Chap 68: Một là ăn đồ ăn hai là ăn nùi giẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối ngày hôm qua là bữa tiệc chúc mừng cho nàng "đại thắng trở về" sau năm năm vất vả. Thời gian qua sống chung với họ cô mới thực sự hiểu hạnh phúc là như thế nào , chưa một lần nào họ làm cho cô buồn dù là lí do nhỏ nhất. 

Những khoảnh khắc đáng nhớ tối hôm ấy cô sẽ giữ mãi ở trong tim , hình ảnh cô nghĩ là quý giá hơn cả bất cứ thứ gì. Cô trân trọng từng giây từng phút được ở cạnh họ , biết ơn đời vì thanh xuân này có họ. 

Hiện tại cô cũng chỉ mới hai tư , nhưng biến cố nặng nhẹ trong cuộc sống cô cũng dần thấm đủ. Thời gian không bỏ qua ai cả , sự trưởng thành đi theo cô từng ngày từng ngày. 

Người ta hay hỏi bao tiền mới đổi được một mớ bình yên , thật ra cô cũng chẳng biết được. Cô nghĩ dù sao cũng do duyên do số , nếu ngày mưa hôm ấy cô không gặp biến cố đó thì liệu ngày nắng hôm nay cô có được ở cạnh họ hay không. 

Không đi vào khu rừng để gặp được Zeref , không tò mò vào hang thì làm sao gặp được Acnologia , không dạo chơi sao cứu được Jellal. Và nếu không nhờ họ thì làm sao cô gặp được người chị cưng cô hết mực như Selene , một người dịu dàng và một người cộc cằn như Mercphobia và Ignia. 

Cô cũng biết ơn người bạn quyết vào sinh ra tử với mình vô cùng , dù ban đầu cậu chỉ là một Exceed nhút nhát nhưng cô có đi đến nơi nguy hiểm thế nào cậu cũng nhất quyết đi theo với suy nghĩ phải bảo vệ cô cho bằng được. Cứ nghĩ là điều viễn vông nhưng hôm nay cũng đã thành , hiện tại tên bạn thân hay chọc ghẹo cô cũng đã mạnh mẽ hơn bao giờ , cậu đã đủ khả năng để đứng ra che chắn cho cô như những gì đã hứa.

Hạnh phúc đối với cô đơn giản lắm , không cần sống trong nhung lụa hay vật chất xa hoa , không cần bên tai lúc nào cũng là câu hứa hẹn. Đối với cô hạnh phúc chỉ có một gia đình thôi , là đủ rồi. Có một nơi để đi đâu cũng có thể quay về , có một cánh cửa lúc nào cũng rộng mở cho cô , có những con người đợi cô và sẵn sàng ôm ấp cô trong lòng khi cô lạc lõng. Hiện tại , cũng có rồi.

~

Sáng hôm sau , vì cô muốn rời đi trong im lặng nên đã soạn đồ từ trước đó , dù đi rồi cũng về nhưng cô sợ cô không nỡ nên đành lặng lẽ đi vậy

Hiện tại chỉ là bốn giờ sáng nên cảnh vật còn âm u , sau khi dọn dẹp phòng rồi xách vali đi xuống. Cô đặt lá thư mình đã viết sẵn trên bàn rồi cuối xuống hôn mỗi người một cái ở má. Cô cố tình đánh son đậm hơn mọi ngày để trên má họ có dấu in , như lời tạm biệt vậy.

Nội dung lá thư như sau 

" Xin chào mọi người , hôm qua thực sự vui lắm và em cũng muốn ở lại đây lâu hơn nữa nhưng mọi chuyện em đều lên kế hoạch cả  rồi , không thể thay đổi được. Vì em không nỡ chia xa mọi người trực tiếp nên mới viết lại tấm thư này , mọi người nhớ phải giữ sức khỏe cho thật tốt đó nghe chưa

Chị hai , chị ở đây phải khỏe mạnh , không được ức hiếp nguyệt hạ mỹ thần của em

Mercphobia , anh đừng lúc nào cũng vùi đầu vào đống giấy tờ nữa , sẽ điên mất.

