Chương 187

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
không dám cử động, chờ đến khi cảm giác được hắn hôn xuống mông nàng thì mới ngượng ngùng kêu:

“Lục Lưu…”

Cuối cùng Lục Lưu cũng không làm thêm cái gì khác, hắn chỉ sửa sang lại xiêm y cho nàng rồi đỡ nàng từ dưới mặt đất lên.

Lục Lưu giơ tay phủi sạch váy cho nàng, sau đó hắn xoay người đưa lưng về phía nàng và quỳ gối xuống.

Giang Diệu sững sờ nhìn Lục Lưu, đến khi phản ứng lại thì nàng cười khanh khách nhảy lên trên lưng hắn, từ phía sau ôm chặt lấy cổ hắn, thật nhớ đến hồi sinh nhật bảy tuổi nàng được cưỡi lên cổ hắn nha…

Giang Diệu nghiêng đầu nhìn nam nhân, cảm thấy nhìn bao nhiêu cũng không thấy đủ, sau đó ánh mắt nàng nhìn xuống theo vạt áo đang hơi mở rộng ra của hắn, ánh mắt nàng liền sáng lên, vươn tay cầm lấy bùa bình an từ trong lồng ngực hắn.

Giang Diệu nở nụ cười.

Hôm qua nàng vốn muốn mượn tay nhi tử mập để đem bùa bình an này đưa cho Lục Lưu, nhưng không ngờ tiểu tử này lại nhét vào trong ngực mình muốn chiếm làm của riêng. Thời điểm nàng đến chỗ nhi tử mập muốn lấy lại thì phát hiện bùa bình an trong ngực hắn đã không còn.

Nàng ở trong phòng tìm hồi lâu nhưng không thấy nên nàng cho rằng nhi tử mập làm mất rồi, thì ra là….

Mà nhi tử mập của nàng tuy nhỏ nhưng cũng không phải là người dễ lừa gạt, muốn lấy đồ từ trong tay hắn đâu phải là chuyện dễ dàng? Nghĩ đến cảnh tượng này Giang Diệu không nhịn được mà cười ra tiếng và liền nghe thấy nam nhân giả vờ hờ hững nói một câu:

“Không phải đã nói là cho ta sao?”

Nàng cho Lục Lưu mặt mũi, một lần nữa đem bùa bình an thả vào trong ngực hắn, nàng ôm chặt lấy cổ hắn rồi mặt dán mặt thân mật nói:

“Cho phu quân, thiếp tất nhiên là cầu cho phu quân.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC