Thiên Hạ Vô Song 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Hạ Vô Song

Tác Giả: Nhâm Oán

Người Làm Ebook: Cửu Thiên

Nguồn Ebook: Kiếm Giới

 Chương 501: Kéo người xuống nước

Vừa nghe thấy cái giá này, Mạnh Hàn vốn đang liếc mắt đánh giá cao đối với vị bá tước Richard này, hiện tại lập tức không còn lòng dạ nào nữa. Ngay cả báo giá cũng thiếu khí thế như vậy. Không những vậy hắn còn dám đưa ra tên tuổi của một thế tử thân vương. Mạnh Hàn không nhịn được châm chọc nói một câu:

- Một ngàn kim tệ, tính đưa cho ăn mày sao? Tính toán một chút, không chấp nhặt với ngươi. Ngươi từ nơi nào đến thì chạy về đó đi, thích đùa với ai thì đùa đừng ở đây đùa với ta!

Chắc hẳn ngay cả công tử bệ hạ Đại Công ra tay cũng hào phóng hơn hắn. Vậy mà hắn còn dám nói mình là thế tử thân vương?

Về điểm này, thật ra Mạnh Hàn đã có phần nghĩ oan cho bá tước Richard. Trên thực tế, trong giới quý tộc đẳng cấp cao trong vương quốc, một nô lệ Tinh Linh cũng chỉ có giá một ngàn kim tệ. Sở dĩ lần trước Mạnh Hàn kêu 2 vạn kim tệ, đó là bởi vì hắn không biết giá thị trường. Hơn nữa lúc đó hắn ở trong tình thế bắt buộc. Đây hoàn toàn không phải là do bá tước Richard ra tay keo kiệt.

- Ngươi!

Mạnh Hàn vừa mở miệng đưa ra một cái đinh lớn chặn lại, sắc mặt bá tước Richard nhất thời biến đổi. Tuy nhiên, hắn lại không mấy chú ý tới điều đó.Lúc này đội trửng thân binh hộ vệ của bá tước Richard đã chảy đầy mồ hôi lạnh. Chỉ vì bị một khí thế mạnh mẽ tập trung, hắn đã không có cách nào động đậy được dù chỉ một chút, càng không cần phải nói tới chuyện nhắc nhở chủ nhân của mình không nên nói bậy nói bạ.

Lần này thế tử đã va phải tấm bảng sắt lớn. Những người đối diện này, ngoại trừ Mạnh Hàn và mấy người hầu ra, toàn bộ đều là mỹ nữ. Chỉ riêng điểm này đã rất không tầm thường. Những khí thế mạnh mẽ xung quanh này đã nói cho hắn biết, hắn cũng không phải là người bình thường. Tại sao thế tử của mình lại giống như bị sắc đẹp trước mắt mê hoặc, thấy không thấy rõ điều này?

Hộ vệ Kiếm Thánh cảm thấy sốt ruột. Lúc này trong lòng hắn thậm chí đã bắt đầu chửi rửa đám hộ vệ đứng phía sau hắn. Không hiểu bọn họ làm ăn gì vậy? Lẽ nào bọn họ còn chưa phát hiện ra trước mắt có điều gì bất ổn hay sao?

- Hai ngàn kim tệ!

Sắc mặt Bá tước Richard hết sức khó coi. Bản thân là thế tử thân vương, hắn làm sao có thể cho phép mình bị một tiểu quý tộc ở nông thôn khinh thường như vậy được. Lần này, giọng điệu bá tước đại nhân trả lời cũng có một chút lạnh lẽo:

- Mỗi người hai ngàn kim tệ. Đây là giá gấp hai so với giá trên thị trường rồi!

Hắn có thể cướp người, nhưng hắn lại không thể chấp nhận để mình bị người khác cho là một kẻ nghèo rớt mồng tơi.

- Bốn ngàn kim tệ, ngươi có bao nhiêu nô lệ Tinh Linh ta lấy bấy nhiêu!

