Chap 83: Tao muốn khâu miệng mày lại quá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lucy: có lẽ em nên về rồi

Acno: nhóc đã chắc chắn khỏe chưa lại đi nữa rồi hả?

Lucy đứng lên khẳng định : Em khỏe lắm rồi , ngon vô đây solo nè

Chị ơi , mình còn trẻ mình còn muốn đi chơi thì mình đừng có gây hấn nha.

Acno không nhịn mà khiêu khích : á à lại láo , cưng chết với ông

Lucy: anh ngon

Selene: đm lại nữa

Selene bên cạnh xoa xoa thái dương nhìn hai đứa trẻ trâu này đánh lộn. Chị ta thực sự không biết mình đã rước em gái về nhà hay một năng lượng kì lạ gì nữa , con bé sung ghê

Jellal nhức đầu nhìn họ : ngồi coi đi chứ tao cản hoài cũng mệt

Selene không đồng tình : ê con bé là cục cưng của tao á bây , cái thằng rồng đen này

Zeref ngược lại còn cỗ vũ cho cô : Tao quen rồi , bé người yêu tao dễ thương quá nè , cố lên bé ơi

Cứ nghĩ sẽ kiếm được đồng bọn để ngăn ngừa nguy cơ thương vong , nhưng đâu ngờ hai tên này miễn nhiễm rồi , không biết không có chị ta ở đây mấy đứa này đánh nhau bao nhiêu lần một ngày nữa

Selene: ...mệt thật

Lucy và Acnologia đáng ra là khỏe rồi , nhưng mà lao vào oánh nhau á nên bị thương nữa rồi

Lucy thở phù phù : Thôiiiiii , thôi thôi thôi, em mệt anh trai

Acnologia không kém cạnh : Anh cũng mệt

Zeref - Jellal - Selene: Tao cũng mệt

Selene: Mắc cái quần què gì hai đứa bây đánh nhau quài vậy?

Lucy: Chị haiii , là tại ổng á

Cô biết Selene thương mình nên mè nheo chạy đến dụi dụi vào người Selene , chị ta gặp ai chứ cô là phải mềm lòng thôi. 

Acno: Ơ , nhóc đừng tưởng nhóc là bồ anh rồi nhóc leo lên đầu anh nha , ừ mà ẻm mới nắm đầu mình xong mà , à không...

Lucy: Gì , ai bồ anh chứ , anh xấu hoắc ai mà thèm thích

Chị đừng cố gắng nữa , sau này vả mặt sẽ rất đau

Acno: Em ngonnnn

Lucy: Em biết mà

Selene: Thôiii

Tụi này mất quyền kiểm soát rồi , Selene dần cảm thấy mình nên bịt miệng hai đứa này lại thì tốt hơn. Rõ ràng Acnologia đã già rồi mà sao cư xử trẩu thế kia

Zeref: Em nên về nghĩ ngơi đi Lucy, thằng này để anh

Jellal: Đúng rồi , thằng " trẩu tre " này em đừng quan tâm , nghĩ ngơi cho tốt nhé bé 

Lucy: Anh thấy chưa Acnologia , mà nè coi chừng em méc Merc đó nha , cả Ignia nữa 

Chống lưng của nàng đỉnh đấy

Selene: Nhắc mới nhớ , Lucy khi nào em mới chịu công khai bọn ta đây

Lucy: Ủa gì , ai nói em không chịu , em sợ mọi người không thích loài người nên em không dám hỏi thôi

Zeref: Ủa bé chứ anh không phải con người thì anh là con gì bé

Acno xen vào: Con chó

Zeref: Câm liền, tao thiến mày giờ

Cái này là tại tên hắc long rồi , xứng đáng bị ăn gậy nhé

Jellal: Vậy khi nào có thời gian em cứ nói đi nhé

Lucy: Mà nếu có em chỉ nói chị hai thôi , chứ như Acno hay Zeref thì chắc lúc đó mọi người khó mà chấp nhận

Acno: đó không phải chuyện của tụi anh

Zeref: em hiểu không , đây là thông báo chứ không phải xin phép !

