Đệ tứ bộ - Tình định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
các ngươi một tổ. Ta, Vô Cực, Tiểu Dương, Nhất Phương còn có Tàng Đao một tổ, như vậy được chứ?"

"Được được!" Nửa Cuộc Đời cười bồi.

"Không... không thành vấn đề." Nhất Kiếm mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

"Vậy đi báo danh đ!" Ta lộ ra nụ cười thoả mãn.

Lãnh tụ ngầm của Ngân Chi Vô... Nữ vương đại nhân.

Đây là tiếng lòng của mọi người.

Hệ thống thông báo! Ngoạn gia Nguyệt Phi Ly, báo danh thi đấu đoàn thể. Đoàn thể lệ thuộc: Ngân Chi Vô Hạn thành. Mời ngoạn gia đến thương khố cá nhận lĩnh đạo cụ đặc thù.

"YA! Phát xuống rồi, phát xuống rồi!" Tiểu Diệp nhảy nhót: "Ta phải nhanh chân đến thương khố nhìn xem!"

"Tò mò thật nha!" Thiên Lý cũng nói: "Chúng ta nhanh đi xem đi!"

"Ân!"

Tư thương ( thương khố tư nhân ) là một ngân hàng nằm trên phố buôn bán trong thành, vào tìm một tên là nhân viên phục vụ (NPC) tên là "Tu Ân", đưa cho y một kim tệ là có thể tiến vào thương khố.

"Xin chào, ta có thể giúp gì cho các vị?" Tu Ân hòa khí hỏi.

"Ta muốn vào thương khố." Nói, ta thanh toán một kim tệ cho hắn ( đây là định giá của thương khố, mị lực không tạo được ảnh hưởng ).

"Được!" Tu Ân lật bản ghi chép trên tay."Xin hỏi là thương khố của Nguyệt Phi Ly sao?"

"Không sai." Mỗi lần đều phải xác nhận như vậy, thật phiền phức.

"Mật mã là?"

Ta nói ra mật mã đã đặt.

"Mời vào." Tu Ân mỉm cười, đưa cho ta một chìa khóa đồng. "Đây là chìa khóa của ngươi. Sau khi sử dụng xin mang chìa khó đến quầy trả lại."

"Được." Ta cười nói. Kỳ thực cho dù không trả, rời khỏi ngân hàng thì chìa khóa cũng sẽ biến mất.

Tiến vào thương khố, đập vào mắt là một gian phòng nhỏ khoảng sáu mét vuông. Trong phòng có hai hàng tủ gỗ, chia làmtừng ngăn từng ngăn, bên trong đầy ấp các chiến lợi phẩm ta bắt được cùng dược thủy và các tạp vật linh tinh. Trên tường còn có một giá đặt vũ khí, bất quá bên trong chỉ có một cái Hắc Nha Quyền Trượng, bên trái là tủ áo treo lên một chiếc Quang Ưng Chi Bào màu trắng.

Hai trang bị này là ta cất riêng làm lưu niệm.

Hệ thống thương trữ của Thiên Vận rất đặc biệt, không giống cái khác loại game online khác trên thị trường là trực tiếp nhảy ra cửa sổ thương khố, mà là một "Thương khố" chân chính.

Thần kỳ chính là, nếu hai hàng tủ gỗ hai ngàn ngăn kia đầy, vẫn sẽ tăng. Chỉ cần ta ném đồ xuống đất, lần sau vào thương khố sẽ phát hiện mấy thứ ấy đã được sắp xếp ngăn nắp trên ngăn tủ, vũ khí cân trang bị cũng vậy ( đạo cụ cùng loại sẽ tự động xếp chồng, trang bị mỗi loại chiếm một ngăn trữ vật ).

Ta đi tới tủ gỗ, phát hiện quả nhiên có thêm hai ô vuông, bên trong là "Đặc ước nhập tràng quyển" và "Ấn ký" tạo hình huy chương.

