Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trời hôm nay trở lạnh. Thảo nguyên rộng lớn thổi từng đợt gió mạnh khiến thôn dân buổi sáng không có bao nhiêu người bước ra ngoài.

Thái Qua choàng tạm áo choàng vào,bước ra bên ngoài đi tìm chút thảo dược ở nhà Trưởng Thôn để chuẩn bị cho ngày mai xuất phát
Vừa nhìn thấy Thái Qua,Vương Hạo đã vội chạy theo huyên thuyên đòi đi theo học hỏi. Cô đành ậm ừ cho cậu theo.

Đến trước sân nhà Trưởng Thôn. Thái Qua nhìn thấy Mục Yên Nhi đang cặm cụi phơi thảo dược. Phát hiện có người cô ta liền ngẩng đầu nhìn chăm chăm Thái Qua

"Chúng tôi tìm Trưởng Thôn!" Thái Qua phớt lờ đi ánh mắt của cô ta,lên tiếng nói

"không nhà. cần thể nói với tôi!" Mục Yên Nhi thái độ so với lúc trước có phần khác hẳn,cô ta thu gom dược khô lại rồi đi vào nhà

Thái Qua nghi hoặc nhìn cô ta. Có phải Mục Yên Nhi đã tu tâm dưỡng tính rồi không? Hay thật ra là giả vờ ? Đến cho cùng cô vẫn không thể hiểu trong hồ lô của Mục Yên Nhi rốt cuộc bán thuốc gì ?

Vương Hạo vừa nhìn thấy dược thì tâm trạng liền kích động,cậu chạy lung tung xem hết thứ này đến thứ khác. Lúc trước ở Bắc Kinh chỉ toàn thấy bác sĩ tây kê thuốc viên. Dược là chỉ nghe người ta nói lại mà thôi
Hôm nay nhìn thấy đúng là ngoài dự đoán mà.

Thái Qua đối với cậu nhóc này cũng không quá kì thị. Nhìn cậu ta lại khiến cô nhớ đến Nhị Tị Tử,đứa em trai ngốc của cô

Thái Qua đi vào bên trong,không quan tâm Mục Yên Nhi là đang làm cái gì. Cô chỉ chú tâm lấy dược mà cô cần thôi. Đôi lúc lại vô tình miết mắt nhìn xem cô ta đang cặm cụi làm gì thì lại phát hiện Mục Yên Nhi đang đọc sách nga!! Mà còn đọc rất chăm chú
Cho dù có kinh ngạc. Cô vẫn bình thản nói lời cảm ơn rồi ra về .

"Chị Thái Qua. Có phải chị rất giỏi về thảo dược hay không? " Vương Hạo đi cùng cô trên đường về,lại cất giọng hỏi

"Không giỏi . Chỉ biết chút ít thôi!" Thái Qua bị phiền chết,miễn cưỡng trả lời

"Chị thiệt giỏi nga!! Nghe mấy người kia nói chị cùng anh Bảo Khánh chính là một cặp trời sinh a!"

"Em nghe nói lúc Ưng Đồn chị đã cùng mọi người rất dũng cảm a! Thiệt ngưỡng mộ chị!"

Sau đó là một liên hoàng ồn ào bên tai. Thái Qua vốn chỉ nghe qua loa rồi gật đầu cười cười
Sau đó cô nhớ ra gì đó,mới lên tiếng hỏi :

"À Hạo! Ngạn Y một người như thế nào vậy?" 

"Y Y hoa khôi chuyên ngành địa chấttrường chúng em. ấy thuộc tuýt người nhẹ nhàng,dịu dàng.. con một nên lẽ cùng được cưng chiều. Nhưng em không biết sauấy lại biết làm mấy chuyện bếp núc như vậy nữa!"   

