em ăn cơm,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Written by Nhược Lạc

một ngày ba bữa
chén cơm vừa nửa
lọ muối vừa rang

em ăn hàng
mà không ăn được
lời nói em buồn bực
anh tặc lưỡi, bắc nồi

em chỉ có
một cái bụng thôi
mà phiền nhiễu,
mà đầy, rộng.
em múc bát canh lõng bõng
ngúng nguẩy
em chỉ. cơm.

không ai bằng. anh hơn.
không ai cần. em chịu.
không ai đòi. em níu.

em thèm khói bay
nhớ mùi ấm bếp
nhớ xoong cơm nếp
nhớ sải chiếu hoa

"em đi bao hết can qua
trở về với chốn gọi là nhà em"

nhìn xem ba núi bốn bề
mấy sông mấy ruộng mấy đê thì vừa
giang hồ chỉ khóc bếp trưa
nải tay chỉ rũ lúc vừa xới cơm

em cần gì nữa. hơn. hơn
cần anh về lại
biết ơn cơm nhà

còn đây một mớ tóc xòa
chờ tay người vén, lại xoa đầu cười
còn tô cơm lứt thảnh thơi
so nhai rất kỹ để vời an nhiên.

16/11/2016.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net