Mạnh Hàn càng khinh thường, dùng kim tệ báo giá. Với cái giá còn chưa tới đơn vị vạn này, rõ ràng cũng không phải là cái giá đáng để khiến người ta động tâm. Mạnh Hàn vừa lắc đầu, vừa ra hiệu cho Jessyca tiếp tục bóp vai cho mình:

- Quên đi, nhìn ngươi cũng không biết cái tước vị bá tước này là thật hay là giả. Sao lại keo kiệt như vậy!

Vừa nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, quả thực khiến bá tước Richard tức muốn nổ phổi. Tuy nhiên, so với sự phẫn nộ của hắn, vẻ mặt thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh bên cạnh hắn lại đổ đầy mồ hôi lạnh.

Toàn thân thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh đã không nhịn được bắt đầu run rẩy. Giữa những đối thủ vô hình này, có một người có khí thế mạnh mẽ vượt qua những người khác rất nhiều, đã bắt đầu từ từ tạo áp lực cho hắn. Lúc này Kiếm Thánh hộ vệ có thể duy trì tư thế đứng, cũng đã khiến hắn hao tổn hết lực lượng toàn thân. Hắn căn bản không thể nào nhắc nhở thế tử điện hạ của mình được.

Đáng tiếc chính là, tất cả lực chú ý của mọi người đều ở trên người Mạnh Hàn và mỹ nữ bên cạnh hắn, lại không có bất kỳ người nào chú ý tới vẻ khác thường của hộ vệ Kiếm Thánh. Không thể không nói, những mỹ nữ ở bên cạnh Mạnh Hàn thật sự quá mức xuất chúng. Cho dù không tính ba nô lệ Tinh Linh này, hai tiểu thị nữ đang ở một bên chuẩn bị đồ ăn cũng xinh đẹp dị thường. Cho dù tuổi và vóc người có chút không đủ, nhưng vừa nhìn đã biết chính là hai nhân vật mỹ nhân. Trong mắt thế tử, tiểu quý tộc ở nông thôn trước mặt này, đúng là có chút diễm phúc.

- Khẩu khí lớn như vậy sao?

Lần này, thật ra bá tước Richard không tức giận như vừa nãy. Khẩu khí của Mạnh Hàn thực sự quá lớn, khiến người ta không thể không cân nhắc tới một khả năng:

Tùy tùy tiện tiện nói chuyện chính là mấy ngàn kim tệ. Xem ra ngươi hẳn chính là thành chủ nơi này, Tử tước Antonio, đúng không?

- Ta đã nói, gia hỏa dùng cằm nhìn người vẫn có chút nhãn lực, có đúng hay không?

Lời này là Mạnh Hàn nói với ba Tinh Linh. Hơn nữa sau khi nói xong, Mạnh Hàn còn hưng phấn vỗ một cái bào bắp đùi. Jessyca và Louisa Louise không thừa nhận cũng không được. Gia hoả này chỉ thông qua một điểm như vậy đã kết luận được thân phận của Mạnh Hàn, lời Mạnh Hàn nói thật sự có đạo lý. Tuy nhiên, ai biết có phải trước đây hắn đã gặp Mạnh Hàn hay không? Tại Hoàng Sa Thành, không phải chỉ có một hai người biết Mạnh Hàn.

Bá tước Richard vừa nói ra khỏi miệng, những hộ vệ bên cạnh hắn lập tức tỏ ra khẩn trương. Bản thân bọn họ là hộ vệ do thân vương đại nhân tự mình lựa chọn. Cho dù thực lực của bọn họ còn chưa đạt tới mức độ Kiếm Thánh, nhưng tính cảnh giác và thực lực không liên quan đến nhau. Danh tiếng của Mạnh Hàn ở nơi này thật sự có chút vang dội tới mức quá đáng. Ngoài cửa thành là cả đoạn đường dài tới mấy ngàn mét có đầy giá treo cổ đã rất nói rõ vấn đề, dường như hiện tại hắn và thế tử của mình có một chút hiểu lầm.

