại lắc đầu một cái, ném tất cả những điều này ra sau gáy, dẫn theo người bên cạnh, tiền hô hậu ủng lên xe ngựa. Chỉ có điều thời điểm mọi người lên xe ngựa, bất luận thế nào Khải Văn tiên sinh cũng không theo lên xe.

Mạnh Hàn không ép hắn, tự mình lên xe ngựa. Nhưng mới vừa ngồi vào xe ngựa, hắn liền cảm giác được hai thân thể mềm mại trực tiếp chen chúc tới. Đồng thời, trong tai Mạnh Hàn nghe được hai âm thanh cực kỳ kiều mị:

- Chủ nhân!

Xoẹt.

Ánh đèn sáng choang. Trong xe của Mạnh Hàn còn có một ma thuật đăng sử dụng ma tinh thạch để soi sáng. Hiện tại sau khi được Demi đưa vào một chút ma lực kích thích, nó đã bắt đầu toả sáng.

Lúc này hai thân thể uyển chuyển đang cuộn mình dưới chân Mạnh Hàn, hai khuôn mặt mềm mại đang kề sát lấy cẳng chân của Mạnh Hàn. Ở tư thế quỳ sát, cho dù là từ phía trên nhìn xuống cũng khiến Mạnh Hàn tâm trí xao động.

Hai nữ Tinh Linh vốn bị lụa đen che lại, lúc này đã tháo lụa đen xuống từ lâu. Trên người hai nàng lại là bộ áo lót như có như không đã mặc trên đài đấu giá kia, đang đợi Mạnh Hàn phân phó.

Không riêng gì Demi Diana há hốc mồm, ngay cả Joey lên xe sau cũng trực tiếp sững sờ tại chỗ.

Cũng may xe ngựa của Mạnh Hàn rất lớn, chứa sáu người này cũng không đến nỗi phải chen chúc. Chỉ có điều quang cảnh như vậy, lại thật là là khiến người ta không thể nào tưởng tượng được.

Ngay cả Mạnh Hàn thân là Tử tước thành chủ đại nhân, lúc này dường như có chút ngây người. Hai nữ nô lệ yểu điệu như vậy, hiện tại đang quỳ gối dưới chân của mình, mình cần mình cứ lấy? Mạnh Hàn lại không phải là người từng trải, sao có thể chịu đựng được mê hoặc như vậy?

Không trách được Khải Văn tiên sinh không chịu lên xe ngựa đến. Tình hình trong xe ngựa lúc này, có thể bị Mạnh Hàn nhìn thấy, có thể bị Demi và Diana nhìn thấy, đồng thời có thể bị nữ tử Joey nhìn thấy. Nhưng quyết không thể bị một nam tử khác nhìn thấy. Cho dù là Mạnh Hàn vô cùng coi trọng Khải Văn tiên sinh cũng không được. Khải Văn tiên sinh là người tự mình biết mình, căn bản không gia nhập vào đoàn náo nhiệt này.

- Ngồi dậy!

Trong lúc nhất thời Mạnh Hàn đúng là vẫn không quen tình trạng này. Tuy rằng Demi Diana thậm chí Grace và Elyse các nàng đều xem như là nô bộc của mình. Nhưng bọn họ cũng chỉ là nô bộc mà thôi. Khi nhìn thấy Mạnh Hàn nhiều nhất các nàng chỉ quỳ một gối hành lễ. Đương nhiên, mấy nữ nhân này thân mật một chút sẽ cùng Mạnh Hàn có một vài động tác thân mật, nhưng không có quá rõ ràng như vậy.

Bởi vì cùng Elyse lên giường, cho nên rất ngây thơ muốn kết hôn với Elyse. Điều này cũng nói rõ cho tới bây giờ, Mạnh Hàn đối với chuyện như thế này, vẫn miễn cưỡng được tính là một chính nhân quân tử. Cho nên, hắn không quen khi nhìn thấy hai nữ nhân xinh đẹp dị thường quỳ gối dưới chân mình. Cho dù biết rõ các nàng là thân phận đầy tớ, cũng vẫn rất khách khí.

