Chap 76: Chị không tin mấy đứa thì tin ai ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai thằng nhóc im bặt khi nghe cô nói. Không phải là không dám nói , mà là không biết phải nói gì. Cách người con gái trước mặt bộc bạch tâm tư với họ , có lẽ sau này khi nghe lại cũng khó mà hiểu được cho hết. Dù không trực tiếp nói ra , nhưng họ vẫn luôn cảm thấy trong lời nói của cô có sự xa cách kì lạ lắm.

Lucy : mấy đứa có bao giờ nghĩ , bản thân sẽ có thể chết đi rồi sống lại một lần không ?

Cả hai đều lắc đầu

Lucy cười : nhưng chị thì có , chị đã từng chết đi rồi và cảm giác đó đáng sợ lắm mấy đứa à

Cô không thể nào nói những lời này với gương mặt bình thản như vậy được ? Trong khi cả hai đứa nhóc đang trợn mắt nhìn khi những lời vừa nghe không mang tính thuyết phục. Các cậu sẽ không tin cô đã phải trải qua cái cảm giác đáng sợ đó , càng không tin khi nghe cô kể quá trình với thái độ điềm tĩnh như thế.

" chị biết tính mấy đứa háu thắng , vẫn còn trẻ con. Nhưng như vậy sẽ tốt hơn nhiều. Chị không muốn mấy đứa phải trải qua cái cảm giác mong đợi một giấc ngủ bình yên , tiếc nuối khi bản thân vừa trải qua một giấc mộng đẹp. Lại càng không muốn mấy đứa phải đối mặt với những biến cố giống như chị

chị hiểu cảm giác mất đi người thân của mấy đứa mà , phải là rất hiểu mới đúng . Mấy đứa đã bao giờ trằn trọc suốt đêm với những suy nghĩ tiêu cực chưa ? Đã bao giờ đối mặt với cảm giác mạng sống chính mình không biết sẽ giữ được trong bao lâu chưa ? Đã phải nếm vị máu tanh hôi và chiến đấu tiếp khi bản thân sắp tàn phế chưa ? Hãy là chưa bao giờ và không bao giờ. "

Happy không nói gì cũng gục đầu xuống , cậu đi theo cô suốt mấy năm trời rồi cũng không phải muốn nói không hiểu là được. Bao nhiêu đêm cậu thấy cô khóc ước đẫm gối dù ban chiều còn tươi cười với gương mặt vui vẻ kia. Cậu biết cô không muốn ai biết nên chỉ dám òa khóc vào đêm , cậu phải giả vờ ngủ cho cô một không gian riêng.

Do cô không nhận ra , Happy cũng không nói. Nhưng mỗi đêm cô như thế thì sẽ luôn có những người đứng ngoài phòng để canh , họ sẽ đứng đợi cho đến khi nàng chìm vào giấc ngủ mới an tâm đi về. Chăm nàng như thế cũng được năm năm rồi.

Thấy bản thân nói quá hăng say , đến mức hai đứa nhóc chẳng còn dám nghe nữa. Tụi này thích cô lắm , rất thích cô nhưng nói về khoảng gánh vác nỗi buồn này thì có lẽ vẫn chưa đủ tư cách. Quá khứ của cô tồi tệ , nhưng tụi nhỏ cũng chỉ có thể đứng từ xa theo dõi và cổ vũ , người ở cạnh cô thời gian đó có chăng mới là người đủ năng lực ?

Cảm nhận được không khí chùn xuống quá nhiều , cô cười cười để xoa dịu

Lucy : chị đoán trước được mấy đứa sẽ như thế này rồi nên mới không kể , thôi thì hiện giờ cũng đã biết phần nào , phiền mấy đứa giữ im lặng giúp chị nhé

Sting ấp úng : sao chị lại tin tưởng như vậy , nhỡ đâu tụi em lỡ miệng...

Cô chỉ cười cười đáp lại : chị từng học dẫn thuật , xóa kí ức của mấy đứa không khó nhưng đều là người nhà cả mà , chị không tin mấy đứa thì tin ai ?

Dù tâm trạng không tốt , nhưng nghe cô nói hai chữ " người nhà " làm hai thằng nhóc này phấn chấn lên hẳn

Lucy : nói chuyện với mấy đứa cũng gần tối luôn rồi kìa , mau đi ăn uống gì đi để chị còn làm việc

Rogue ngơ : chị nỡ đuổi tụi em thiệt luôn á hả ?

