~ Chapter 85: Kết thúc không hoàn hảo ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Như tôi đã nói Lucia là bản sao của Tina...Tina vốn là con gái nuôi của Thượng Đế nhưng không hiểu tại sao trong ngày sinh nhật thứ 22 của cô ta thì Thượng Đế đã bị tác động nào đó khiến cho Thượng Đế bắt nhốt Tina ở nơi đảo hoang....và tại đảo hoang ấy, Tina đã tạo ra Lucia....

- Lucia vốn cũng là con người ư? -Phương hỏi.

Ali lắc đầu rồi nói tiếp:

- Lucia giống như người máy hơn bởi vì thân xác ngoài của cô ta được làm từ loại đất đặc biệt nhất nhưng bên trong thì gần như là hệ thống máy móc tinh vi Tina tự làm ra! Sau khi Tina chết thì sinh khí của cô ta được truyền toàn bộ cho Lucia.....trước khi Lucia rời đi thì cô ta đã giấu xác của Tina đến một nơi không ai có thể tìm được!

Thiên lên tiếng nói:

- Vậy còn thân xác của Lucia đâu?

- Đang được lưu giữ ở phòng thí nghiệm đặc biệt để nghiên cứu nhưng hiện giờ vẫn chưa tìm ra được thứ lưu giữ kí ức hồi còn sống của Tina....theo như quyển nhật kí của cô ta thì kí ức được lưu giữ ở trong con chip do Lucia nắm giữ!

Nó thắc mắc không hiểu:

- Tại sao lại cần phải tìm ra kí ức của Tina? Kí ức của cô ta có liên quan gì sao?

- Rất quan trọng bởi trong thời gian cô ta được Thượng Đế nuôi dưỡng thì cô ta được cho học ở trường khoa học kĩ thuật đặc biệt, cô ta nghiên cứu được rất nhiều thứ quan trọng nên chúng tôi buộc phải tìm ra con chip đó! Nhưng thật sự là quá khó rồi!

Cả lũ im lặng được một lúc thì nó lên tiếng:

- Tại sao Lucia lại có được sự giúp đỡ của mẹ tôi vậy?

Ali cùng Daniel nhìn nhau, ai cũng có thể nhận ra rằng trong ánh mắt của họ sự bối rối.

- Xin lỗi, nhưng việc này không được! -Ali lắc đầu.

- Cứ nói đi, được không? Làm ơn đi mà! -Phương lên tiếng.

Daniel lắc đầu rồi nói:

- Thật sự đây là chuyện không thể nói được....nhưng....

- Nhưng sao? -anh hỏi.

- Nếu như có duyên gặp lại, lúc đó nhất định tôi sẽ nói cho mọi người...đương nhiên nếu chúng tôi có thể trở thành con người, nhất định sẽ nói rõ cho mọi người!

Hắn vươn tay ra rồi nói:

- Coi như là lời hứa nhé, Daniel!

Daniel vươn tay ra rồi nói:

- Tôi hứa nhưng có lẽ chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi đây thôi! Mong rằng con đường này là con đường đúng nếu không sẽ phải quay lại hướng kia!

- Nhưng nếu mấy người kia đi sai đường thì phải làm sao? Không phải cũng mất thời gian như chúng ta? -cô hỏi.

Phương lắc đầu nói:

- Nếu như đi sai đường thì chắc chắn các mẹ sẽ biết được và quay lại ngay thôi!

- Chưa chắc đâu bởi vì họ đã mất hết phép thuật lại còn đang.... -Thiên nói.

Ali quay lại rồi nói:

- Đợi chút! Có động tĩnh....im lặng đi!

Cả lũ im lặng, có thể nghe thoáng thoáng được là của lũ ác thần:

- Mẹ kiếp, tại sao lại có 2 đường?

- Kệ mẹ đi, nhanh chong chia thành 2 phe rồi nhanh nhanh bắt bọn chúng lại.

- Mau chạy đi, chúng tôi ở lại chặn bọn họ! -Daniel nói.

Cả lũ nghe thấy thế liền chạy thục mạng đi, nếu ở lại đây đương nhiên sẽ chết rồi nhưng...nếu bây giờ còn chưa biết cách về nhà phải làm sao?

- Daniel, Ali...chúng tôi hiện giờ không biết cách về nhà hơn nữa còn Lucia, Dực với những người mẹ....bọn tôi không thể bỏ đi thế này được! Bọn tôi không thể đi được, nhất định phải ở lại để không bỏ phí công sức của mình. Đây là con đường chúng tôi chọn đúng không? Hãy để chúng tôi hoàn thành nó được chứ?

Daniel và Ali vừa thấy bọn nó chạy được một lúc lại nói vậy liền khuyên ngăn:

- Cherry, cô nghe này: đây không phải chuyện cô muốn là quyết định được đâu! Mau mau đi đi, cách để trở về nhà là tìm ra được lọ máu bọn tôi đã giấu, uống nó vào nhất định sẽ trở về được. Có hiểu không hả?