Trên nhập tràng quyển chỉ viết ngày thi đấu cùng mấy chữ nhỏ "Người dự thi chuyên dụng", mà ấn ký lại là hiện mấy chữ xám không thể sử dụng, cũng không có biện pháp xem công dụng. Không thể làm gì khác hơn là đợi tới ngày thi đấu rồi nói sau.

Rất nhanh, đã đến ngày thi đấu.

Hai mươi lăm người dự thi chúng ta tụ tập ở mã tràng, chuẩn bị xuất phát.

Nửa Cuộc Đời điểm danh từ đầu hàng đến cuối hàng, Tiểu Diệp đột nhiên nhảy đến trước đoàn người, cao giọng nói: "Mọi người chờ một chút! Ta làm vài thứ cho mọi người." Nói, nàng lấy từ trong đai lưng ra đủ mọi loại quần áo đủ màu sắc.

"Phía chính phủ không phải đã quy định, trang bị trên người chúng ta ngoại trừ vũ khí, toàn bộ đều mất đi hiệu lực sao? Nếu y phục trên người không thể tăng gia phòng cũng không hiệu quả đặc thù, vậy mặc cũng vô dụng! Vì thế..." Tiểu Diệp cười ngọt ngào, chỉ chỉ Hỉ Thượng và Mai Vân đứng ở một bên."Ta cùng các tỷ muội làm một ít y phục, muốn để mọi người mặc."

Ta từng nghe qua trên tuyến thảo luận, có mấy người nói phải mặc y phục đặc chế tham gia trận đấu, dù sao trang bị có mặc hay không cũng chẳng có gì khác biệt, như vậy còn thú vị hơn. Mọi người cám ơn Tiểu Diệp, rồi nối tiếp nhau thay y phục.

Tiểu Diệp thiết kế quả nhiên đặc biệt, ngoại trừ trên ngực trái mỗi người đều dùng tơ vàng thêu lên đoàn huy của Ngân Chi Vô — "Húc nhật cực quang"...

Một điểm chỉnh tề cũng không có ( đổ mồ hôi ).

Kiểu Tây, kiểu Trung, kiểu Nhật, cổ trang, hiện đại hoặc là cosplay, đủ mọi chủng loại, giống như một cửa hàng quần áo thu nhỏ.

Nhất Phương mặc chính là một bộ quân trang thời Trung cổ màu xanh xám; Tiểu Dương chính là bộ cosplay Robin Hood màu xanh nhạt, cái mũ trên đầu còn cắm lên một chiếc lông vũ lục sắc; Tàng Đao là một bộ đồ nịt không tay, bên hông buộc một bố mang màu tím sẫm dài xuống chân; ta và Vô Cực còn lại là đạo bào lam tử sắc viền vàng và kim bạch sắc viền lam.

Mà bản thân người chế tác à?

Tiểu Diệp đeo tai thỏ ( giả trang khả ái? ), trên lưng còn có đôi cánh thiên sứ rất đáng yêu ( giả trang thuần khiết? ); Hi Thượng lại là một thân trang phục vũ đấu, hai cánh tay phân biệt mang giáp bao tay màu đỏ và đen; Mai Vân lại mặc một bộ kimono màu trắng nhạt, mặt trên còn điểm xuyết những cánh hoa mai màu đỏ.

"Tất cả mọi người đổi xong chưa!" Tiểu Diệp hài lòng: "Đổi xong chúng ta xuất phát!"

Nhất Kiếm kêu rên."Ta có ý kiến! Ta muốn thay bộ khác!" Bộ y phục Tiểu Diệp đưa cho Nhất Kiếm, là một bộ cosplay động vật với đôi tai và cái đuôi cẩu, hắn vẻ mặt đau khổ, xem ra tuyệt không muốn mặc!

"Y phục cũng không tệ, đừng tính toán nhiều như vậy." Nửa Cuộc Đời liếc Nhất Kiếm."Mau xuất phát, bằng không sẽ không kịp."

Sa Lợi Diệp cho Nửa Cuộc Đời mặc chính là một bộ trường bào đen như mực, còn có đôi cánh ác ma — cá nhân ta cho rằng hình tượng này rất phù hợp với hồ ly đại nhân ( cười ).