Lucy : ừ , chị nỡ hết á , cho nên đi về giùm tui đi mấy ông nhỏ

Phụng phịu rời đi , trước khi ra ngoài cái thằng nhóc tóc vàng đệm thêm một câu cho cô đá văng ra , đúng là không chọc mẻ là tụi này chết mà. Cụ thể là :

" tui có còn nhỏ nữa đâu mà kêu nhóc nhóc hoài vậy , mà mỗi lần kêu bà già là giận nhaaa "

Đau cũng đau rồi , mệt cũng mệt rồi. Hiện tại mới là thời gian sung sướng nhất của cô nàng nhà ta

Sau khi hai đứa nhóc rời đi , cô mới lại bàn làm việc ngồi. Dựa lên ghế mà cô than thở

Lucy : tớ còn trẻ vậy mà lưng tớ sắp say bye mất rồi , không ổn tí nào hết Happy ơi

Có lẽ trùng số phận con của tư bản , Happy cũng không tránh khỏi những lần bị cô dí deadline ngập đầu , riết rồi cậu cũng dần quen cuộc sống của một con sen chính hiệu

Lucy : còn nhiều hợp đồng chưa xử lí quá , tớ sắp chết ngất rồi , ước gì có sư phụ ở đây để nhờ thì hay biết mấy

Happy : để tớ phụ cho 

Hôm nay giỏi bất thường , hành động của cậu làm cô phải mắt chữ A mồm chữ O khi thấy sự tự giác , ai nhập con mèo nhà cô vậy ? Trả cho cô con mèo lười biếng trốn việc như mọi ngày đi.

Happy liếc : đừng có nhìn tui với ánh mắt như vậy , không phải cô ngày qua ngày đều bắt tui làm mấy cái này sao , đơn giản với háp pi

Lucy cười cười : thôi được thôi được , làm sớm nghỉ sớm

~

Làm được một lúc thì có những thứ này xuất hiện đây 

" ây gu cái cổ của tôi "

" cái lưng của tớ ra tính hiệu cầu cứu nè , gọi xe cứu thương đến nhanh lên "

" tớ nhớ họ rồi đó nha , phải nể anh ấy khi có thể xử lí gọn mấy cái này đó "

" tớ sắp phải về với cõi Phật rồi , tạm biệt cậu nha Lushi "

Bỗng dưng cô giơ tay ra tạo một lá chắn mỏng ở bốn vách. Chủ yếu là để cách âm

Happy : cậu làm việc quá hóa rồ à ? 

Lucy : gan ha , tin tớ bẻ cánh cậu đi hầm không ? cho coi cái này nè

Cô đặt lên bàn quyển sách E.N.D

Không nhìn nhầm đâu , chính thực là quyển sách tử thần đó. Sau khi cô nhận từ tay Zeref thì cũng có đọc qua vài lần , nhưng trong đó đa số là những thành phần không tốt đẹp mấy. 

Quyển sách bao nhiêu người mơ ước đến , bây giờ cô đang sở hữu nó và chẳng biết phải làm gì. 

Happy : có chuyện gì sao , cậu muốn nhờ tớ đưa cho Zeref lại hả ?

Lucy : không phải , có đưa ảnh cũng không nhận đâu , chỉ là muốn hỏi cậu có cần chơi gì với nó không ?

? ? ?

Chơi hả chị ? Ý chị là chơi với mấy con quỷ ác ôn trong đó hả ? Cho em xin kiếu trước ạ

Lucy : Hồi sinh người chết - Thiên đường tháp 

Lời cô nói ra làm cho Happy đang xử lí văn kiện cũng phải cứng người. Lập tức bay đến chặn trước mặt cô hỏi cho rõ

Happy : cậu bị điên hả ? bớt chơi dại lại giùm tớ có được không ?

Ma thuật cô vừa nói là một trong những loại hình thức hồi sinh một ai đó đã chết , và nó cũng là cách để chọc giận vị thần sinh tử - Ashseram. Cả Zeref và Jellal đều đã từng đụng chạm đến nó , Zeref là một minh chứng khi dám phá đến vị thần tối cao đó , còn Jellal may mắn thay khi anh chỉ bị ảnh hưởng chút ít từ loại ma thuật đen nguy hiểm.

Hiện tại là đến cô sao ? Những con người này bị cái quái gì thế ?

Chưa kịp giải thích thì  Happy đã định móc Lacrima ra để mách lẽo cho sư phụ rồi. Nghe tai này lọt qua tai kia kiểu gì mà không quan tâm cô giải thích luôn

Lucy : thôi dẹp , không chơi với cậu nữa , tớ đi ngủ 

Happy : đúng là chỉ có như vậy cậu mới chịu bỏ ha , mai mốt đừng suy nghĩ đến nó nữa giùm tớ , cảm ơn

Lucy : xùy , thấy ghét

Bị hăm dọa , cô bèn leo lên giường ngủ mặc kệ cậu mèo luôn.

~

Từ sau ngày hôm đó , không có chuyện gì bất thường diễn ra ở dinh thự nữa , nghe rất bình thường nhưng để ý nếu xung quanh không không có chuyện mới là đáng ngạc nhiên. Sao dạo này yên ắng quá , có chút không quen ?

Mọi người ở dinh thự được bao ăn bao uống tỉ mỉ , chỉ có việc là phải chăm chỉ luyện tập thôi

Dù không biết có được tham gia thi đấu hay không nhưng đám nhóc cô nhặt về vẫn bị cô bắt luyện tập không ngừng nghỉ , đôi khi song long và một vài người khác cũng bị lôi vào.

