~Chapter 10: Giải quyết thật sự~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Vài ngày sau. Tại bar D&A~

- Anh có làm đúng làm theo đúng theo lời em không hả Ken, Ying??? -nó lạnh giọng.

Ken và Ying tuy rất giỏi, nhiều người kính nể nhưng với cô em gái này thì họ vẫn còn vài phần kính cẩn. Không phải vì gì cả chỉ đơn giản Hoàng An Nhiên không hề đơn giản chút nào!

Ken trả lời:

- Đã làm theo đúng lời em rằng: làm cho bang Lens bị xóa sổ, bang chủ không đụng đến và cong bọn thuộc hạ rẻ rách kia thì để Lucia xử lí.

- Cảm ơn các anh nha! -nhỏ tinh nghịch trả lời.

Bây giờ trước mặt nó, cô, nhỏ và Thiên đang có một bàn toàn là vũ khí, người khác nhìn vào thật sự là ớn lạnh. Nhiên, Hân, An cùng Thiên đang ngồi trên chiếc ghế sofa đối diện với cái bàn đầy vũ khí đó, còn Ken và Yuu đứng bên phải ghế sofa còn Ying và Yun thì đang đứng bên trái ghế sofa.

- Mang bọn chúng ra đi! -nó ra lệnh.

- Được.

Ying nói xong thì sai thuộc hạ đem mấy tên kia lên đây.

Chưa đầy 1′ sau thì toàn bộ mấy tên thuộc hạ hôm ấy lên và được bịt mắt. Máu giận trong người nhỏ bỗng sôi lên, dám đánh vào tao ư? Hôm nay tao cho chúng mày biết tay!

Đột nhiên:

- Định "đi chơi" mà không rủ bọn này hả? Không vui đâu.

- Kelvin Vương sao anh lại ở đây? -nó nhíu mày nhìn hắn, anh và cậu.

Chưa nói gì mà bọn hắn chỉ tiến đến ngồi phịch xuống cái ghế sofa cùng bọn nó rồi nói:

- Thích thì đến. Chỗ này cũng không của riêng Angel mà nhỉ? -hắn trả lời.

Nó cầm li rượu lên nhếch mép nói:

- Vậy còn 2 người? Cũng thích thì đến à?

- Đến với vợ tôi. -anh trả lời.

Cô đen mặt đáp:

- Cút mau, đừng làm tôi cáu đấy nhé Nguyễn Thiên Hoàng!

- Rảnh quá đến kiếm chuyện. Hơn nữa vợ sắp cưới của tôi cũng đang ở đây mà nhỉ? -câu trả lời bá đạo của cậu.

- Ờ! -An đáp vui vơ.

Không quan tâm lắm mà nó chỉ búng tay một cái và lập tức tất cả bọn thuộc hạ kia được bỏ khăn bịt mắt.

- Ê, mà hình như kia là con nhỏ hôm trước bang chủ (Minh Tuấn) bảo bắt cóc. Mà sao nó lại ở đây nhỉ??? -mấy tên đó thì thầm to nhỏ với nhau

- Rảnh rỗi sinh ra nông nổi hả con??? -Ying cầm dao có chuôi bằng bạc đến cạnh 1 tên thuộc hạ hỏi.

- Dạ...anh Ying ...anh nói gì thế ạ...em không hiểu ạ??? -tên đó run run.

- Mày đụng vào em gái tao? Còn trăng sao gì nữa? HẢ!?

Nó nhếch mép rồi búng tay ra hiệu cho cô và ngay lập tức cô cầm thanh kiếm ngắn làm từ những viên đá màu xanh lục tuyệt đẹp đến bên cổ bọn chúng nói:

- Các người biết Hoàng Thiên An là ai không mà dám đụng vào? Chán sống lắm rồi à?

Bọn chúng nhìn nhau ngơ ngác rồi run rẩy nói :

- Thưa cô...bọn tôi chỉ làm theo chỉ thị của bang chủ! Xin cô tha mạng!

- Là Lucia Angel - tam tỉ của Angel. Bây giờ thì hối còn không kịp đâu. Nhỉ? -bây giờ giọng nói của cô chứa sự khinh bỉ.

Bọn thuộc hạ khi nghe đến từ "Lucia" thì mặt mày tái mét. Ôi trời ơi, bọn chúng đã đụng vào tổ kiến lửa rồi, con mẹ nó!!!

- Chị Saria!