Khí thế của bá tổng hả trời

Lucy: Rồi rồi mệt quá mà , thôi em về đây

Selene: Cẩn thận nha bé

Lucy: Vâng ủa rồi mấy ông ở đây chi,  đi về

Cuộc đối thoại kết thúc , rồi ai cũng về nhà nấy như bình thường thôi , vì Selene có việc nên không trở lại Magnolia nhưng chị ta đã nói sẽ gặp lại vào ngày chung kết , còn ba tên nam nhân cũng trở về ngôi nhà trong rừng trong rú của mình để nghỉ ngơi , Lucy không ngoại lệ vì đã quá mệt nên cô cũng trở về khách sạn với mọi người - Chuyển cảnh !

Happy: Lucy lâu quá , Lucy lâu quá , Lucy lâu quá

Erza: Ai vừa to mồm bảo không lo mà bây giờ niệm chú đây

Yujji: ai á chứ không phải ổng

Katou: không phải sư phụ tôi , không quen không biết

" đùng "

Lucy: Trời đất quỷ thần ơi dịch chuyển cái mẹ gì mà không có chút an toàn luôn á , chị có lòng giúp đỡ thì cho em an tọa chỗ nào đi chứ mắc cái gì mà quăng em xuống với bộ dạng đầy thương tích này hả bà chị hai kiaa

Một cục vàng vàng rớt xuống từ đâu đó , cụ thể là cục Lucy Heartfilia. Việc này khiến mọi người ngơ ngác chẳng hiểu gì 

Minerva: ủa gì vậy

Laxus: ủa

Gray: chuyện dì vậy

Tarjo: cái cục gì toàn băng bó mới rớt xuống vậy

Erza: đứa nào mới đọc rap vậy bây?

Lucy: Hộ giá hộ giá

Không ai nhận ra , cô mới lên tiếng cầu cứu. Cái hội này phản ứng chậm ghê

Happy: Lucyyy

Yujji: bà chị ổn không , em tưởng chị bị bắt cóc rồi quăng ở xó nào rồi chứ

Lucy: mày cút luôn 

Yujji: thôi mà thôi mà

Rogue: chị Lucyyy

Sting: sao người chị thương tích nhiều dữ vậy nè

Gray: Lucy , lúc đấu với Lisanna cậu làm gì có cái vết thương nào

Lucy: Lúc đó không có mà bây giờ có , hay không 

Gray : hay cái đầu cậu

Happy: Bây giờ bà đứng dậy rồi lết lên cái ghế ngồi hay nằm đây ăn vạ

Happy bay vòng vòng trên đầu cô than trách , mọi người xung quanh cũng bu vào hỏi tội nàng. Khổ thân đã bị thương rồi còn bị coi như tù nhân nữa chứ

Lucy: đây đây

Yukino: Chị đi đâu mà bây giờ tối rồi mới về vậy

Wendy: mà cách của chị về cũng không giống người bình thường luôn

Lucy: Chị đã bị bắt cóc đó , chính là một người ác độc bắt cóc chị rồi quăng chị về nè , cảm thấy bản thân mất giá hẳn ra

Vừa dứt câu một tiếng " Đùng " vang lên , trời đánh

Lucy rợn người : chị hai , em xin lỗi

Rogue: ngang ngược ghê không , nè chị có thật sự là không sao chứ?

Lucy: Chị là Sát Long Nhân đó , khả năng hồi phục của chị không đùa được đâu

Tarjo: nhắc về Sát Long Nhân mới nhớ , em còn chưa biết chị hệ gì cơ

Lucy: Là do em vô tâm

Happy: nói chiện nghe mắc "địc" ghê , cả đống loại ai mà lần

Lucy: rốt cuộc cậu là Exceed của ai ???

Lucy tóm lấy cánh của Happy rồi vặn vẹo , bị lườm cháy mặt như vậy cậu mèo cũng im re

Lucy: nói chứ mọi người chỉ cần biết em là Nguyệt Sát Long là được rồi, còn bây giờ thì em đi ngủ đây

Wendy: Nguyệt Sát Long ?

Happy: "- cậu đang muốn giới thiệu hả Lucy? -"

Lucy: "-ừ, vì chỉ có chị ấy là đặt biệt thôi mà -"

Ngay sau khi Lucy và Happy về phòng , tất cả những người còn lại chìm trong suy nghĩ với hệ sức mạnh đặt biệt của Lucy. Không gian yên lặng bỗng dưng tiếng hét của cô bé Thiên Long Wendy phát lên đập tan bầu không khí tĩnh lặng

Wendy : e-em nhớ rồi!

Minerva: có chuyện gì vậy em?

