Chap 10: Thịt mèo làm món gì cho ngon ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một thời gian thì hắn cũng đã đưa cô đến nhà của Zeref , chỉ cần lần theo mùi là biết ấy mà . Trong khi đó cô vẫn ngủ ngon lành trong lòng của hắn ta

Hắn đặt Lucy cô lên ghế Sofa , nhẹ nhàng kê đầu cô lên gối . Rồi hắn lại đi vòng vòng xem nhà , cụ thể là tìm đồ để phá , anh đây không tốt bụng đến thế đâu 

Một lúc sau thì cô chợt tỉnh dậy , cơn đau cũng giảm bớt phần nào . Bất ngờ khi mình lại được đưa đi đâu đó nhưng nhìn nhận lại thì mới ngớ ra đây là nhà của sư phụ Zeref.

Bỗng hồi ức được bế vào lòng thì mặt cô lại đỏ ửng lên , miệng cứ lầm bầm nói xấu Acnologia như là bảo hắn biến thái chẳng hạn.

Hắn ngồi sau lưng mắt giật liên hồi , giúp vật vật trả ơn , còn giúp con nhỏ này là bị nó nói xấu bôi đen cả thanh danh là sao vậy ?

Không chịu nổi có mỏ của cô hắn đành hậm hực lên tiếng

" Rồi nói đủ chưa ? Chửi ta có vẻ nhóc sướng mồm lắm nhỉ "

Câu nói phát ra từ sau lưng làm cô giật thót tim , con bé còn nhỏ mà anh , dọa nó làm gì mém hưởng dương mười tám tuổi rồi.

Lucy lắp bắp : a-anh ở đây hả ? Sao vô được hay vậy

Acno: ? ? ? Ta là người bế nhóc về đấy , ta không vô được thì nhóc vô được chắc. Tên đầu đen dẫn con mèo đi tìm đồ ăn rồi , lát về

Lucy hiểu chuyện : xin lỗi

Acno : Cái con nhóc này, suốt ngày xin lỗi không mệt à? ngước đầu lên , hở là xin lỗi, đừng tỏ ra yếu đuối nữa coi

Lucy: b-biết rồi mà , lát tôi nấu thiệt nhiều thức ăn cho anh nhaaa

Cô cười rất tươi , cô cũng không ngờ tên này bạo lực như vậy nhưng cũng có chút đáng yêu. Cô thì chỉ cười cho qua , nhưng sát thương nó để lại không ít , bằng chứng là đã làm một người nào đó xao xuyến đôi chút rồi

Acno: không bỏ độc là tốt rồi

Trong vô thức , hắn bị cuốn theo nụ cười của cô mà trên môi cũng có một đường cong nhè nhẹ. Ngay lập tức hắn đã bị cô phát giác

Lucy: anh cười ?

Cô rất bất ngờ , đây không phải lần đầu cô thấy hắn cười . Nhưng những lần trước khi còn là đối thủ thì hắn cười trông mất nhân cách , trông bẹo hình bẹo dạng lắm . Nhưng lần này thứ cô thấy lại là một nụ cười khá ôn hoà , cũng...dễ thương

Acno: ? ? ?

Lucy liền đòi hỏi : trông không tồi đâu nha , hay là anh cười lại điii

Acno phất tay muốn cho qua : dẹp đi

Lucy: Nhưng anh cười rất đẹppp

Acno: Con nhóc quậy này, oiii

Lại một lần nữa deadline làm mờ mắt tôi rồi , không thể tin được thứ tôi thấy lại là một nữ nhân chân ngắn đang nhón lên để chọc tay vào hai má của nam nhân. Dù không xuất hiện nụ cười như lúc này nhưng cảnh tượng ngập đường này cũng đủ mãn nguyện của tôi rồi.

Acnologia nhìn cô đang nghịch trên mặt mình khá khó chịu . Thú tính trong hắn nổi dậy , hắn ta ép sát cô vào bức tường gần đó , khoảng cách đã rất gần rồi . Cứ tiếp tục chắc tôi chảy máu mũi mất thôi

Acno: Nghịch đủ chưa?

Lucy: r-rồiii

Acno: xử lí nhóc con sao đây

Càng nói hắn càng ép cô vào tường , mặt đối mặt chỉ cách nhau vài xăn ti mét nữa thôi sẽ chạm vào nhau rồi

" Cạch "

Cánh cửa mở ra , chủ nhà đã về

Zeref: Lucy tôi về rồ--

Happy: Luc---

Ban đầu anh ta trông có vẻ không tin vào mắt mình , dụi dụi một chút thì mới nhận ra mọi thứ đều là thật . Lớ ngớ một hồi anh ta mới điên lên , nhìn mà tức nổ đom đóm mắt 

Anh ta còn chưa được làm như vậy bao giờ 

Zeref: Mày đang làm cái hành động chó má gì vậy hả thằng điên !!!

