NGƯỜI TA SẼ CHẲNG BAO GIỜ HIỂU ĐƯỢC GIÁ TRỊ CỦA BÌNH YÊN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người ta sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của bình yên
Khi chưa đi qua những gập ghềnh bão tố
Cũng như con thuyền không hiểu được thế nào là bến bờ thương nhớ
Khi chưa đi xa để sóng vỗ mưa dầm.

Người ta sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của trưởng thành
Khi chưa đặt mình vào những lằn ranh của nhớ quên yêu hận
Mọi sự khổ đau, lọc lừa, bất công chưa tự mình đón nhận
Người ta vẫn chỉ là trẻ con nép vào lòng mẹ dịu hiền.

Người ta sẽ chẳng bao giờ hiểu được định nghĩa một cuộc tình
Khi vẫn cứ yêu chỉ bởi tim mình loạn nhịp
Và dẫu tình kia chỉ đơn thuần là cảm xúc
Cũng cần sự chăm bẵm, vun trồng của cả đôi bên
Khi trải qua những thử thách gian nan nó sẽ vụt tắt hay lớn lên?

Người ta vẫn thường chọn cách mạnh mẽ để quên, làm tất cả để quên
Nhưng đó không phải cách khôn ngoan khi chôn vùi dĩ vãng
Nếu không thể coi nỗi đau là trải nghiệm, không thể đối diện
Người ta sẽ mãi oán than.

Và người ta sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của đời mình
Khi chưa dám mạnh mẽ cố lên và đi đến tận cùng thiên đàng hay địa ngục
Để dẫu có trải qua những nỗi niềm đớn đau hay hạnh phúc
Người ta sẽ chẳng hối tiếc nhiều điều về ngày trước đã buông xuôi.
(Người Viết Thơ Đau)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net