Đương nhiên, là hiểu lầm. Nơi này thế tử đại nhân hoàn toàn không có chuyện gì. Hoàn toàn chỉ là ban đầu hai người đã không thông báo thân phận dẫn đến hiểu lầm mà thôi. Còn nói thế tử muốn nô lệ Tinh Linh của người ta, chuyện này đã xảy ra sao?

Nếu biết Tử tước Antonio là người đứng đầu ở chỗ này, hơn nữa còn là một quý tộc vô cùng cường thế, tay của đám hộ vệ không thể không cẩn thận đặt ở bên trên bội kiếm của mình. Một khi có vấn đề gì, không thể nói chueyẹn được bọn họ nhất định sẽ phải động thủ.

- Mấy ngàn kim tệ cũng coi là buôn bán sao?

Mạnh Hàn nói ra lời, lần này lại không chút nào che giấu sự giàu có của mình. Mạnh Hàn hoàn toàn không đặt vị bá tước đại nhân này vào. Hắn nhỏ giọng lầm bầm nói:

- Thế tử thân vương gì mà lại ra tay hẹp hòi như vậy chứ!

Tuy rằng giọng nói của Mạnh Hàn thấp, nhưng lại có thể khiến người ta nghe thấy rất rõ ràng. Trong đám người đối diện kể cả thế tử đều nghe thấy rất rõ ràng. Nhất thời, không riêng gì bá tước Richard mắt cao hơn đầu, ngay cả những hộ vệ kia đều bắt đầu phẫn nộ. Một quý tộc nho nhỏ ở nông thôn bên trong Công quốc lại dám châm biếm thế tử thân vương như vậy sao?

- Ha ha ha!

Đối mặt với tình hình như vậy, bá tước Richard bỗng nhiên lại thấp giọng nở nụ cười ha ha. Tất cả mọi người nghe thấy nụ cười có tố chất thần kinh của hắn, lại có chút không hiểu.

 Chương 502: Kéo người xuống nước (2)

Tuy nhiên thật may, tố chất thần kinh của thế tử cũng không kéo dài quá lâu. Rất nhanh hắn đã khôi phục lại bình thường. Tuy nhiên trong miệng hắn lại nói một câu khiến người ta nghe không hiểu:

- Nếu có tiền như thế, như vậy hãy để tất cả thuộc về ta đi!

Phía bên Mạnh Hàn không có phản ứng lại, cũng không có nghĩa là những hộ vệ của thế tử điện hạ không có phản ứng lại. Bọn họ theo thế tử trong thời gian lâu như vậy, chuyện cưỡng đoạt ép nữ tử lương thiện làm kỹ nữ cũng không phải chưa từng làm. Đây chỉ là việc nhỏ như con thỏ. Điều duy nhất khiến bọn họ lưu ý, chính là nơi này không phải là địa bàn của bọn họ. Tuy nhiên, có vẻ như bên cạnh Tử tước Antonio ngông cuồng trước mắt này không có hộ vệ nào. Không phải như vậy sao?

Tuy rằng thế tử đã phát ra tín hiệu, nhưng phản ứng đầu tiên của đám hộ vệ vẫn là nhìn về thủ lĩnh của mình, vị Kiếm Thánh kia. Không nhìn thì thôi, bọn họ vừa nhìn lập tức cuống lên. Lúc này thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh lại đầu đầy mồ hôi, hơn nữa toàn thân đang không ngừng run rẩy. Nếu như đứng ở phía đối diện hắn, có thể nhìn thấy trong ánh mắt hắn có một tia tuyệt vọng.

Không sai, là tuyệt vọng. Bản thân thủ lĩnh Kiếm Thánh bị khí thế của đối thủ không biết tên áp chế không có cách nào nhúc nhích không có cách nào lên tiếng. Nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại. Hắn có thể nghe thấy thế tử của mình và Mạnh Hàn nói chuyện với nhau. Thậm chí dự định cuối cùng của thế tử hắn cũng đã nghe vào trong tai. Chỉ có điều càng như vậy, hắn càng cảm thấy tuyệt vọng.

