chương 22
cho em tất cả để rồi được gì
cuối cùng em cũng ra đi
rồi khiến anh đỏ mi
ngày em đi ánh dương cũng tắt
khung đường cũ chỉ còn anh đứng đó
em đã mang yêu thương đi theo cơn gió
ai chờ ai dưới cơn mưa ngầu
ai bỏ ai trong yêu thương đậm sâu
em đi để kỉ niệm còn vương
em đi để lại những yêu thương
anh lê dài những bước chân nhỏ
đi về đâu cũng không biết rõ
anh chơi vơi trong khoảng không
anh bật khóc trong phòng trống
anh chỉ cần mình em thôi
nhưng chỉ còn mình với màn đêm trôi
anh nhớ về mối tình mà hai đứa trải qua
con đường đầy nắng gió không hề rải hoa
anh tự hỏi rằng mình đang chờ ai
dù biết là em chẳng quay lại
cơn gió mùa đưa anh về khung đường cũ
con đường xưa ta từng đi giờ ngập lá phủ
anh vẫn đứng đó giữa con mưa phùn
nước mắt cứ thế mà tuôn
ngày em rời xa thì anh vẫn ở đó
mặc dù đông buồn trở gió
mặc dù trời có đổ mưa
những nổi buồn tràn ngập trong tim
mà anh vẫn luôn chứa
tình ta như một cuộn phim
nhưng cái kết lại chẳng có hậu
cái kết là chúng ta chẳng thuộc về nhau
cái kết là anh phải chịu đau
và mất luôn những lời yêu thương về sau
phía bên hiên nhà cơn mưa như trút nước
anh không tin là mình chia tay vài phút trước
dù em đi khi thu sang
nhưng anh vẫn đợi em theo năm tháng
người nói yêu em chỉ phí thời gian
nhưng với anh em là của quý trời ban
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net