Lần này bọn thuộc hạ kia mặt mày còn tái xanh hơn. Cô bỏ thanh kiếm ra khỏi mặt bọn chúng rồi quay ra hỏi nhỏ:

- Sao thế? Có chuyện gì?

- Chị hiểu cách xử lí của em từ xưa đến nay mà: Tự giải quyết. Với lại em chưa muốn nhị tỉ bang Angel bẩn tay với lũ tép riu này. Bẩn tay chị lắm!

Cô tiến đến bàn vũ khí đặt cây kiếm ngắn màu xanh lục của mình xuống rồi ra sofa ngồi. Thấy cô đã ngồi vào ghế thì nhỏ tiến đến bàn vũ khí lấy thanh kiếm ngắn làm từ những viên đá màu đỏ như máu tiến đến một tên dừng trước 1 tên thuộc hạ vài giây rồi không ngần ngại mà chém bay đầu tên đó.

Máu của tên đó văng ra tứ tung, bắn lên chiếc áo sơ mi trắng và mặt của nhỏ. Mấy tên còn lại nhìn nhau sợ hãi.

- Cô điên rồi! Cô dám giết người sao? -tên bên cạnh kêu lên, vùng vẫy muốn thoát ra.

- Các người chưa từng giết người sao? HẢ!? Lũ bẩn thỉu các người có biết bang hội của các người đã làm những gì không? HẢ?? Khai ra bang chủ rồi ta sẽ tha cho một mạng.

- Cô điên rồi!!

- Ta hỏi lại: CÓ - KHAI - KHÔNG?

Mấy tên thuộc hạ mặt tím tái, sợ hãi không nói được một từ nào.

- Không nói? Bây giờ ta cho các ngươi 1 cơ hội chính là: Nếu các ngươi có thể thắng được ta thì ta sẽ thả các ngươi ra còn nếu không thì biết rồi đó. CHẾT.

Ánh mắt của nhỏ hóa đỏ sẫm, sắc mặt cũng lạnh hơn rất nhiều.

Cậu hiện giờ đang rất shock vì cậu không còn thấy một Thiên An vui vẻ tinh nghịch nữa mà là Lucia tàn nhẫn đang ngự trị trong trái tim của nhỏ.

Phải...Thiên An có một bí mật....từ lâu lắm rồi!

- Là Thiếu gia TKN, tha cho bọn tôi!

Nhỏ búng tay một cái, bọn thuộc hạ kia được thả ra. Ngay lập tức bọn chúng xông lên, nhưng chỉ sau 3′ tất cả xác bọn thuộc hạ kia đều nằm ngổn ngang trên sàn.

- Đã tìm được kẻ đầu sỏ chưa Lucia? -nó hỏi vì biết con người không còn là Hoàng Thiên An nữa.

- Rồi, là Trịnh Minh Tuấn - người thừa kế của công ty đá quý TKN của tập đoàn nhà Saria.

Nói đến đấy cô bật cười nói:

- Hóa ra là bảo vệ em gái yêu dấu hả? Phạm Thần Dực cậu thấy chuyện này thế nào? Cậu muốn nói cái gì không? "Người yêu" của cậu làm ra đó!

Cậu im lặng không nói gì. Sau một lúc cậu mở lời khó khăn:

- Đây không phải là Thiên An? Đúng không?

Nó gật đầu nói:

- Đúng, đây là Lucia - nhân cách thứ 2 của An! Cậu rất tinh mắt đấy chứ nhỉ?

Hắn quay qua nhìn nó rồi hỏi:

- Các cô định không làm gì sao? Với tính cách này hẳn không bao giờ không đi tìm tên kia?

Cô gật đầu:

- Mai chẳng phải có tiệc sao? Tiệc sinh nhật "vui" lắm đó!

- Hừm...Hóa ra bữa tiệc ngày mai là để trả thù hả? -anh hỏi.

Cô liếc xéo nói:

- Đúng thế. Có vấn đề gì?

- Trẻ con. -hắn phun ra 2 tiếng.

Nó ngả người vào sofa rồi nói:

- Trẻ con cũng chả sao. Mọi người ngày mai 4 người cũng phải đến chung vui đấy!

Yun với Yuu hơi ngạc nhiên rồi nói:

- Bọn chị cũng đến sao?

Nó mỉm cười nhìn 2 ông anh trai rồi nói:

- Không phải 2 người là chị dâu tương lại của em sao?

Yun chỉ mỉm cười nhìn Ken một cách hạnh phúc, còn Yuu thì đã xấu hổ đến bốc khói trên đầu mặt thì úp vào ngực của Ying.



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net