Wendy: N-nguyệt long à không là Nguyệt Thần Long - Selene !

Sting: Lại là một thần long sao

Laxus: lại?

Sting: " chết tao Rogue , cứu "

Biết mình lỡ lời Sting khều khều Rouge cộng thêm ánh mắt cầu cứu , tên này đúng là không táy máy tay chân là cái mỏ không để yên mà

Rogue: " aiss thằng quỷ , tao muốn khâu miệng mày lại quá "

Gray tra hỏi kĩ hơn : biết gì mau khai đi!

Lucy: " để chị xem 2 đứa chối như nào "

Bị hơn một chục con mắt hướng nhìn , Rouge lắp ba lắp bắp chối cãi , cũng là do thằng đồng đội ăn nói sà lơ mà hại cậu bị vạ lây mới ác chứ

Rogue: Cậu ấy từng đọc nhiệm vụ ở trên bảng , và thấy có một nhiệm vụ đặt biệt có liên quan đến Ngũ Thần Long vì đi tìm hiểu rõ và ám ảnh về sự tàn bạo của họ nên cậu ấy mới như vậy thôi!

Lucy: " thằng nhóc này thông minh thật ha "

Erza: tôi cứ tưởng chuyện liên quan đến con bé

Wendy: Đ-đúng vậy , Nguyệt Thần Long là 1 trong những con rồng mạnh mẽ nhất còn tồn tại , cũng nằm trong Ngũ Thần Long. Cô ta cai trị một vùng đất to lớn  với mưu mô xảo quyệt , sức mạnh của chị Lucy chắc chắn có liên quan ít nhiều!

Sting: " haizzz may quá, giỏi lắm anh bạn à "

Rogue: " gánh còng cả lưng "

Lucy cười cười rồi cũng lén về phòng , cô cũng chỉ lo hai thằng nhóc này lại phát biểu linh tinh cái gì nên mới nán lại xem. Cũng may Rouge biết cách giải quyết chứ không cô niệm chú cho Sting không thể nói nữa luôn rồi

Lucy: " thôi vậy là được rồi , đi ngủ thôi "

Laxus: " cứ ngửi thấy mùi của Lucy ở đây! "

Lucy: " aiya sắp bị phát hiện rồi , về phòng thôi "

Lucy mỉm cười khúc khích mà về phòng , cô biết thế nào con bé Wendy với sự nhạy cảm của mình cũng sẽ phát hiện ra thôi , vừa đống cửa phòng cô dựa lưng vào cửa rồi nhắm mắt suy tư. Một tia sáng xẹt ngang trong tâm trí cô. Như một cánh cửa được hiện diện trong ý thức mong manh đó. Cô bất động dần chìm vào dòng suy nghĩ đó.

" Chuyện gì vậy chứ sức mạnh , k-không cảm nhận được! "

: Đương nhiên rồi , nó sẽ biến mất sớm nếu như ngươi không biết cách điều tiết nó đấy !

" Giọng nói - phát ra từ phía sau ! "

" ngươi là ai? ra đây! "

Một bóng đen dần xuất hiện trong màn đêm mờ ảo, sương khói phủ kín nơi này. Màn sương dày đặc khiến thị lực của cô giảm dần , hình bóng còn vương lại trong đôi mắt trong veo ấy chỉ là một bóng hình to lớn cùng với một cây gậy dài trên tay. Mọi thứ dần tối tăm và cô đã không còn cảm nhận được thứ gì khác!

Happy: L-Lucy!! 

Lucy: Happy ?

Happy: Cậu bị gì vậy? Tại sao lại nằm gục dưới sàn vậy hả ? Cậu bất tỉnh như vậy làm tớ lo lắm đó

Lucy: t-tớ không sao " tại sao lúc đó mình lại không cảm nhận được một tí ma lực nào trong cơ thể vậy chứ? "

Happy: Cậu bị làm sao vậy Lucy? Tập trung tí được không?

Lucy: Hỏa Linh

Lucy đưa tay trước mặt miệng nói lên nguồn sức mạnh của mình. Một ngọn lửa hiện ra trên tay cô.

Lucy: sức mạnh vẫn nguyên vẹn , không một hao hụt nào

Happy: cậu khó hiểu thật đấy? Mọi chuyện như nào vậy hả?

Lucy bắt đầu đánh trống lãng: Kh-không sao, chúng ta đi ngủ thôi

Happy: Nè, khoan đã...

