CÓ MỘT NGƯỜI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một người lạ lẫm tự dưng thân
Bước qua đời ta chỉ một lần rồi nhớ
Ta chẳng hiểu tình cờ hay duyên nợ
Chỉ biết rằng từ đây lỡ đa mang.

Có một người lặng lẽ bước vào tim
Như đi đến chốn không người không chủ
Người dễ dàng vượt qua hàng phòng ngự
Dùng nụ cười bóp vụn cả hồn ta.

Có một người ta rất sợ rời xa
Chỉ mong được ở gần kề mãi mãi
Nhưng người thì mỏng manh như là khói
Bay đi rồi thế giới bỗng buồn tênh.

Có một người ta chẳng thê lãng quên
Dẫu không thể cạnh bên nhau mà sống
Một đoạn đường quen có người hiển hiện
Mất đi rồi là khoảng trống mênh mông.

Có một người lạ lẫm tự dưng thân
Nhưng chỉ đến để khắc vào hoài niệm
Dù một đời ta mãi mê tìm kiếm
Chẳng người nào thay thế được người xưa
(Người Viết Thơ Đau)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net