Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thái Qua hôm nay trời vừa sáng đã nhận được bức thư của Nhị Tị Tử. Cũng may hôm qua khu vực biên giới không có bão tuyết nên công việc đưa thư rất thuận lợi. Thư vừa viết rời tay chưa đầy một ngày đã được chuyển tới cho Thái Qua nhanh như vậy!

Trong thư Nhị Tị Tử có nhắc đến Mặt Trắng của Tiểu Hồng Quả. Bảo rằng anh ấy đã cùng một người bạn đến Ưng Đồn. Vài ngày nữa chờ lúc thuận lợi họ sẽ đến Kim Ưng tụ họp cùng mọi người.

Nhị Tị Tử chính là dạo khi Thái Qua rời khỏi. Liền chăm chỉ luyện tập,đến nay đã thu được không ít thành quả. Công việc săn bắn cũng được đà tiến triển vô cùng

Thái Qua cảm nhận được Nhị Tị Tử qua những dòng chữ. Có lẽ cậu đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi

Nếu so với lúc trước cậu nhất định sẽ nằng nặc đòi đến đây,nhưng hiện tại khi bà mất. Cậu liền nhận thức được cậu chính là trụ cột,là niềm tin cho Thái Qua. Là người duy nhất có khả năng thay mặt bà chăm sóc cho chị. Bù đắp lại hết thảy vất vả chị đã chịu suốt ngần ấy năm qua vì cậu!

Tiểu Hồng Quả nghe tin tên Mặt Trắng kia sắp đến thì tâm trạng liền mười phần vui vẻ hẳn lên. Có Mặt Trắng giúp đỡ,không sợ Thái Qua bị người ta hớt tay trên mà

Đội trưởng Dương Diệp buổi sáng đã cùng một vài người đi tìm hiểu bệnh lạ trong thôn. Nghe nói dạo trước sau khi cái người làm Trương Bảo Khánh bị thương chết đi thì người trong thôn liên tục thay phiên nhau mắc bệnh lạ

Người ta còn đồn với nhau là âm hồn người kia bất tán đến quấy nhiễu thôn dân khiến ai cũng lo sợ không thôi

Mà sau khi đi khảo sát một vòng trở về. Dương Diệp có lẽ đã phát hiện ra một vài thứ đang nghi sau đó liền gọi mọi người bàn luận

"Đội trưởng. Anh phát hiện ra điều sau?".  Tiểu Hồng Quả ngồi bênh cạnh Thái Qua lên tiếng hỏi

Mọi người đều nhìn Dương Diệp chờ đợi phát hiện của anh

"Nếu như tôi đoán không sai thì căn bệnh bắt nguồn từ nước dùng của thôn dân!".

Dương Diệp vừa dứt lời. Mọi người liền nghi hoặc nhìn anh lấy làm lạ. Họ đều biết nước ở đây tuy là nước giếng đào nhưng đều là từ một nguồn nước ở con sông ngoài kia dẫn vào. Vậy tại sau lại có chuyện nước có độc mà người trúng độc người lại bình an vô sự

Huống hồ bọn anh cũng là dùng nước đó để sinh hoạt hàng ngày mà?

"Tôi biết mọi người đang thắc mắc cái . Đây cũng điều tôi nghi vấn rất lâu.."

Dương Diệp lấy trong túi áo choàng ra một loạt 5 lọ nhỏ. Bên trong chứa nước rất đầy
Đặt chúng theo một hàng ngang ngay ngắn trên bàn

"Đây những mẫu nước tôi lấy được của một vài hộ trong thôn. Cũng từ những người bị nhiễm bệnh những người bình thường"

Trương Bảo Khánh quan sát một chút sau đó dường như phát hiện cái gì đó khác lạ

"Có phải anh nói đến độ trong của nước rong đen bám trên thành lọ không?". Trương Bảo Khánh lên tiếng

" Đúng là như vậy!! Cậu lúc nào cũng nhanh nhạy hơn ai hết! " Dương Diệp khoái trí cười hì liếc Trương Bảo Khánh một cái tán thưởng

"Còn chờ anh nói. Cứ thích vòng vo. Có thì cứ nói thẳng ra để mọi người dễ hiểu." Trương Bảo Khánh cáo gắt,tên Dương Diệp chết bầm lúc nào cũng tỏ vẻ thần thần bí bí đáng ghét. Bực chết anh mà.

Thái Qua cười không nổi với hai cái người này mà. Hễ gặp là lại cùng nhau hơn thua một trận
Khổ nhất vẫn là mọi người. Luôn ẩn nhẫn chịu đựng họ

"Tuy nói nước trong giếng của tất cả thôn dân đều duy nhất một nguồn nước. Nhưng sau khi quan sát mẫu nước của từng hộ gia đình tôi mới phát hiện ra...." Dương Diệp còn chưa có nói xong thì đã bị Trương Bảo Khánh cắt ngang

"Phát hiện ra độ trong của nước từng nơi sự khác nhau. Đặc biệt một vài giếng của những người mắc bệnh lạ xuất hiện những lớp rong bám màu đen bên thành giếng. Ngoài ra giếng của những hộ bình thường khác đều khônghiện tượng này! "

Trương Bảo Khánh nói xong liền thở một cái kết thúc. Hất mặt nhìn Dương Diệp ra hiệu cho anh muốn nói gì tiếp theo nữa không?

"Đúng vậy! Vì vậy tôi cho rằng đường dẫn nước vấn đề. Nếu không như những giếng bình thường thì nước sau khi sử dụng sẽ lại được dẫn đầy. Còn những giếng khác lạ kia. Càng sử dụng,độ sâu càng . Chứng tỏ....".

Dương Diệp lại đang nói trơn tru thì bị Trương Bảo Khánh vạch một đường nữa

"Chứng tỏ. Nước rút trong những giếng đó tất nhiên sẽ khôngnước dẫn vào để giếng được đầy sẽ cứ cạn dần,cạn dần "

Tiểu Hồng Quả cười méo mó nhìn hai cái người đó. Có phải họ đang đấu hay đang thảo luận một cách hòa bình không đây?
Cô đương nhiên ngửi thấy mùi nguy hiểm bay ra tứ phía rồi. Nhưng vẫn hi vọng họ bình an mà giải quyết xong chuyện này rồi cứ đấu cũng sau.

Ánh mắt phát ra tia lửa của Dương Diệp và Trương Bảo Khánh liền bị Thái Qua đứng dậy một cái cách ngang

" Rốt cuộchai ngườimuốn giải quyết chuyện này không? "

Thái Qua cáo gắt nhìn họ. Giờ không phải là lúc họ giở tính trẻ con của mình mà đấu khẩu với nhau được. Bình thường hay như vậy cô không có ý kiến nhưng hiện tại đều liên quan đến sức khỏe của thôn dân. Có khi cả họ,cho nên giải quyết chuyện phức tạp trước đã. Còn họ,để sau cô giải quyết một lược.




.
.
.
((Thiết nghĩ Việt Nam vừa địch. Nên đăng luôn cho nóng(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net