Ta vỗ vỗ vai Nhất Kiếm. "Rất hợp với ngươi." Nói xong còn nhịn không được bật cười.

"Nguyệt đại ca!"

"Xuất phát xuất phát, ta giúp các vị mua vé xe." Ta nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Tới "Đấu trường Simon", chúng ta mới phát hiện, ý tưởng của đại đa số mọi người đều giống với chúng ta ( Tiểu Diệp ), trước đấu trường chật ních người dự thi mặc đủ các loại trang phục. Có một đoàn toàn thể thay y phục thủy thủ ( bao gồm cả nam sinh... ), còn có một đoàn ăn mặc không khác gì NPC; đặc biệt nhất là Kính Nguyệt thành, toàn bộ thành viên đều giả dạng thành nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ làm sao đặc biệt? Khụ... nam sinh nhà họ phẫn thành thỏ nữ lang, nữ sinh phẫn thành ngưu lang. Đủ đặc biệt chưa! (Phong: xin tưởng tượng các bạn nam mặc đồ maid đeo tai thỏ và các bạn nữ mặc vest đen đuôi tôm trong các bộ manga :"> )

Đương nhiên, còn có đoàn người Tiêu Dao Công Tử vẫn mặc y phục thường ngày, coi như là rất đặc biệt ( vì chỉ có bọn họ không thay đổi trang phục ).

Nhóm người Kính Nguyệt thành đang trêu chọc về trang phục của trò đối phương, ở bên kia cãi nhau ầm ĩ, một xíu cũng không thấy khẩn trương như những người đang tham gia thi đấu. Loại tâm tính này mới đúng là đang ngoạn trò chơi, không phải bị trò chơi ngoạn.

Vô Cực vỗ vỗ vai ta, nói rằng: "Có thể vào."

"Ân." Ta xuất ra xuất nhập tràng quyển, tuyển chọn sử dụng. Bạch quang chợt lóe, đã bị đưa vào chỗ ngồi trong đấu trường.

Đấu trường Simon là sân thi đấu lớn nhất trên Thiên Vận, kiến trúc hình tròn giống hệt đấu trường La Mãm khán đài có thể chứa một vạn khán giả, còn có hai trăm tổ trọng điệp không gian làm sân thi đấu. Hôm nay thính phòng đã đầy hết tám phần, có thể thấy được nhân số tham gia thi đấu lần này không nhỏ.

Đứng giữ đấu trường là một GM tinh linh mặc pháp bào, tóc vàng, tai nhọn. Khóe môi hắn nhếch lên nụ cười thân thiện, nhìn khán giả một vòng, cao giọng: "Xin chào các vị ngoạn gia, ta là phục vụ viên cho trận đấu lần này. Số hiệu là GM03."

Toàn bộ đấu trường ồn muốn chết, căn bản chẳng có mấy ai nghe được lời hắn nói.

GM03 cũng không tức giận, vẫn giữ nụ cười hiền lành thân thiện. "Thực sự là ngượng ngùng, ồn như thế ta căn bản không có biện pháp tuyên bố sự tình, ta chỉ đành cấm toàn bộ kênh của các vị." Vừa dứt lời, trên đầu ta hiện lên một hàng chữ.

Hệ thống thông báo! Phong tỏa toàn bộ kênh trên phạm vi đấu trường.

Sau đó chỉ thấy được, Nhất Kiếm và Thiên Lý vừa mới huyên náo không ngừng bây giờ thì miệng mồm như cá vàng hé ra hợp lại , không phát ra nửa điểm âm thanh.

"Thực sự là ngượng ngùng, ồn như thế ta căn bản không có biện pháp tuyên bố sự tình, ta chỉ đành cấm toàn bộ kênh của các vị." GM03 lập lại lời vừa nói lúc nãy.

"Hiện tại ta xin giảng giải quy tắc thi đấu lần này." Nhìn mọi người an tĩnh không tiếng động, GM03 thoả mãn cười nói: "Được rồi! Ta là GM03, sợ các vị vừa rồi không có nghe rõ ràng. Quy tắc thi đấu đoàn thể là, trong thời gian hạn định thu thập đủ 5 loại đạo cụ là có thể thu được thắng lợi, điều này tin tưởng các vị đều đã biết..."