Thế tử nói vậy là dự định thừa dịp nơi này không có những người khác, muốn giết chết Mạnh Hàn. Nhưng điều này cũng có nghĩa là nếu như đối phương muốn giết chết nhóm người mình, tương tự cũng sẽ không có người nhìn thấy. Bi kịch chính là, hộ vệ đối phương thậm chí không hiện thân, mình ngay cả nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích. Càng bi kịch hơn chính là, người bên phe mình trừ mình ra, những người khác vẫn không biết chuyện, đang định động thủ.

-Ngu ngốc!

Giọng nói của Mạnh Hàn lại truyền đến trong tai mọi người. Bất quá lần này tất cả hộ vệ và ma pháp sư đều ý thức được có điểm không ổn.

Không biết từ lúc nào, xung quanh bọn họ lại xuất hiện mấy chục Tinh Linh. Tất cả đã bao vây chặt bọn họ vào giữa. Bên trong bọn họ, thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh là người mạnh nhất, lúc này lại đang bịt cổ họng của mình, không ngừng phát ra âm thanh ha ha. Máu đỏ tươi dường như đang dâng trào từ chỗ hắn bịt chặt, chảy ra ngoài.

Mọi người hoảng hốt. Đối phương động tay lúc nào bọn họ còn không chú ý. Trong lúc kinh hãi, bọn họ lại đột nhiên cảm thấy cổ họng của mình cũng đau đớn. Một nhiệt lưu từ trên yết hầu bắt đầu lan tràn. Khí lực trong cơ thể lại càng ngày càng nhỏ. Trước mắt là một vùng tăm tối.

Bá tước Richard nhìn thấy những Tinh Linh này im hơi lặng tiếng xuất hiện ở trước mặt mình. Sau đó trong nháy mắt tất cả những hộ vệ của mình liền bịt chặt cổ họng ngã xuống. Trong một khắc kia, bá tước Richard chưa từng cảm giác mình sẽ sợ hãi như vậy.

- Dám nói công chúa điện hạ của chúng ta là nô lệ của con người, ngươi vẫn là người đầu tiên!

Một giọng nói khiến người ta cảm thấy thấu xương truyền đến, giống như vang lên ngay bên tai hắn.

Hắn cũng không phủ nhận. Hắn cũng nói công chúa điện hạ là nô lệ!

Bá tước Richard bắt đầu ở tại chỗ lớn tiếng kêu gào. Ngón tay hắn lại chỉ vào Mạnh Hàn. Vào lúc này, có thể kéo thêm một người xuống nước thì tốt bấy nhiêu.

Bá tước Richard kêu lên một tiếng này, lại khiến lực chú ý của một đám hộ vệ Tinh Linh chuyển đến trên người Mạnh Hàn. Vừa nãy Mạnh Hàn thừa dịp công chúa điện hạ hứng thú, không chỉ mượn cơ hội chiếm tiện nghi, hơn nữa còn bảo công chúa điện hạ đấm bóp cho hắn. Đây quả thực là tội bất kính. Đám hộ vệ tức giận đối với Mạnh Hàn, cũng không phải không có lý do.

Về phần lý do bá tước Richard nói ra, lại hoàn toàn không đặt lên mặt bàn. Công chúa điện cùng Mạnh Hàn chơi đùa, sao có thể coi là thật? Tuy nhiên, bá tước Richard vừa nhìn thấy những hộ vệ này có chút tức giận, ngây thơ tưởng rằng lời nói của mình có tác dụng, bắt đầu ở một bên thêm mắm dặm muối:

Trên thực tế, thời điểm ta nói muốn mua nô lệ Tinh Linh, hắn cũng không hề phản đối. Hơn nữa hắn còn để ta định giá, không phải sao? Hắn căn bản không xem trọng chủ nhân của các ngươi, bằng không cũng sẽ không đùa như vậy! Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với chủ nhân các ngươi!