Ignia , riêng anh là phải tu sao cho cái mỏ bớt bớt lại đi , tại em nên em mới cãi anh , gặp người khác là người ta đánh anh rớt răng rồi. Cho em gửi lời thăm chú Igneel luôn nha hihi

Cuối cùng là ba tên kia , Zeref , Acnologia và Jellal. Em sẽ đến dinh thự một thời gian nên không ghé nhà. Mấy anh phải nấu thức ăn đầy đủ đó nha , em hứa sẽ không bỏ bữa đâu. "

Cuối lá thư cô còn vẽ hình của mấy người họ bằng người que , đáng yêu lắm.

Nhìn họ một tí nữa rồi cô và Happy cũng dịch chuyển rời đi , cả hai đã hết thời gian hưởng thụ chơi bời rồi. Bắt tay xây dựng lại cơ ngơi đã bị bỏ quên thôi !

Đứng trước dinh thự to lớn của Heartfilia , chưa bao giờ hết bất ngờ với độ to lớn của nó. Dù đã đến đây vài lần nhưng Happy lúc nào cũng phải giật mình vì lâu đài đồ sộ này.

Thật ra , lúc gia tộc phá sản thì ngôi nhà này đáng lẽ cũng phải đi theo . Nhưng có lẽ vì thấy có lỗi với vợ và con gái nên ông Jude phải làm bán sống bán chết để trả hết nợ và giữ lại được nơi này , một phần vì đây là ngôi nhà gia đình Heartfilia từng sống , là nơi con gái của ông rất thích , cũng là mảnh đất chôn cất người vợ của ông.

Đối mặt với bức tượng trắng lớn cũng như là mộ của bố và mẹ mình , cô nhắm mắt trầm ngâm một hồi lâu. 

Những đứa trẻ sẽ phải đi xa nhà

Sẽ phải nếm rất nhiều mặn ngọt cay chua đắng "

Đúng là nếm được nhiều vị rồi , rời gia đình năm mười hai tuổi khi còn non nớt , năm hai tư lại đứng trước mộ phần của bố mẹ với quyết tâm xây dựng lại gia tộc hùng mạnh.

Lucy cười : cha mẹ , con về rồi

Cô quỳ trước ngôi mộ , tròng mắt long lanh sắp khóc. Cô tâm sự với hai người họ rất nhiều , cô kể lại hành trình của mình , cô đã gặp ai cô đã làm được những gì cô đều kể trọn. Mỉm cười khoe chiến tích với bố mẹ của mình , như một đứa trẻ nhỏ đi học về khoe với mẹ con điểm đỏ chót mình vừa nhận được vậy. 

Cô muốn sà vào lòng bố mẹ mình , muốn nói cho họ biết những anh chàng hoàng tử mình đã gặp trong đời. Muốn kể cho họ nhiều hơn , nhiều hơn nữa.

Lucy : c-cha mẹ ơi ...

Đang kể thì cô khóc nấc lên , cô chẳng còn nhịn được nước mắt khi cuối cùng mình cũng đã về đến nhà. Được chạm vào mộ phần của bố mẹ mình , được gầy dựng lại sự nghiệp còn đang dang dỡ của bố , được tiếp nối sức mạnh tinh linh của mẹ. 

Happy biết cô khao khát tình cảm gia đình thế nào , cậu đứng phía sau cô không can thiệp gì hết. Cậu chỉ đôi lúc vỗ nhẹ lưng khi cô khóc nấc lên đến khó thở , nhìn cô như vậy cậu càng có động lực để khiến cô vui vẻ hơn mỗi ngày. Trong vai bạn thân và vệ sĩ , cậu hứa sẽ làm được bổn phận của mình.