Vì khá rảnh nên cô không nhờ Happy mà tự tay rèn luyện , cô thấy việc mình như vậy hết sức bình thường bởi vì khi cô học mọi thứ còn khó hơn nhiều. Nhưng đối với bọn nhóc cô đúng là hơi mạnh tay quá rồi. Ba đứa nhóc khi bị cô dạy dỗ mới nhận ra rằng Happy đã rộng lượng với chúng như thế nào.

~

Thời gian luyện tập trôi qua suông sẻ lắm , sau khi trải qua khóa huấn luyện không tình nguyện này thì Sting hay cả Rogue cũng phục Happy sát đất. Tại sao cậu mèo lại có thể chịu được cái tính khó ở của cô được hay vậy nè , một người bị OCD nặng như ả lại cộng thêm cái ánh nhìn đó nữa , vừa chạm mắt thôi tụi này đã muốn đi vệ sinh tại chỗ rồi.

Hiện tại thì mọi người đã có mặt ở nhà hội đầy đủ rồi , trên tinh thần mong chờ đại hội sắp diễn ra thì mọi người đang hăng say chọn người ra thi đấu.

Minerva : Lucy , em có nghĩ rằng "bên đó" sẽ cử thêm đội B không ?

Lucy : dạ ? em chắc chắn là không đâu ạ , bên đó còn ai gọi là mạnh nữa đâu , thành viên cấp S đi mất hai người rồi mà 

" lại thêm tên Jellal năm nay cũng lười biếng nữa nên đâu có rảnh mà đi phá "

Chỉ dám nghĩ thôi , nói ra chắc mây đen kéo đến quá

Erza cười cười khi thấy cô thản nhiên như vậy : chị thấy em cũng khinh địch quá rồi nha bé

Tarjo bên cạnh rùng mình : em không biết sức mạnh của "bên đó" thế nào , nhưng nghĩ đến bà già Lucy là thôi , lạnh hết cả sống lưng 

Lucy : ? ? ? mày đang khen hay chê chị vậy , muốn ăn đấm hả 

Á một tiếng rồi nó chạy trốn sau lưng Happy , đang uống sữa mà cậu mèo muốn phọt ra tới nơi , sao lấy người ta làm bia đỡ đạn vậy trời

Lucy : gì , cưng nghĩ con mèo này cứu được cưng hả ? có trời mới cứu nhé

Cô đi đến cầm cổ của cậu nhóc lên lắc lắc , chắc kiếp trước thằng này sống ác lắm nên mới gặp nhỏ này.

Minerva ra tảy cản nhưng miệng thì cười , con bé này cũng hai mươi mấy rồi mà sao có trưởng thành miếng nào đâu , hơn thua số một luôn á

Sting không dám cản , cậu chỉ tiếp tục câu chuyện : c-chị Minerva làm hội trưởng thay em nha...

" ok cưng , --- trời đất ơi con nhỏ này bình tĩnh coiii mày giết nó bây giờ "

Vẫn hăng say tra tấn đàn em , người ta nhìn vào thấy cô chắc cũng nghĩ cô "thân thiện , yêu thương mọi người " lắm

" Người tham gia sẽ là , tôi - Sting Eucliffe

Rogue Cheney - Laxus Dreyar

Lucy Heartfilia và... "

Lucy giơ tay phát biểu : cho chị đề cử Happy nha , có khứa này chị mới có người hợp tác

Sting không dám cãi , đành thêm cậu mèo vào danh sách. Những người như Erza hay Minerva không hứng thú về đại hội này lắm nên cũng chấp nhận im lặng trên khán đài quan sát , nhưng ngoài ra vẫn còn vài người muốn tham gia nhưng không được đó

Lucy : vậy là xong rồi ha , em đi chơi một tí nhé , ba đứa kia theo chị

Thế mà song long nhà ta định đi theo thật

Lucy : ba đứa mà hai bây đi đâu vậy ? ý chị là Tarjo , Yujji với Katou ấy. Chị dẫn bây đi mua quần áo mới , còn hai đứa có tiền rồi thì khỏi ha

? ? ? 

Không có một sự thiên vị nào ở đây hết ! Ráng niệm chú như vậy đi nhé chứ mà đá đít ba đứa này ra là hội trưởng có chuyện liền đó.

Vậy là cô vẫn mặc kệ rồi dẫn đám đệ của mình đi mua sắm , hội trưởng sắp tức đến bốc khói rồi

Đang tung tăng trên đường thì xoay qua cô biến mất , ba đứa chưa kịp hoảng thì Happy đứng khoanh tay chỉ cô đang order trà sữa ở quầy đối diện , mặt cậu mèo bất lực ghê gớm

Trong lúc đợi cô thì Tarjo có nhìn trúng một tiệm quần áo , cậu chỉ bạn bè của mình và cả ba đứng ngoài cửa nhìn mà không chịu vào. Sư phụ của mấy đứa giàu lắm đó , lo gì vậy ?

" aiya , xem kìa , bọn nghèo hèn nào đây ? "

------------------------------

End Chap

Mong mọi người đọc truyện vui vẻ

Arigatou

Đã chỉnh sửa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net