- Vâng, chủ nhân!

Tuy rằng hai nữ nô lệ Tinh Linh không phải là sinh đôi, nhưng khi nói chuyện trả lời lại đồng thanh một cách lạ kỳ, dường như các nàng đã bị dạy dỗ thành như vậy. Cho dù là tùy tùy tiện tiện đáp ứng, cũng quyến rũ tới tận xương tủy, khiến người ta nghe âm thanh của các nàng sẽ có một loại cảm giác kích động không nhịn được muốn cầm thú quá độ với họ.

Sau khi đáp ứng, hai nữ nô lệ Tinh Linh đứng lên. Họ từ tư thế quỳ phục vừa rồi chuyển thành tư thế ngồi. Chỉ có điều khiến Mạnh Hàn và mấy nữ tử kia không thể tưởng tượng được chính là, hai nữ này ngứ xuống, chút quần áo trên người bọn họ căn bản không có cách nào che khuất được thân thể, lại càng thêm ít ỏi, quả thực dường như không có. Hơn nữa tư thế ngồi của hai nữ tử này cũng đã trải qua sự thiết kế của cao nhân, che che giấu giấu, thế nhưng là lộ vẻ mê hoặc vô hạn, thêm vào dung nhan kiều mị của hai nữ tử này, so với tư thế quỳ phục vừa rồi lại càng khiến thú huyết của người ta sôi trào.

Cho dù bản thân cũng là nữ tử, thậm chí cũng đã xem như là một tiểu cao thủ, nhưng Joey vẫn không có cách nào chịu đựng được trước cảnh tượng như vậy. Nàng đỏ mặt quay đầu về phía trước, không dám nữa nhìn về phía đại nhân của và hai nữ nô lệ đang ở sát bên cạnh.

Về phần Demi và Diana, hiện tại các nàng đã phát hiện nguy cơ. Dường như ánh mắt đại nhân đã bị hai nữ nô lệ Tinh Linh này hấp dẫn.

Không thể như vậy được, tuy rằng hai tiểu thị nữ cũng không hề có suy nghĩ giữa nam và nữ, nhưng cho dù là tỷ muội Louisa và Louise cũng khiến hai người các nàng phải chịu sự uy hiếp. Cuối cùng vẫn khiến Mạnh Hàn thực sự phải an ủi các nàng một phen, cho phép một danh hiệu thiếp thân thị nữ mới trấn an xuống được. Hiện tại vừa nhìn thấy hai nữ nô lệ Tinh Linh hắn đã có biểu hiện như vậy, các nàng lập tức cảm thấy mình còn chịu sự uy hiếp lớn hơn.

Gần như là đồng thời, hai người vọt tới sát bên cạnh Mạnh Hàn, chen chúc đẩy hai nữ nô lệ ra ra ngoài, chiếm lấy vị trí sát bên cạnh Mạnh Hàn, sau đó cẩn thận xoa bóp.

Hành động của Demi và Diana, cũng khiến Mạnh Hàn thu hồi lực chú ý từ trên người hai nữ nô lệ Tinh Linh kia lại. Cũng may lúc này tinh thần lực của Mạnh Hàn vô cùng cường đại. Chỉ sau một hồi, hắn đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Nhớ tới biểu hiện của mình vừa nãy, trong nháy mắt mồ hôi lạnh tuôn chảy khắp cả người.

- Đáng chết!

Trong lòng Mạnh Hàn thầm mắng mình. Mình dự định dùng hai nữ nô lệ Tinh Linh này để tiếp tục làm ăn với Tinh Linh Tộc. Nếu như vừa nãy mình không chịu đựng được mê hoặc, không cẩn thận đẩy ngã hai nữ tử này, sau này không biết sẽ có kết thúc như thế nào.

>

 Chương 303: Thế khó xử

- Các ngươi choàng lụa đ vào đi!

Trời mới biết Mạnh Hàn đã trải qua giãy dụa thế nào mới cam lòng từ bỏ mỹ cảnh trước mắt. Ngay cả bản thân Mạnh Hàn cũng cảm giác được, thời điểm mình nói câu này, đầu lưỡi có chút run rẩy.