Sau một lúc cuối cùng cô cũng đã đứng dậy và vào nhà , đùi gối cô vì quỳ trên nền cát đá mà tím hết cả lên.

~

Ở Guiltina

Ngủ thêm được vài tiếng thì mọi người cũng tỉnh dậy hết , do trận nhậu đêm qua nên người ai cũng nhức mỏi , bây giờ thật là muốn lên giường nằm lì tới tối.

Merc : Lucy đâu rồi ta ?

Sao vừa mới tỉnh dậy câu đầu tiên anh nói là liên quan đến bả vậy anh trai

Selene nhìn trên mặt mấy tên kia có dấu môi trông khá buồn cười nên chị ta kiếm cớ chọc rồi cười ha hả 

Selene : tụi bây quẹt gì lên mặt thế kia hahaha

Ignia : mày cũng có kìa nhỏ khùng

Selene : ? ? ?

Họ sờ lên mặt mình thì thấy có vết son đỏ , ngơ ngơ ngác ngác không biết đó là gì thì Selene mới nói

Selene : son của Lucy hay dùng , con bé muốn hôn mà cũng ngại hả

Acno : hôn tao được rồi , thêm tụi bây chi không biết

Mới sáng sớm hắn đã chủ động khơi chiến rồi kìa. Nếu không vì mơ màng buồn ngủ chắc hắn cũng u vài cục rồi.

Jellal : hôn vậy rồi giờ đâu rồi ta , ngại nên trốn hả

Zeref lết xác lên cái bàn để tìm nước uống , anh rót một ly nước lọc rồi nốc một hơi. Nhìn xuống bàn thì cũng thấy có một tờ giấy , tò mò nên đọc thôi cũng tiện thể rửa mặt cho thằng bạn chí cốt - Ignia luôn.

" phụttt "

Ignia : ***********

Đọc được nội dung tờ giấy , Zeref bất ngờ phun hết nước qua người bên cạnh , và kẻ may mắn chính là Ignia. Một người có cái mỏ hỗn như anh ta thì đụng là chửi , đang còn ngái ngủ bị phun đống nước vào mặt nên mỏ mấp máy ngay

Jellal : thằng điên này , làm gì sáng sớm chưa đánh răng mà dơ vậy ?

Ignia : mẹ bà , lại còn chưa đánh răng , thối cả mặt ông mày rồi

Zeref lau lau miệng rồi nói : Lucy , con bé đi trước rồi 

Anh đặt tờ giấy lên bàn rồi họ bu lại đọc nội dung trên đấy. Vừa xong mặt ai cũng yểu xìu , đến cả người vừa được "rửa mặt  từ thiện" như Ignia cũng im re luôn.

Đi không nói tiếng nào , dặn người ta quá trời vậy đó không biết bản thân có chăm sóc tốt cho mình không đây

~

Ở dinh thự Hearfilia

Sau một hồi dọn dẹp muốn lên máu thì hai người cũng xong xuôi , nhà to mà người ít nên cực lắm.

Happy than thở : đ-đói bụng quá , nhà không có nổi một gói mì luôn chứ...

Lucy : lúc phá sản nó gom đi hết rồi , giờ còn cái vỏ rỗng thôi. tụi mình dọn xong còn phải sắm đồ thêm nữa.

" đi "

Happy lập tức hóa dạng người rồi lôi cô đi luôn. Vừa mang được đôi dép đã bị cậu lôi chạy thục mạng ra chợ mặc dù không biết gì hết. 

Lucy thở dốc : b-bình tĩnh , tớ mệt quá

Bị cậu lôi chạy một đoạn đường dài , dù từ nhà đến chợ không xa nhưng cô cũng sức người chứ không phải sức trâu nên cũng biết mệt. Thở không ra hơi luôn.