Đám hộ vệ đã chết tạo ra áp lực cực lớn đối với bá tước Richard. Hơn nữa chính hắn cũng biết, tên tuổi mình là thế tử thân vương, tên tuổi của bá tước đại nhân, căn bản không thể kiêu ngạo nổi trước mặt các Tinh Linh. Quan trọng hơn là hiện tại hắn phát hiện, nếu như mình còn không làm gì, sợ rằng ngay cả tính mạng cũng không giữ nổi.

Dưới tình huống này, bá tước Richard giống như gia hỏa sắp chết chìm, tùy tiện nắm lấy một cọng rơm rạ cũng không muốn thả ra. Cho dù mình không leo lên bờ được, cũng phải kéo người trên bờ người xuống nước. Sau khi biết được thân phận Mạnh Hàn, cũng biết hắn và Tinh Linh Tộc có quan hệ tốt đẹp, bá tước Richard lại bắt đầu hành động như vậy. Nói không chừng Mạnh Hàn có thể dựa vào loại quan hệ này thoát thân, hắn cũng có thể tránh gặp vận rủi. Còn sau đó sẽ như thế nào, đó lại là chuyện sau này.

Không thể không nói, loại chiêu số chính trị này hắn cũng được coi là gia học uyên thâm. Cho dù hắn là một công tử bột, nhưng mỗi ngày mưa dầm thấm đất, tất nhiên cũng có không ít kiến thức. Tuy rằng thủ pháp thao tác còn rất non nớt, nhưng đối với những hộ vệ Tinh Linh này, hình như đã đủ rồi. Lửa giận trong ánh mắt đám hộ vệ Tinh Linh có vẻ lại tăng thêm một tầng.

- Thế tử điện hạ, ngươi không cảm thấy, ngươi nói những lời này căn bản không có tác dụng gì sao?

Mạnh Hàn hơi mỉm cười:

- Ta tôn kính hay không tôn kính bằng hữu Tinh Linh, đó là chuyện của ta. Nhưng ngươi mới là người coi bọn họ thành nô lệ, mà không phải là ta!

- Ngươi sẽ để bằng hữu của ngươi đấm chân bóp vai cho ngươi sao?

Thấy đám hộ vệ Tinh Linh đứng yên tại chỗ, trong lòng bá tước Richard cũng yên tâm thêm vài phần. Hắn bắt đầu công kích mãnh liệt Mạnh Hàn:

- Trong lòng ngươi căn bản đang sỉ nhục bằng hữu Tinh Linh của ngươi! Ngươi rõ ràng đang sử dụng bọn họ như nô lệ Tinh Linh!

- Vậy thì thế nào? Mắc mớ gì đến ngươi?

Mạnh Hàn cảm giác được bàn tay đang đấm bóp phía sau lưng mình có phần thêm lực. Dường như tiểu ma nữ cảm thấy còn chưa đủ đặc sắc, đang dùng phương thức này thúc giục hắn. Điều đó khiến Mạnh Hàn cũng trở nên hung hăng càn quấy hơn:

- Vẫn nói, ngươi cảm thấy, lúc ngươi chết có ta làm bạn, ngươi sẽ chết an tâm hơn một chút sao?

- Nếu như ta có phán đoán sai lầm đối với mấy vị nữ Tinh Linh tôn quý này, đó hoàn toàn là bởi vì ngươi.

Bá tước Richard nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, lúc này hồn phi phách tán. Nhưng hắn lại không lo được nhiều như vậy. Hắn liền nói ra mục đích ban đầu của mình:

- Ngươi không thể đứng nhìn ta chết được. Ta là thế tử thân vương của vương quốc Ngũ Tư. Nếu như ngươi có thể cứu ta, ta nhất định sẽ hậu tạ!

 Chương 503: Đây không tính là chuyện

- Tại sao lại phải cứu ngươi?