Nó cố tình gạt tay Ali ra rồi lấy con dao găm trong túi. Ali nhanh chóng quay sang hắn rồi nói:

- Kelvin, xin anh hãy khuyên Cherry đi! Cả Saria, Jack với Mia còn cả Jass nữa...xin hãy khuyên ngăn cô ấy đi!

Ali thật sự đang cầu xin họ, Ali và Daniel đã được bà Thiên Như dặn dò phải giúp đỡ họ chứ không thể để họ gặp nguy hiểm. Hắn rút dao găm ra rồi nói:

- Hoàng, mày ở đây cùng tao với Nhiên còn Hân, cậu mau cùng với Thiên - Phương tìm ra lọ máu kia, chúng ta sẽ gặp lại nhau khi đã đoàn tụ được chứ?

Cô nói một câu rồi nhanh chóng đi tìm ra lọ máu:

- Hãy hoàn thành nốt nào! Đừng để công sức đã bỏ ra trở thành vô ích!

Ali ngước nhìn Daniel, Daniel vỗ vai an ủi nói:

- Đừng ngốc như vậy! Chúng ta cũng là đang giúp họ hoàn thành được thứ họ muốn, chứ không phải cái gì cũng như ý chúng ta được đâu! Hãy giúp họ nhé! Có được không vậy?

Ali nghĩ ngợi một lúc rồi cũng hạ quyết tâm nói:

- Cứ vậy đi! Dù sao chuyện này cũng không phải do em quyết định!

Vừa dứt lời đã thấy khoảng 10 tên ác quỷ bay đến, trong bọn chúng thật kinh dị người đầy máu me chứ không như Daniel với Ali. Nó chỉ thiếu điều nôn ra nhưng vẫn là kìm nén.

Họ chiến đấu thực sự là quá vất vả bởi vì bọn ác quỷ kia "trâu" quá! Chiến thắng được đã là chuyện của 3 tiếng sau, không biết là còn kịp để giúp mấy người bên kia nữa không. Nhanh chóng chạy sang bên kia.....nhưng lúc đến nơi chỉ còn thấy cậu ôm Lucia vào trong lòng.

- Dực, các bà mẹ đâu? Mà Lucia làm sao thế này? -nó hỏi.

Dực nhẹ nhàng đặt nhỏ xuống rồi nói:

- An Nhiên, đây không phải là Lucia nữa rồi! Cô ấy là Hoàng Thiên An bởi vì.....Lucia và mẹ chúng ta đã bị bắt đi rồi! Lần này đã không còn có thể làm được gì đâu bởi cơ thể học bị phong ấn luôn rồi, có muốn cũng không cứu được!

Nó khuỵu gối rồi nhưng giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống, nó hét:

- TẠI SAO? TẠI SAO LẠI ĐỐI XỬ BẤT CÔNG VỚI CHÚNG TÔI NHƯ VẬY? TẠI SAO NGƯỜI KHÔNG CÓ MẮT HẢ THƯỢNG ĐẾ? TẠI SAO NGƯỜI LẠI LÀM NHƯ VẬY? HỌ ĐÃ LÀM GÌ SAI MÀ NGƯỜI TRỪNG PHẠT HỌ NHƯ VẬY?

Đúng lúc này cô cùng Thiên - Phương đi đến hiểu được tình hình cũng không nói gì...mà chỉ âm thầm đánh rơi những giọt nước mắt.

Lúc này một thanh âm vang lên:

- Yên tâm đi Thiên Thần Vương ta đã cho mẹ các người siêu thoát rồi vậy nên đừng lo. Các người thật khổ, nếu không phải lai giữa thiên thần và người thì có lẽ đã trở thành một thiên thần mạnh rồi.... Trở về đi, ta sẽ không can thiệp đến các ngươi nhưng để bảo vệ các ngươi thì ta cho các ngươi mỗi người một đôi cánh, chỉ khi muốn quay về nơi này hãy sử dụng.

~ 3 năm sau ~

Mọi việc đã qua nhưng trong tâm trí của họ vẫn chưa hề phai mờ. Hiện tại họ đang ở cạnh nhau, có lẽ đây là cái kết đẹp nhưng nó không hoàn hảo bởi vì trên đời này chẳng có gì là hoàn hảo cả nhưng chỉ cần ở bên nhau đã là một cái kết hạnh phúc rồi.

Tuy như vậy nhưng hiện tại thì họ đang ở bên nhau, cùng nhau cười, cùng nhau buồn thậm chí còn đi thám hiểm hay tiếp tục sống một cuộc đời nửa thiên thần, nửa con người. Họ đâu có quan trọng bởi vì họ luôn yêu thương nhau, luôn có nhau ❤️

-------------------------------------------------------------------------------------

Hello mọi người, đây đã là cái kết của "Thiên thần băng giá! Em là của tôi!" rồi. Có lẽ bạn sẽ thấy khá hụt hẫng với cái kết này nhưng đừng tiếc vì còn những 2 phiên ngoại ❤️ Đừng có bỏ rơi tôi đấy ❤️



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net