LƯỚT QUA EM TRONG ĐÊM ĐÔNG IM ẮNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                              Lướt qua em như thể đã quá quen

                                                              Mưa ngoài trời nhưng trong lòng là bão

                                                              Thiếu bước em phố đông như thiếu đèn

                                                              Chắc đông này cũng buồn tựa đông nao

                                                               Anh biết mình đã không còn như trước

                                                               Lúc nhớ em, lúc vẫn kìm lại được

                                                                Vì dù cho đặt trái tim nơi khác

                                                                Có em rồi anh chẳng thể nhầm phương

                                                                Là trước mặt mà cố tỏ thờ ơ

                                                                Là không gặp thì mênh mông nỗi nhớ

                                                                Anh còn yêu tức là anh còn thở

                                                                Anh vẫn nhớ thì anh vẫn sẽ mơ

                                                                Mơ về ngày ta đan vòng tay lại

                                                                Trong áo ấm trái tim này có hai

                                                                Thay phiên nhau ta thì thầm bên tai

                                                                Anh yêu em, em yêu anh mãi mãi

                                                                Là một chiều chẳng còn nhớ, còn đợi

                                                                 Là ngàn giờ chẳng phai gió, phai phôi

                                                                 Anh yêu em, chắc em cần hơn thế

                                                                 Em yêu anh, anh chỉ cần thế thôi

                                                                 Là ngọt mật đọng mãi nơi đầu môi

                                                                 Anh và em thay phiên cắn rỉ máu 

                                                                 Ta sẽ không phải xa khi trời tối

                                                                 Ngàn giờ này, ngàn giờ nữa có nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net