GM03 đột nhiên sửng sốt một chút, lẩm bẩm: "Hảo, ta biết, đạo cụ nào một lát nữa sẽ nói rõ, thỉnh các vị đừng cắt đứt ta... Cũng thỉnh không nên nhục mạ GM." Hắn nhìn thoáng qua phương hướng đám người Tiêu Dao Công Tử.

"..." GM03 nhíu mày, hình như có chút mất hứng."Không có biện pháp, xin cho ta khóa lại kênh cá nhân của các vị."

Hệ thống thông báo! Thi Phong tỏa kênh cá nhân trên phạm vi đấu trường

Cái này, ngoại trừ kênh đoàn thì cái gì cũng không thể dùng. Lần đầu tiên ta cảm nhận được tư vị câm điếc là thế nào.

"Được rồi." GM03 cười đến rất hả hê. "Chúng ta sẽ không nên lãng phí thời gian!"

Hắn bắt đầu giảng giải quy tắc.

"Trong lúc thi đấu, phong bế toàn bộ kênh cá nhân và kênh dong binh đoàn. Năm ngoạn gia cùng tổ sẽ có kênh riêng của mình..

"Năm người tự động cấu thành một đội, đội ngũ không thể giải tán, hơn nữa người dự thi không thể mời tổ đội người chơi khác.

"Người không dự thi không thể cung cấp đạo cụ nhiệm vụ cho người dự thi, cũng không thể mua ở các hàng quán ( thương điếm người chơi mở ). Người dự thi trong lúc đó thu thập được nhiều hơn một đạo cụ, cũng không thể giao dịch.

"Người dự thi trong lúc đó có thể tiến hành PK, sẽ không khấu trừ giá trị danh vọng. Thế nhưng người không dự thi với người dự thi PK, khấu trừ gấp ba giá trị danh vọng. "GM03 dừng một chút, nghiêm mặt nói: "Điểm ấy thỉnh các vị ngoạn gia chú ý. Tiếp theo..."

GM03 nói: "Thời gian thi đấu được tính từ khi ta nói bắt đầu đến cùng giờ ngày mai. Tổng cộng có thời gian 24 giờ, thỉnh các vị hảo hảo lợi dụng."

Không nghĩ tới thời gian hoạt động lại dài như thế, may mà ngày mai là chủ nhật, Tiểu Dương bọn họ không cần đi học.

"Sau khi cuộc thi đấu thu thập đạo cụ bắt đầu, trên bảng nhiệm vụ sẽ liệt kê lại các quy tắc. Về 5 loại đạo cụ cần thu thập, điểm ấy tất cả mọi người đã biết?"

GM03 thấy không ít người gật đầu, nói tiếp: "Các đạo cụ này có loại số lượng ít ỏi, có loại chỉ có một, còn có loại là đạo cụ nhiệm vụ. Do hệ thống phân phối ngẫu nhiên, sẽ không hoàn toàn trùng lập với các tổ khác, đương nhiên, có lẽ sẽ có mấy thứ lập lại. Như vậy không có vấn đề gì chứ." GM03 cười.

Chỉ thấy mọi người há to miệng, dùng một bộ biểu tình "cho dù có vấn đề cũng nói không nên lời a" lườm GM03. Mà Thiên Lý và Nhất Kiếm đã sớm lôi gia đình GM ra ân cần thăm hỏi mấy lần trên kênh đoàn.

"Ái chà! Ta quên ta đã khóa kênh." Không biết có phải ta tưởng tượng hay không, ý cười trên khóe miệng GM03 hình như có điểm giống với con hồ ly nhà chúng ta. "Ta đây sẽ thuyết minh tường tận lại một lần..."

Sau đó, GM03 đem nội dung lúc nãy lập lại một lần nữa.