- Vâng, chủ nhân!

Hai nữ đày tớ yểu điệu đáp ứng, nhanh chóng dùng một tư thế vô cùng mê hoặc, lấy lụa đen vốn đã bị các nàng cởi ra, khoác lại lên người, che đi hai thân thể đầy mê hoặc mỹ lệ kia. Thật may, các nàng chỉ để lại diện mạo, Mạnh Hàn tự tin vẫn có thể chống cự lại được. Không nói Grace và Elyse mỹ lệ bên cạnh mình, riêng tỷ muội Louisa Louise và tiểu ma nữ đều là mỹ nữ siêu cấp của Tinh Linh Tộc. Hai nữ Tinh Linh này chỉ như vậy còn chưa mê hoặc được mình.

Dư vị cảnh sắc mỹ lệ vừa nãy vẫn còn. Bên tai Mạnh Hàn dường như vẫn đang vang vọng tiếng hai nữ nô lệ Tinh Linh kia nũng nịu gọi mình là chủ nhân. Hiện tại Mạnh Hàn đã có chút lý giải được, tại sao những người kia lại cam lòng tốn cái giá đắt đỏ như vậy, thậm chí ngay cả nguy cơ bị diệt môn, cũng mạo hiểm theo đuổi sự hưởng thụ sa hoa này. Đó hoàn toàn là một loại cảm giác mỹ lệ, chinh phục, thậm chí mang tới một sự hưởng thụ mới mẻ không gì sánh được. Chắc hẳn cho dù là lão già trước tình cảnh thế này cũng có thể trở nên mạnh mẽ.

- Không cần nói chuyện nữa. Ta muốn tự mình suy nghĩ!

Mạnh Hàn cố gắng khống chế sự mê hoặc mãnh liệt kia, ép buộc trái tim đang nhảy loạn nhịp phải đập chậm lại. Hắn cũng không dám suy nghĩ lung tung nữa, nhắm mắt lại, để mình tiến vào thế giới tâm linh. Như vậy sẽ tốt hơn rất nhiều. Trên đường về lữ quán, hắn một đường đi thong thả thuận lợi, không có một chút trở ngại nào.

- Che kín toàn thân, theo ta đi vào.

Nhìn hai nữ nô lệ Tinh Linh thấp thỏm bất an nhưng lại được dạy dỗ tản mát ra vẻ xuân tình mỹ lệ một cách tự nhiên, Mạnh Hàn thấp giọng phân phó. Sau đó hắn nhìn hai nữ nô lệ cúi đầu dùng lụa đen che khuất cả khuôn mặt, lúc này mới xuống xe trước.

Sau đó, Demi và Diana đều xuống theo. Joey đã nhảy ra trước từ lâu, cùng thân vệ của Mạnh Hàn bắt đầu cảnh giới. Cũng may hiện tại đã là buổi tối muộn, không có nhiều người qua lại. Ánh đèn cũng rất u ám. Tạm thời không cần lo lắng có người sẽ nhìn thấu thân phận của hai nữ tử này.

Mạnh Hàn sốt ruột tiến vào gian phòng của mình chẳng khác nào như đi ăn trộm. Tiếp đó hắn đuổi hết những người không liên quan ra ngoài, chỉ để lại những người đã ở trong xe ngựa lúc trước. Đến lúc này Mạnh Hàn mới bắt đầu thật sự đau đầu. Hai nữ nô lệ Tinh Linh dáng dấp rụt rè mặc cho người hái, cho dù khiến khẩu vị của người ta mở ra. Nhưng vừa nghĩ tới chủng tộc của các nàng, cho dù Mạnh Hàn có tâm tư gì, đều lập tức hóa thành hư ảo.

Chỉ có điều, Mạnh Hàn không dám có tư tâm, nhưng hai nữ nô lệ được dạy dỗ thành công lại không nghĩ như vậy. Vừa vào cửa, hai nữ tử này liền quỳ rạp xuống dưới chân Mạnh Hàn, tư thế cực kỳ mê hoặc, dường như đang lần lượt thử thách định lực của Mạnh Hàn.