Thái Qua khẽ gật đầu
Từ khi có Ngạn Y. Cô cảm thấy vô cùng thảnh thơi, cho nên muốn biết đôi chút về cô bé đó thôi. Ngoài ra cũng không có suy nghĩ gì nhiều

Về đến nhà. Thái Qua đã nhìn thấy mọi người ồn ào cái gì đó ở trong bếp,Vương Hạo ham vui đã chạy vào đó khi nào không biết

"Chị Thái Qua về rồi! Em chừa cho chị một bát,để em lấy cho chị" Ngạn Y nhìn thấy Thái Qua liền lên tiếng

Lúc này Thái Qua mới nhìn thấy thì ra bọn họ đang ăn chè gì đó do Ngạn Y làm. Hương thơm rất đậm đà nha. Thái Qua vừa vào là liền ngửi được

Tiểu Hồng Quả cùng Mặt Trắng ngồi một bên ăn đậu phộng,đưa mắt nhìn đám người tham ăn kia mà lắc đầu ngán ngẩm
Mặt Trắng chính là thuộc tuýt người mặt lạnh. Ngoài Tiểu Hồng Quả và vài người quen biết ra hầu như anh chẳng quan tâm gì cả. Mà chén chè đó,Tiểu Hồng Quả không ăn anh cũng không có hứng thú nga. Nên cùng cô ngồi quan sát vậy!!

Thái Qua nhìn thấy Ngạn Y vội vàng lấy chè ra thì cất giọng : "Không cần lấy. Chị không ăn đâu,cảm ơn em!! "

Hành động của Ngạn Y ngưng lại. Gương mặt xinh xắn cười có vẻ ngượng ngùng nhìn Thái Qua.Ánh mắt ngân ngấn nước khiến người ta nhìn vào lại thấy xót a.

Thái Qua đối diện với đôi mắt ấy thật sự chẳng có chút thương xót gì,ngoài ra không hiểu sau cô lại có phần chán ghét nữa.

"Thôi tiểu Qua. Em thể không phụ lòng người ta được hay không? Y Y từ sớm đã dậy nấu món này cho chúng ta đó!" Ngô Kì vừa ăn vừa nói. Nhìn bộ dạng của Ngạn Y thiệt khiến Ngô Kì không có cầm lòng được mà lên tiếng

"Đúng a! Em xem người ta đã lòng như vậy" Lục Ngũ bên cạnh cũng phụ họa

"Em khôngý phụ lòng ai cả. Chỉ từ xưa đến giờ em khôngthói quen ăn đồ ngọt thôi" Thái Qua khó chịu lên tiếng sau đó cô đi đến chỗ Tiểu Hồng Quả ngồi xuống

Trương Bảo Khánh nhìn một màn trước mặt,nhìn Thái Qua khó xử như vậy khiến anh không có im lặng được đành lên tiếng

"Như vậy đi. Em thay mặt Thái Qua ăn chén chè đó được chứ ! Mọi người cần làm quá lên như thế không? "

Nghe Trương Bảo Khánh nói. Mọi người liền gật đầu,xem như giải quyết ổn thỏa là được..

Tiểu Hồng Quả lắc lắc đầu,gom vỏ đậu phộng trên bàn lại rồi nói: "Chỉ trách chúng ta khôngcái bộ dạng 'tiểu bạch thỏ' như ai kia thôi..haiz"

Mặt Trắng bên cạnh khó hiểu nhìn cô ý hỏi *vậy là ý gì* thì liền bị Tiểu Hồng Quả cốc cho một cái rõ đau

Thái Qua so với lúc nãy tâm trạng vui vẻ hơn nhiều. Cô nhìn Ngạn Y một hồi lâu. Tiểu bạch thỏ này của Tiểu Hồng Quả đúng là thánh thiện,dịu dàng. So với người thô lỗ suốt ngày chỉ biết cầm cung cầm nỏ như cô đúng là một trời một vực nga..

"Chị Thái Qua.. Cho chị đậu phộng nữa này!! Chỗ em còn nhiều lắm" Vương Hạo từ đâu xuất hiện,đặt trước mặt Thái Qua một bịch đậu phộng rõ to rồi nói

Tiểu Hồng Quả nhanh tay lấy ngay cười cười "Nhóc này thiệtkhả ái nga!! Có phải để ý Qua Qua nhà chị hay không? "

Câu nói này của Tiểu Hồng Quả lập tức thu hút sự chú ý của đám người đang ăn cặm cụi đằng kia. Đặc biệt ánh mắt của Trương Bảo Khánh một luồng sát khí nhìn tới
Khiến Thái Qua cư nhiên lạnh cả sóng lưng vì cô đang quay lưng về phía bọn họ nên không nhìn thấy ánh mắt kia a..


.
.
.
(((Helooo. Mấy nàng đọc xong nhớ để ý chính tả dùm ta!! Viết đăng nên chưa kịp lại. Hí his^_^((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net