Mỹ quan không thể chạm tới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao người lướt qua cuộc đời tôi

Ở tuổi mười lăm dại khờ này

Để lại nơi đây bầu cảm xúc

Xao xuyến nhẹ nhàng và...xót xa.


Cậu như gió

Đến thì im

Đi không lời.


Cậu giống mây

Bồng bềnh 

Lững lờ

Khó hiểu.


Cậu là nắng

Quá chói chang

Đầy nhiệt tình.


Còn tôi ngốc

Thầm thương cậu 

Mỹ quan không thể chạm tới.

_Jin Akiyoshi_ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net