Mạnh Hàn cảm thấy rất buồn cười nhìn bá tước Richard. Dưới tình huống này hắn còn muốn hậu tạ? Mạnh Hàn gần như có thể khẳng định, một khi để gia hoả này thoát thân, chuyện đầu tiên hắn làm khi quay đầu lại chính là giết chết mình, để che giấu cho hành vi mất mặt của hắn. Bởi vì thế tử điện hạ bá tước đại nhân vốn uy phong lẫm lẫm, lúc này lại giống như một con tôm chân mềm ngồi dưới đất, hình tượng thật sự không còn gì để nói nữa. Nếu như không phải chân quá mềm, chắc hẳn hắn đã có thể quỳ xuống trước mặt các Tinh Linh.

- Nếu như ngươi không cứu ta, vậy thì cùng ta chết đi!

Bá tước Richard đúng là không có đường lui. Hiện tại hắn chỉ muốn được sống sót, cho nên không thể nói chuyện được, hắn chỉ có thể lôi kéo Mạnh Hàn ở chung một chỗ.

- Cùng chết sao?

Mạnh Hàn đột nhiên nở nụ cười, tỏ ra vô cùng hứng thú từ trên nhìn xuống bá tước Richard:

- Chỉ bởi vì lý do ngươi vừa nói, ngươi cảm thấy ta sẽ chết sao?

Khi thương lượng với nhiều hộ vệ Tinh Linh như vậy, âm thanh vẫn khí thế như vậy, lẽ nào tên bá tước này đúng là một kẻ ngu si?

- Ngươi đã sớm nói với ta, muốn làm chuyện buôn bán nô lệ Tinh Linh. Lần này ta lại đây, chính là nói với ngươi về chuyện này. Ngươi sẽ không quên chứ?

Sắc mặt bá tước Richard xám lại, giống như đã biết được kết cục của mình. Nhưng ngay lập tức hắn cắn răng một cái, bắt đầu leo lên:

- Ngươi thật sự cho rằng việc buôn bán của chúng ta có thể giấu diếm được người khác sao? Lần trước ngươi đã bán cho ta mười mỹ nữ nô lệ Tinh Linh. Hơn nữa ngươi còn muốn thời điểm ta gặp mặt ngươi, sẽ giả vờ như không nhận ra ngươi!

Đây chính là thuần túy chỉ là lời nói bừa của một phía. Tuy nhiên, nếu như những hộ vệ Tinh Linh này tăng thêm một phần lửa giận, nói không chừng bọn họ sẽ tin tưởng. Hơn nữa, quan trọng chính là ba mỹ nữ Tinh Linh bên cạnh Mạnh Hàn xem ra có địa vị rất cao kia tin tưởng là được.

- Ngươi đúng là người như vậy sao? Ngươi thật sự muốn biến chúng ta thành nô lệ để bán đi sao?

Bàn tay nhỏ phía sau lưng Mạnh Hàn đấm xuống càng lợi hại. Nhưng thần sắc Mạnh Hàn lại không hề có nửa điểm khác thường. Tiểu ma nữ đã vô cùng phối hợp đóng kịch với hắn. Dù sao muốn diễn cũng phải diễn cho đẹp mắt một chút. Nếu không phải thời điểm tiểu ma nữ cảm thấy càng buồn chán hơn, nói không chừng sẽ còn có một yêu thiêu thân nào đó.

- Ngươi dám cả gan mạo phạm công chúa điện hạ!

Quả nhiên không ngoài dự đoánbá tước Richard, một người trong đám hộ vệ tiến lên vài bước, đối mặt với Mạnh Hàn, bắt đầu lớn tiếng chất vấn. Trong mắt hộ vệ chất vấn đầy huyết hồng, đó chân chính là biểu hiện nổi giận. Nói không chừng hộ vệ Tinh Linh này có người thân nào đó đã bị đám người buôn bán Tinh Linh bắt đi.

- Công chúa điện hạ?