"Quy tắc và nội dung tỉ mỉ về trận đấu, các vị ngoạn gia có thể tìm đọc trên bảng nhiệm vụ của mình. Như vậy không có vấn đề chứ?" GM03 hỏi lần thứ hai.

Lần này, mọi người sôi nổi lắc đầu. Cùng với việc ngồi nghe GM giảng giải, còn không bằng một lát lôi bảng nhiệm vụ ra nhìn còn nhanh hơn.

"Hiện tại ta giải thích về phương pháp sử dụng đạo cụ đặc thù." GM03 nói: "Bây giờ các bị mở ra đạo cụ lan, hẳn là sẽ phát hiện đạo cụ [Ấn ký] đã có thể trang bị. Thỉnh đem trang bị đặt tại bất kì ngăn nào trên bảng đạo cụ."

Ta theo lời gọi ra trang bị lan, quả nhiên, cái kia huy chương đạo cụ đặc thù đã biến thành chữ màu đen có thể trang bị.

Kiểm tra trạng thái vật phẩm, xuất hiện chính là:

Vật phẩm tên gọi: Ấn ký ( đạo cụ đặc thù, sẽ biến mất khi thi đấu kết thúc. )

Hiệu dụng:

Tố chất: 100 điểm ( có thể tùy ý cộng thêm vào sức mạnh, thể chất, mẫn tiệp, trí lực hoặc tinh thần. ) (Phong: so sánh qua các game online, sau khi nhân vật tăng 1 cấp sẽ được một số điểm tố chất, trong VLTK thì là 1 cấp/5 điểm, người chơi có thể tự thêm vào các hạng mục để năng cao sức mạnh cho đường nhân vật theo. Lâu quá không chơi game nên quên mất nó gọi chính xác là gì ; ^ ; )

Năng lực: 100( có thể tùy ý cộng thêm vào tốc độ hồi huyết, né tránh, bạo kích, tốc độ hồi MP hoặc phòng ngự ma pháp ), các thuộc tính kháng +10%

Kỹ năng: Lời chúc phúc của nữ thần thời không, Sinh mệnh nữ thần thường bị.

Không thể nào —

Đây căn bản là trang bị biến thái cấp GM!

Không nói đến có thể tự do lựa chọn cộng thêm vào kỹ năng, cho dù cộng lại hết tất cả cũng không tốt bằng trang bị của ta, trang bị này biến thái là ở kỹ năng của nó.

Sau khi sử dụng [Sinh mệnh nữ thần], có thể giúp người chơi sau khi tử vong cũng không bị trừ diểm kinh nghiệm, khuyết điểm là một ngày đêm chỉ có thể sử dụng một lần. Ở ngoài Thiên vận, [Thời không nữ thần] có thể giảm một nửa thời gian cưỡi phương tiện giao thông, bất quá phí dụng lại tăng gấp đôi. [Lời chúc phúc của nữ thần thời không] lại có thể hoàn toàn giảm bớt thời gian lữ hành...

Hai kỹ năng này chỉ có trong trang bị truyền thuyết ( bởi vì còn chưa từng có ai đánh được ), hơn nữa Sinh Mệnh nữ thần lại là thường bị, thảo nào phía chính phủ thông cáo tử vong sẽ không rớt điểm kinh nghiệm. Chúc mừng một phiên bản mới, cư nhiên lại bỏ ra một số lớn như vậy, tung ra trang bị tốt như thế, thật không hổ là Thiên Vận. (Phong: [Sinh mệnh nữ thần] và [Thời không nữ thần] là 2 kỹ năng chỉ có trong trang bị Thiên Vận truyền thuyết, hiện tại vẫn chưa có ai đánh được trang bị có hai kỹ năng trên. [Lời chúc phúc của nữ thần thời không] và [Sinh mệnh nữ thần thường bị] là kỹ năng của đạo cụ [Ấn ký] có được hai kỹ năng này, cho dù chết bao nhiêu lần trong ngày đều không rớt exp, có thể lập tức đến bất cứ nơi nào mà không phải chịu chi phí di chuyển gấp đôi.)

