~Chapter 6: Thiên An vs Khởi Ngọc~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~ Học viện Clover. Lớp 1 – Đại học năm 4 ~~~

Hiện tại nhỏ đang ngồi không trong lớp học vì chả có ai để chơi cả. Nhắc đến nhỏ lại tức không hiểu hôm qua mấy người kia hú hí ở đâu mà chả chịu về nhà còn đến sáng nay cũng chả chịu đi học làm cho nhỏ bực muốn chết. Nhỏ tự hứa rằng nếu tí nữa gặp 5 người kia thì phải cho họ một trận tơi bời.

Cô giáo đã vào lớp được 15′ rồi mà 5 anh chị nhà ta vẫn chả thấy mặt đâu làm cho nhỏ lo muốn chết. Gọi điện thì không nghe máy, nhắn tin thì không trả lời. Đang ngồi lo vớ lo vẩn thì tiếng điện thoại trong túi áo đồng phục kêu lên làm nhỏ giật bắn cả mình:

It’s been a long day without you my friend

And I’ll tell you all about it when I see you again

We’ve come a long way from where we began

Oh I’ll tell you all about it when I see you again

When I see you again

Damn who knew all the planes we flew

Good things we’ve been through

That I’ll be standing right here

Talking to you about another path I

Know we loved to hit the road and laugh

But something told me that it wouldn’t last

Had to switch up look at things different see the bigger picture

Those were the days hard work forever pays now I see you in a better place

How could we not talk about family when family’s all that we got?

Everything I went through you were standing there by my side

And now you gonna be with me for the last ride

It’s been a long day without you my friend

And I’ll tell you all about it when I see you again

We’ve come a long way from where we began

Oh I’ll tell you all about it when I see you again

when I see you again

First you both go out your way

And the vibe is feeling strong and what’s

Small turn to a friendship a friendship

Turn into a bond and that bond will never

Be broke and the love will never get lost

And when brotherhood come first then the line

Will never be crossed established it on our own

When that line had to be drawn and that line is what

We reach so remember me when I’m gone

How could we not talk about family when family’s all that we got?

Everything I went through you were standing there by my side

And now you gonna be with me for the last ride

So let the light guide your way hold every memory

As you go and every road you take will always lead you home

It’s been a long day without you my friend

And I’ll tell you all about it when I see you again

We’ve come a long way from where we began

Oh I’ll tell you all about it when I see you again

When I see you again(See you again – Wiz Khalifa ft Charlie Puth)

Rút điện thoại ra, hóa ra là cô gọi cho nhỏ. rất vô tư và hồn nhiên nhỏ bắt máy luôn mà không quan tâm đến là đang trong lớp học:

– Anh chị đang hú hí ở đâu hả??? -giọng hầm hè.

‘- Hề hề… Xin lỗi nha!!!-cô cười trừ rồi nói – Rảnh không xuống phòng thể chất đi, có việc.’

– Đợi 20′ em xuống liền. -nói xong nhỏ cụp máy.

Sau khi nói chuyện xong thì nhỏ mới để ý là ông thấy đang nhìn nhỏ với ánh mắt như thể giết người vậy. Đứng dậy nhỏ nói:

– Xin phép thầy. Em nghỉ học ngày hôm nay.

Ông thầy dạy Toán này nổi tiếng là nghiêm khắc nên khi thấy nhỏ nghe điện thoại trong giờ đã tức bốc khói, vậy mà bây giờ lại còn ngang nhiên bảo nghỉ học. Yeah! Và ông thầy đã chính thức bùng nổ:

– Em coi tôi là không khí trong lớp hay sao mà dám nghe điện thoại trong lớp và lại còn ngang nhiên nghỉ học nữa chứ.

Nhỏ thấy vậy thì chỉ mỉm cười nói:

– Xin lỗi thầy nhưng em đã có 3 cái bằng đại học ở Oxford rồi ạ vì vậy nên phiền thầy cho em nghỉ học.

Muốn đổ thêm dầu vào lửa nên con nhỏ Khởi Ngọc đứng lên nói:

– Bạn Thiên An à, dù thế nào thì bạn cũng phải tôn trọng thầy chứ. Dù bạn có mấy cái bằng Đại học đi nữa thì nếu bạn không có sự tôn trọng thì bạn cũng chả làm được gì.

Nhỏ nhếch môi nói:

– Tôi thiếu sự tôn trọng thì ảnh hưởng đến kinh tế nhà bạn à hay ảnh hưởng đến cái sắc đẹp kinh tởm của bạn. Với lại tôi nghĩ bạn mới là người thiếu tôn trọng đó, tôi và thầy giáo đang nói chuyện tại sao bạn lại chen chân vào?

– Cô…cô…cô -Khởi Ngọc cứng họng – Đợi đấy!!!

Nhỏ chỉ nhếch môi lấy cặp rồi ra ngoài bằng cửa sau, không quên nói vọng lại:

– OK. Tôi sẽ đợi xem cô làm được gì nhé Trịnh Khởi Ngọc “xinh đẹp, nết na” của tập đoàn đá quý TKN. Với lại thầy ơi, nếu muốn báo giám hiệu thì cưa báo nhé. Bye bye em đi đây.

Khởi Ngọc thấy thế thì giận tím mặt và ả nghĩ: “Được, để xem ta trừng trị mi như thế nào. HOÀNG THIÊN AN!!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net