Muôn trùng phong đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Xanh rì gò đất, đằng xa thấp thoáng,
Phong đỏ như huyết, đôi ngọn đồi trăng.
Nơi đây có,
Yêu thương cùng cuồng dại,
Thấm sâu vào muôn vàn lớp đất.
Hẹn ước xa vời,
Gửi lại chốn tàn hoang.
Nơi đây có,
Hai trăm năm, một nấm mộ.
Có ta,
Rất mực thương người."


Đây là bài thơ được đặt trong bối cảnh truyện ngắn Tantallon được viết bởi mình. Bài thơ do nhân vật chính của truyện- một Bá tước sống ở thế kỷ 17 đã viết để gửi tới người mà ngài suốt đời không thể quên, dù là khi còn sống hay đã chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net