Ta đem [Ấn ký] bỏ vào khung trang bị ( ngoại trừ Tình Ti không thể bỏ xuống, những trang bị khác trên người ta đều bị bỏ đi ), sau đó mở bảng trạng thái, cộng 100 điểm tính chất được thêm.

Đẳng cấp: 97( tạp đẳng trung )

Chức nghiệp: vu linh giả ( nhị chuyển )

Danh vọng: 6420

Sinh mệnh: 3250

Ma pháp: 5820

Thuộc tính cơ bản

Sức mạnh: 1

Thể chất: 3+6

Mẫn tiệp: 8+8

Trí lực: 6+28(+30)

Tinh thần: 9+45(+70)

Mị lực: 9

May mắn: không thể nhận ra

Mà một trăm điểm năng lực kia ta cộng tất vào tốc độ hồi phục ma pháp.

Đại khái qua hơn mười phút, GM03 đột nhiên thả một cái pháo hoa màu vàng."Bính"một tiếng thật lớn, hấp dẫn chú ý của mọi người

"Các vị ngoạn gia." GM03 cao giọng: "Trận đấu bắt đầu — "

Sau đó, chúng ta biến thành từng đạo từng đạo bạch quang, bị tống ra khỏi đấu trường.

Nói bắt đầu mà bắt đầu theo kiểu này... GM đó cũng quá vô sỉ!

—-

Chương 4 – Cuộc đấu bắt đầu

Chừng năm mươi người vây quanh một cây cổ thụ che trời, lá cây kim lục sắc xào xạc trong gió, ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua tán lá, quang hoa mông lung rơi trên mặt đất, bầu không khí thập phần tường hòa, thoải mái.

"Đại Địa Chi Mẫu a! Sao lại bị truyền đến nơi này?" Tiểu Dương áp cả người lên thân cây, "Bất quá thật đúng là hoài niệm."

Vô Cực vươn ngón tay thon dài nhẹ nhàng ve vuốt thân cây, vô cùng cảm khái: "Đúng là đã lâu không tới."

Nhất Phương cũng nở nụ cười tưởng nhớ.

"Đây là Đại Địa Chi Mẫu!" Tàng Đao chưa từng tới Thiên Thê đại lục, kinh ngạc nhìn cự mộc trước mắt, "Không ngờ lại cao lớn như vậy."

Gió thổi qua lá cây, vang lên tiếng xạc xào, quang hoa trên mặt đất cũng theo đó mà thay đổi. Ta khép mắt, hưởng thụ lấy phần yên ổn này. "Thật hoài niệm a..." Nỉ non.

Ta đã từng là tinh linh, đối với Đại Địa Chi Mẫu tượng trưng cho sinh mệnh chi nguyên của tinh linh, có một phần hoài niệm rất sâu. Hơn hết, phong cảnh mỹ lệ bình thản này, cho dù không phải tinh linh, chỉ nhìn thấy cũng sẽ khắc sâu vào tim mỗi người.

Trong làn gió mát, trong ánh nắng nhu hòa này, mọi phiền não đều tiêu thất... nội tâm yên tĩnh không gì sánh được....

"Chúng ta cần phải đi!" Nhất Phương đánh vỡ sự yên lặng, "Còn có cuộc thi."

"Đúng vậy! Thiếu chút nữa đã quên." Tiểu Dương xấu hổ gãi gãi đầu." Lâu lắm không có về mà."

"Trước nhìn xem phải thu thập đạo cụ nào." Vô Cực nói.

Chúng ta lập tức gọi ra bảng nhiệm vụ của mình.

Nhiệm vụ: Đoàn thể thi đấu ( nhiệm vụ đặc thù )

Đẳng cấp: 1

Nội dung nhiệm vụ: trong vòng một ngày đêm thu thập "Điện đăng phao" (bóng đèn), "Thủy tinh đỏ bị nguyền rủa", "Base", "Mảnh vỡ ánh trăng", "Kim sắc linh đang", giao cho nhân viên phục vụ tại sân vận động Simon...