Happy : hihi , mình đi ăn rồi mua ít đồ nha

Lucy đấm cậu một cái muốn lủng phổi : không nói sớm đâu , má làm chạy tuột quần

Happy : hihi , đi ăn

Lại bị lôi , nhưng lần này nhẹ nhàng hơn vì cả hai cũng đã tới chợ. Cậu chọn đại một quán ăn đồ nước nào đó cho dễ ăn , người như cô không phải quán nào cũng được đâu

Happy : cậu ăn gì 

" tớ ăn gì cũng được "

Happy : hủ tíu ha ?

" thôi , ngán "

Happy : mì udon ?

" mới ăn mấy hôm trước mà "

Happy : bún đi

" bún nhạt nhẽo , tớ không thích "

Happy : phở cũng ngon

" phở--- "

Happy quạu nên cầm cái khăn lau bàn dọa : một là ăn đồ ăn hai là ăn nùi giẻ , được voi đòi hai bà trưng hả , tin tớ đấm cậu ói máu không ?

Lucy cũng sợ : p-phở đi , tớ dễ ăn lắm

Happy : dễ ông nội tớ nè , ngồi đợi tí đi , đá rớt vô nổi nước hầm xương bây giờ

Ăn uống thì ngon nhưng cô ăn lâu lắm , nổi khổ của người ăn chậm ít ai hiểu được. Không phải vì cô cố tình ăn chậm đâu , là do cơ hàm không làm việc nhanh được thôi mà. Nhưng cũng không vội lắm , Happy dù ăn xong lâu rồi nhưng vẫn ngồi đợi cô , cậu cũng quen rồi.

Sau khi ăn uống xong xuôi thì cô và cậu mèo đi dạo vài vòng để mua đồ cho dinh thự cũng như thực phẩm nấu nướng

Happy : mình cần mua nhiều nhỉ ?

Lucy cười : không đâu , tớ đặt hết những đồ quan trọng để giao đến dinh thự rồi , chắc giờ cũng đến nơi , nên hiện tại chúng ta chỉ cần mua những thứ lặt vặt là xonggg

Happy : ayeee

Khoảng chừng một tiếng sau

Bây giờ có một cậu mèo đang lủi thủi trong góc tường với đống suy nghĩ ngỗn ngang. Cậu nhìn đống đồ "lặt vặt" mà cô nói và hình ảnh nàng vẫn còn đang hăng say lựa đồ sao mà chóng mặt quá , đừng nói mình cậu phải đem đống này về hết nhé ? Chết mèo đấy.

Lucy : được rồi về nhà thôiiii

Cô vô cùng tự hào với đống đồ mình vừa mua được , tung ta tung tăng đến chỗ của Happy đang sắp vào giai đoạn trầm cảm cuối cùng

Happy : rồi sao mang về trời ơi...

Lucy : hì hì , cứ vác về là được mà

Happy : hì hì cái đầu cậu , nhiều thế vác làm sao hết

Lucy : coi tớ thể hiện nè

" Sao Kim - Venus "

Không biết nàng lại kêu tinh linh kim cương ra làm gì , nhưng cái mặt đắc thắng đó gợi đòn ghê

Venus : kêu anh ra chi nhóc

Lucy : giảm trọng lượng đống này giúp em nha , cho tên này mang về nhà

Venus : đâu đống nào đâu

Happy bất lực chỉ qua đống đồ mà cô nói là "lặt vặt". Thật ra Venus bị cô gọi ra với nhiều lí do củ chuối cũng nhiều lần rồi , nhưng hôm nay cậu mới thấy khả năng mới của nàng nha. Giỏi tiêu tiền thật đó

Happy cười gượng : anh khỏi bất ngờ , ở nhà còn một ề

Venus : đ-đáng sợ quá đó

" Trọng Lượng - Giảm "

------------------------------------------------------------

End Chap

Mong mọi người đọc truyện vui vẻ

Arigatou

Đã chỉnh sửa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net