Anh tức điên đầu , quát lớn lên . Dù trông Acnologia không sợ hãi gì nhưng Lucy bị ép trong góc đã co rúm lại rồi

Đã chọc điên Zeref rồi tên Acnologia vẫn không dừng lại hành động của mình , nhắc nhếch mép nhìn anh với ánh mắt kêu ghẹo. Lucy đã thầm chửi thề trong bụng 

Acno: Không thấy hay sao còn hỏi ?

Lucy: Sư phụuuuu 

Cô đang định chạy qua chỗ anh thì hắn nhanh chóng giữ cô lại nhằm mục đích chọc tức Zeref  thêm , với tình huống thế này chỉ cần một nụ cười tự tin.

Cô lại phải tự mình đứng ra giải quyết , nếu không cuộc giằng co này sẽ chẳng biết khi nào kết thúc.

Lucy: a-anh bỏ tôi ra đi mà , tôi đi nấu cho anh ăn nha , nhaaa

Bị cô năn nỉ , hắn cũng thả lỏng ra mà không chọc cô nữa

Acno cười cười : được rồi được rồi , nhóc đừng có phùng má như vậy , ta cười chết mất hahaha

Đặc điểm nhận dạng , mỗi khi cô buồn bực hay ngại ngùng gì đó má của cô sẽ phập phồng , vừa mắc cười vừa đáng yêu

Còn Zeref , anh thấy hắn cũng đã buông cô ra nên không làm lớn thêm 

Zeref trầm giọng : em làm đi , Acnologia mày mau ra đây nói chuyện với tao

Nói rồi anh quay mặt rời đi . Ở bên trong , Acnologia cùng Lucy vẫn còn khá thắc mắc

Acno lầm bầm một chút rồi cũng quay đi: tên hắc ám lại muốn bày trò gì nữa đây , ta đi trước nhé nhóc con

Lucy: d-dạ , thượng lộ bình an

Hai người vừa biến mất , sát khí trong căn phòng cũng tiêu tan. Khỏi nói cũng biết Happy đã run sợ đến nhường nào , ngay khi còn ở cửa cậu đã cảm nhận được sự tức giận rõ ràng của Zeref , bây giờ không khí thoáng hơn làm cậu cũng nhẹ nhõm phần nào

Cô và Happy đang ở trong bếp , chuẩn bị làm vài món cho buổi chiều hôm nay

Happy: huhu , đội ơn Lushiii  tớ đã mém chết ngạt trong luồng sát khí của Zeref đó 

Lucy cười cười : tớ cũng sợ chết khiếp đây này 

Thế là 2 người vừa làm vừa tán gẫu với nhau , nói đúng hơn chỉ có mình Lucy làm thôi, con mèo vừa ngồi lấy cá trong balo ra gặm vừa nói chứ có phụ giúp gì đâu . Nhưng lâu lâu vẫn bị sai vặt đi lấy đồ , ai cho ngồi không rãnh rồi như vậy được chứ

Chuyển cảnh qua chỗ hai tên đàn ông kia một tí nhé 

Zeref dựa vào tường khoanh tay nhìn hắn : Rốt cuộc mày muốn gì từ con bé?

Acno cười khẩy : Suy bụng ta ra bụng người à?

Anh bị lời nói của hắn làm giật mình , dẫu vậy gương mặt vẫn giữ được bình tĩnh 

Zeref: ? ? ?

Acno: Vậy mày đồng ý làm sư phụ của nhóc đó vì lí do gì ?

Anh nghe vậy thì im lặng vài giây , chợt nghĩ lại thì cũng chẳng biết tại sao bản thân lại chấp nhận truyền dạy ma thuật cho cô dễ dàng như vậy , chỉ là lúc đó trong lòng không muốn từ chối

Zeref : tao không biết , còn mày là đang muốn lợi dụng điều gì ?

Đang cười cợt nghe anh nói xong câu này làm hắn ho sặc sụa , bộ nhìn mặt hắn giống mấy tên bắt cóc trẻ con lắm hay sao mà cứ đổ oan hoài vậy ?

- " Khụ, đừng nghĩ xấu tao thế chứ, con nhóc đó cũng là người đầu tiên dám nói chuyện với tao ngoài mày , thấy có chút thú vị "

Zeref nhăn mặt nhìn hắn : chắc là chỉ thấy thú vị chứ , hay ... thích rồi ?

Acnologia như bị chọt trúng chỗ hiểm : ừ , thích rồi

Zeref : Anna ?

Acno: Mavis ?

Zeref cười nhạt : Giống nhau cả thôi

Thu nhập tình địch đầu tiên 

Acno : cẩn thận cái lời nguyền của mày tí đi 

Zeref : trời ạ , xui cho mày khi con bé miễn nhiễm với lời nguyền của anh đây nhá

Hắn vốn nghĩ đây sẽ là lí do để khiến Zeref bỏ cuộc , nhưng khi nghe câu trả lời thì hắn muốn đóng băng

Zeref: thôi dẹp đi, mày biến về hang giùm cái

Acno có lí do ở lại nên kênh kiệu lắm : mày nằm mơ , con bé mời tao ở lại ăn mà ?