"Ngô... Đại khái đều nghe qua." Ta nhìn nhiệm vụ, cúi đầu suy nghĩ, "Điện đăng phao thì đến đáy biển đánh Đăng Lung Ngư (cá lồng đèn), thủy tinh hình như là nhiệm vụ đạo cụ bên Song tháp, Base thì đánh quái biến hình, kim sắc linh đang là BOSS miêu nương... Mảnh vỡ ánh trăng?"

"Chưa từng nghe qua." Vô Cực nói.

Những người khác cũng đều lắc đầu.

"Là đạo cụ mới sao?" Tàng Đao hỏi.

"Không có khả năng. Phía chính phủ có nói sẽ không để chúng ta tìm đạo cụ mới... Kỳ quái." Ta càng nhìn càng nghĩ cái tên "Mảnh vỡ ánh trăng" này rất quen thuộc.

"Ta hình như đã từng thấy đạo cụ này ở đâu đó."

"Ở đâu? Nguyệt đại ca ngươi từng thấy sao?" Tiểu Dương vội vã truy vấn.

"Trong thương khố Minh Nguyệt hình như có." Ta có một ham mê đặc biệt, là thu thập một số đồ vật cổ quái hiếm lạ gì đó trong trò chơi, vì thế trong thương khố của ta thường thường nhồi vào một đống đạo cụ không biết có ích lợi. "Mảnh vỡ ánh trăng", ta rất khẳng định ta trước đây đã từng sưu tập qua. Đáng tiếc sau khi nhân vật trọng luyện, những thứ trong thương khố toàn bộ đều mất hết.

"Rốt cuộc lấy được ở đâu?" Ta cau chặt đầu lông mày, ngón tay vô ý thức giật giật tóc mai. "Sao không nghĩ ra..." Ta rõ ràng nhớ kỹ lúc đó mình còn cầm đạo cụ đó ngắm nghía rất lâu.

Không thể nào là làm nhiệm vụ lấy được, bằng không ta sẽ không có ấn tượng, hình như cũng không phải đánh tới... Chẳng lẽ là mua của người khác, vậy mua ở đâu chứ?

"Quên đi! Từ từ rồi nghĩ. Chúng ta đi sưu tập các đạo cụ khác trước." Ta nói: "Ta chắc chắn sẽ nhớ ra." Sau đó vừa giương mắt liền phát hiện Vô Cực và Tàng Đao hai người nhìn chằm chằm vào ta, nhãn thần thập phần quái dị.

"Các ngươi làm sao vậy?" Ta khó hiểu hỏi.

Chỉ thấy Tiểu Dương che miệng, đưa lưng về phía ta, vai liều mạng run rẩy.

"A?" Ta hỏi Nhất Phương, "Ta trên mặt có cái gì sao?" Sao bọn họ phản ứng kỳ quái như vậy.

"Không có việc gì..." Khóe miệng Nhất Phương hơi hơi co quắp, giả vờ trấn định nói: "Đi nhanh đi, chỉ là có ai đó nhìn đến ngây người thôi."

Gì? Quên đi... Mặc kệ.

"Ma tộc chết tiệt! Dám xông vào cấm địa Tinh Linh tộc!" NPC cưỡi ngựa lớn tiếng rít gào, đồng thời đem ta và Tàng Đao đuổi xuống xe ngựa.

"A? !" Ta cùng Tàng Đao hai mặt nhìn nhau, không rõ đang phát sinh chuyện gì.

Thấy hai người chúng ta chậm chạp không lên xe, Vô Cực hỏi: "Làm sao vậy?"

"Ta..." Ta chỉ vào người chăn ngựa, hoang mang: "Chúng ta không thể lên."

"Không thể lên xe?" Vô Cực suy tư."Sau khi Nguyệt trọng luyện hình như chưa từng tới Thiên Thê đại lục? NPC tại cấm địa tinh linh ( khu vực phụ cận Đại Địa Chi Mẫu ) hình như đều có địch ý với Ma tộc và Hắc Yêu."

"Nguyên lai là như vậy." Tàng Đao hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

Quay đầu lại nhìn Đại Địa Chi Mẫu, lá cây kim lục sắc lay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net