Bá tước Richard nghe thấy hắn gọi như vậy, trong lòng càng lộ vẻ sầu thảm. Không ngờ mình đối mặt với công chúa Tinh Linh Tộc lại nói muốn mua nàng làm nô lệ. Lần này đúng là muốn không chết cũng không được. Tuy nhiên, biểu hiện của tên hộ vệ kia làm cho hắn thấy được một chút hi vọng. Cho dù hắn chết, Mạnh Hàn chắc chắn cũng sẽ không dễ chịu. Hắn thầm nghĩ trong lòng như vậy, ngoài miệng lại lập tức nói tiếp:

- Ngươi không phải nói, công chúa làm nô lệ, giá tiền sẽ càng cao hơn sao?

Chỉ cần châm ngòi một chút, cũng không cần quá nhiều. Hắn tin tưởng tiếp đó sẽ có vở kịch tốt hơn để xem. Trước khi chết có thể có tiêu khiển như vậy, cũng coi như đáng giá. Chí ít có thể khiến Tử tước Antonio này biết, nếu như hắn không cứu mình, vậy hắn phải chết theo mình.

- Vậy cũng tính là chuyện sao?

Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng, lại xoay chuyển ánh mắt, nhìn chăm chú vào một vị Tinh Linh, dáng vẻ xem ra rất bình thường, cười chào hỏi:

- Alfred tiên sinh?

Tinh Linh này, rõ ràng là đội trưởng đội hộ vệ của nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh, cao thủ siêu cấp vượt qua Kiếm Thánh, Kiếm Thần Alfred. Alfred nhìn thấy Mạnh Hàn chào hỏi, hơi gật đầu, sau đó phất tay ra lệnh cho hộ vệ chất vấn Mạnh Hàn lui ra. Đội hộ vệ hoàng tộc của Tinh Linh Tộc, quả nhiên là kỷ luật nghiêm minh. Cho dù hộ vệ kia vô cùng phẫn nộ, nhưng hoàn toàn không cãi lệnh, trực tiếp đứng trở về trong đội ngũ.

- Lẽ nào các ngươi mặc cho gia hoả này sỉ nhục công chúa điện hạ của các ngươi như vậy sao? Các ngươi muốn công chúa điện hạ của các ngươi làm nô lệ sao?

Richard nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. Hắn vẫn đánh giá thấp địa vị của Mạnh Hàn ở trong lòng các Tinh Linh. Tuy nhiên, điều này cũng khiến bá tước Richard càng quyết tâm kéo Mạnh Hàn xuống nước. Ngươi không cứu ta, vậy phải cùng chết!

- Lần trước thời điểm ta và nữ hoàng Tinh Linh gặp mặt, nữ hoàng bệ hạ đã từng hỏi ta một vấn đề như vậy.

Mạnh Hàn nhìn bá tước Richard, cười nói:

- Nàng hỏi ta “Nếu như có cơ hội biến nữ hoàng Tinh Linh và tất cả thành viên trưởng lão Tinh Linh Tộc thành nô lệ, ta sẽ làm thế nào?” Ngươi đoán xem, ta đã trả lời như thế nào?

- Ngươi đương nhiên không dám đối mặt thừa nhận!

Chuyện nữ hoàng Tinh Linh hỏi Mạnh Hàn vấn đề này, lại khiến bá tước Richard sợ hết hồn. Cho dù biết rõ mình chắc chắn phải chết, trong lòng đã không có gì đáng sợ, nhưng vẫn bị khiếp sợ trước câu nói này.

- Ta nói.

Mạnh Hàn nhìn Richard một chút, dừng một chút, chờ tới lúc thần sắc Richard tỏ ra tò mò, Mạnh Hàn mới tiếp tục trả lời:

- Ta đã nói, ta sẽ không chút do dự biến các ngươi thành đầy tớ của ta!

Lời kia vừa thốt ra, không chỉ bá tước Richard, ngay cả hộ vệ Tinh Linh đứng xung quanh và tỷ muội Louisa và Louise cùng công chúa Jessyca đứng sát bên cạnh Mạnh Hàn, đều kinh ngạc kêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net