Zeref bất ngờ : nhà tao mà ?

Acno: vậy mày đuổi nó ra đi , đưa cho tao

Zeref cười khinh : Lát tao đứa cho cái gối về ngủ mà mơ 

Acno: để thông báo cho tiếng , từ đây tao định cư ở nhà mày

Zeref: nói lại lần nữa , mày tin ông đây đục gãy răng mày không ? 

Acno: Chỉ cần nhóc con đồng ý, còn mày bố chẳng quan tâm

Zeref: ? ? ?

Cái gì vậy ? Mời giặc vô nhà hả ? 

Lucy: Có ai hônggg , vào nhà ăn cơm nèeee

" Bụp-Bụp-Bụp "

Tiếng hét của cô đã làm rơi vài con chim đang bay trên trời , t-thật kinh khủng

Acno hoang mang : l-là tiếng của nhóc sao?

Zeref nhìn dáo dát , mắt mở to :Đ-đợi đã , sao kinh khủng vậy?

Hai người họ tức tốc chạy vô nhà nhìn chằm chằm vào cô , thấy mình lỡ miệng nên gãi đầu cười trừ  , còn Happy á , ngất rồi 

Anh nhìn hết đống thức ăn trên bàn , mới ngã ngửa hỏi cô

Zeref: Mà đây là em nấu sao, tất cả ?

Lucy: Vâng , em nấu rất ngon đó 

Zeref : rồng đỡ tao 

Acnologia ngơ ngác nhìn : ? ? ?

Lời nói của cô làm anh nhức đầu chóng mặt

Zeref : vậy tại sao thời gian qua em bắt tôi nấu cho em ăn vậy hả con nhỏ này , đôi tay ngọc ngà này đã trải qua bao nhiêu khổ cực mới có thể làm ra mấy c---

Lucy : Acnologia , anh ăn thử coi vừa vị chưa 

Acno : để ta thử

Trong khi đang làm trò con bò thì Lucy đã xới cơm và gắp thức ăn cho Acnologia đầy cả chén , vì đã quen với tính cách khùng điên parttime của Zeref nên cô cũng bình thản  

Zeref : ? ? ?

Lucy đến giờ mới xới xong chén cơm cho anh , đặt xuống trước ánh mắt ngơ ngác đầy tội nghiệp , cô cất giọng như mấy người mẹ hay mắng con ăn cơm vậy 

Lucy: anh lo ăn đi , lát nữa bị ăn hết thì đừng có trách

Ôm Happy trên tay tung tăng bước lên cầu thang

Lucy: Happy ới ,tớ đưa cậu lên phòng nha, còn 2 người ăn ngon miệnggg

Hành động thiên vị của cô đã làm cho hai con người nào đó nổi lên lòng ganh tị với một con mèo

Acno: Trường hợp này xảy ra thường xuyên? 

Zeref: Chính xác 

Acno: Thịt mèo làm món gì cho ngon ?

Acnologia đưa 1 muỗng cơm cà ri vào miệng , đối diện Zeref cũng lặp lại hành động đó

" ... "

Mắt 2 người sáng lên và đưa hết tất cả thức ăn vào miệng . Thật không uổng công chờ đợi của Acnologia , Zeref bên cạnh còn xúc động dữ hơn vì anh đã không phải cật lực vào bếp với trình độ gà mờ nữa rồi

Acno: tao nghĩ nên cho nhóc con nấu nhiều hơn

Zeref: mày nói không sai

Hai người họ đang khen món ăn cô làm tới tấp thì giọng cô từ cầu thang vang đến 

" hai anh ăn có ngon kh--- aaa "

" Rầm "

Rầm một cái khiến hai người bỏ phần cơm đang ăn mà chạy tới , vừa đến nơi đã thấy cô nằm chèm bẹp trên sàn và hôn đất mẹ

Đau đến mức không đứng lên nổi , nhìn cô như vậy họ đau lòng lắm nhưng ...

Zeref nhịn cười : C-Cái con bé này

Acno nhịn cười : p-phụt , k-không sao chứ nhóc con

Lucy mếu máo than trách hai tên đàn ông bội bạc này : em xuống để lấy canh cho 2 người nên mới bị té đó...

Nghe vậy họ tự dưng hết mắc cười , lại đỡ cô lên mà xoa xoa vết thương

Lucy: đừng có mà vừa đấm vừa xoa , tôi không nói chuyện với hai người nữa

Acno: Nhóc này...

Hắn định giữ cô lại nhưng bị cô gạt qua một bên , hậm hực lên lầu . Vừa đi vừa trách móc

Zeref: giận rồi , tại mày không đó thằng ngu

Acno: mày bị điên hả, rõ là tại mày mà

Zeref: Tại mày

Acno: Tại mày

-------------------------------------------------

End chap

Mong mọi người đọc truyện vui vẻ

Arigatou

Đã chỉnh sửa 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net