chương 43
Anh vốn là kẻ ngây ngô
Đi tìm em giữa dòng đời người đẩy xô
Anh cố giữ tình yêu lại
Để cho nó không được nhạt phai
Từ ngày em rời đi
Thời gian trôi qua thật chậm rãi
Nhớ thật những ngày em tựa vai
Nhớ thật từng cái nắm tay
Nhớ thật từng cái ôm
Cứ ngỡ đôi ta sẽ như thế mãi
Nhưng nào ngờ em đã đổi thay
Đêm nay ngoài trời mưa thật to
Anh thì ôm lại từng tấm ảnh
Nhìn lại những khoảng khắc em cùng anh
Còn em giờ chắc đang hãnh phúc bên ai đó
Người đó yêu em hơn anh rất nhiều
Người ta nói tình yêu luôn cho đi
Và chẳng giữ lại thứ gì
Anh đã cho đi rất nhiều
Dù biết chẳng nhận lại bao nhiêu
Thanh xuân là thứ anh đã cho
Nhưng em là thứ anh chẳng thể có
Anh thật hạnh phúc khi có dấu chân của em trong trái tim mình
Nhưng anh cũng thật đau đớn khi em rời đi trong sự lặng thinh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net