Lucy: Happy ngủ ngon

Cô dẹp hết đống suy nghĩ qua một bên rồi nằm ình xuống giường ôm gối rồi cố gắng chìm vào giấc ngủ, khi đầu cô vừa đáp xuống giường một tia sáng lại vụt qua, hình ảnh người bí ẩn trong dòng suy nghĩ đó lại 1 lần nữa xuất hiện. Dù điều này khiến cô khó hiểu nhưng nó có vẻ không đơn giản. Lại một lần nữa cô phải làm gì đây?

----------------------------------------

Sáng hôm sau!

Lucy: kh-không thể !!!

Lucy hoảng hốt ngồi bật dậy trong sự hoảng loạn tột độ, điều này khiến Happy thức giấc trong cơn mơ màng

Happy đang dụi mắt khó chịu và bảo: Lucy à , còn sớm mà

Lucy: c-cậu ngủ tiếp đi , tớ đi nơi này

Cô nhanh chóng vệ sinh rồi thay đồ thật nhanh để đi đến một dốc đá cao ở trong rừng. Cô chạy thật nhanh đến đó, khi vừa đến kịp cô đã dáo dát tìm một thứ gì đó có lẽ rất quan trọng!

Lucy: " mong là sẽ không có... "

Lucy đi đến gần vách núi thì thấy một bụi cỏ dại có bông hoa trắng đang đơn độc ở đó. Cô giật mình sửng sốt khi thấy nó. Gương mặt cô có lẽ đang rất sợ hãi

Lucy: Kh-không thể nào...

" Mẹ...? "

Lucy ngước mặt lên thấy hình bóng mẹ của mình đang ở nơi bông hoa trắng đó, và nơi đó cũng là chỗ nguy hiểm nhất của vách đá , vừa chạm vào bông hoa Layla mỉm cười với Lucy rồi thả mình xuống vực thẳm không đáy đó...

Cô hoảng hốt chạy theo khi vừa bắt kịp hình bóng ấy như tan biến khiến cô rơi xuống nơi tối đen kia, ý thức của cô cũng đang mất dần, không thể khán cự cũng như không thể cứu bản thân được nữa !

Jellal: Thiên Phong!

Một cơn gió lớn xuất hiện, nó đã nhẹ nhàng đưa Lucy lên từ vực sâu không đáy đó

Acno: Lucy , Lucy!

Zeref: Sức mạnh của em ấy đang giảm!

Jellal: Lucy mau dậy đi!

Lucy: chuyện gì vậy , m-mẹ ơi!

Jellal: em bình tĩnh, có chuyện gì vậy

Lucy: các anh , kh-không được , mẹ của em

Zeref: Lucy không được , đó là vực sâu đấy!

Jellal dùng sức kéo Lucy lại khiến cô ngã về sau. Nước mắt cô túa ra như mưa vậy!

Lucy: m-mẹ của em các anh xấu tính lắm! mẹ của em...

Zeref: Lucy! Em mau tỉnh dậy...đó là ảo ảnh là do sức mạnh vô hình đã tạo ra

Acno: Đúng vậy , mẹ em không ở đây, em xém tí nữa đã rơi xuống vực đấy Lucy

Lucy: nhưng...

Jellal: Ngoan nào không được cãi lời , nhanh , kể anh nghe đã có chuyện gì xảy ra với em?

Jellal đang ôm cô trong lòng , có lẽ là do sợ hãi nên cô xoay người rút đầu vào lòng anh. Người cô cứ run run làm anh lo lắng vô cùng

Lucy: Mọi chuyện bất thường lắm.

Bỗng dưng Lucy đẩy anh ra rồi đứng dậy quay đầu bước đi khiến bọn họ sốt ruột mà nổi nóng

Acno kéo mạnh tay Lucy lại khiến cô la lên , tay cũng có một lằn đỏ tím

Acno: A-anh xin lỗi

Lucy: Em không sao đâu ...

Lucy nói xong quay đầu chạy đi , mọi thứ còn lại chỉ là sự im lặng , cả 3 nam nhân đều bất động , phải nói bây giờ họ đang hoảng vì không biết chuyện gì xảy ra với cô. Nhưng với thực trạng là cô xém tí đã ngã xuống cái vực không có đáy này rồi

----------------------------------------

End Chap

Mong mọi người đọc truyện vui vẻ

Arigatou

Đã chỉnh sửa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net