Hiện tại Mạnh Hàn thực sự bội phục những gia hỏa có thể hưởng thụ nữ nô lệ Tinh Linh. Không nói tới lo lắng hãi hùng, lại còn có thể có hưởng thụ sự nhàn hạ thoải mái. Quả nhiên Mạnh Hàn vẫn không làm sao quen được với cuộc sống quý tộc sa hoa mỹ lệ mà chỉ nhà giàu mới nổi mới có thể sánh bằng này.

Sức nóng trên người hai nữ nô lệ Tinh Linh dường như có thể truyền tới trên người Mạnh Hàn. Mạnh Hàn rõ ràng lại một lần rơi vào trong giãy dụa. Demi và Diana nhìn hai nô lệ mê hoặc vô hạn, nhưng lại không biết làm thế nào để biểu đạt sự bất mãn của các nàng. Ngoại trừ dùng chiêu càng tới gần Mạnh Hàn ra, các nàng dường như cũng không có chiêu số nào tốt hơn. Đối lập với hai nữ nô lệ đã từng được huấn luyện tỉ mỉ mà nói, biểu hiện hai tiểu thị nữ dường như kém không thể tả.

Đây đã là bên trong phòng của mình, đối mặt hai vưu vật như vậy, Mạnh Hàn cũng cảm thấy khó khăn. Ăn cũng không ăn được, thực sự khiến người ta thật khó chịu.

Tuy nhiên, nhìn hai tiểu thị nữ có biểu hiện khẩn trương như vậy, khiến hắn đang bị mê hoặc, lại đột nhiên có chút buồn cười. Cuối cùng, Mạnh Hàn vẫn không địch lại sự khẩn trương của hai tiểu thị nữ, chỉ là đơn thuần mệnh lệnh cho hai nữ nô lệ đến gian phòng cách vách ngủ. Còn mình lại dẫn theo hai tiểu thị nữ vẫn không ngừng khẩn trương, ở lại trong phòng của mình nghỉ ngơi một đêm.

Nói là nghỉ ngơi, nhưng Mạnh Hàn gần như không có ngủ. Hắn chỉ để Demi và Diana nằm ở trên giường của mình nghỉ ngơi. Bản thân hắn lại ngồi ở một bên chăm chú suy nghĩ, nghiền ngẫm tìm biện pháp giải quyết.

Hai nữ nô lệ Tinh Linh, lại thêm sau khi bán đấu giá thành công hắn sẽ có số lượng lớn kim tệ. Mục tiêu như vậy, hiển nhiên là quá mức rõ ràng. Muốn an toàn trở lại lãnh địa của mình, hơn nữa sau này trở về còn không bị người ta nhớ tới, với lực lượng của mình hiện tại vẫn chưa thể tới đạt tới mức này. Bởi vậy chỉ có thể dựa thế.

Tại Hoàng Sa Thành, mượn thế của người nào là thích hợp nhất? Ngoại trừ Tinh Linh ra, không có lựa chọn nào khác. Điều Mạnh Hàn nghĩ tới, chính là làm sao lợi dụng được hai nữ nô lệ Tinh Linh trước mắt để đạt tới mục đích của mình.

- George, ngươi lập tức chạy về Hoàng Sa Thành.

Sáng sớm ngày thứ hai, Mạnh Hàn liền gọi các huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh tới trước mặt, phân phó đệ đệ George:

- Đến rừng rậm Tinh Linh, đi tìm tiểu ma nữ nói ta đã giải cứu hai Tinh Linh bị buôn bán đến thế giới loài người. Nếu như có thể gặp được nữ hoàng Tinh Linh, cũng nói như thế.

- Đại nhân, lửa giận của các Tinh Linh sẽ trực tiếp san bằng thành bảo cự thạch thành bình địa.

Mặc dù George chỉ là Ám Dạ Tinh Linh, nhưng hắn là một thám báo có thành tựu, không phải

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net