NHỚ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Không phải nhớ mà thực lòng rất nhớ
Đâu dễ quên đi quá khứ đã từng
Dù lâu rồi thành xa lạ dửng dưng
Thì khối óc vẫn chưa dừng nghĩ ngợi.

Không ôm ấp những suy tư chờ đợi
Chọn chôn vùi vì ai đó vì ta
Nhưng hằng đêm vẫn đau đáu, nhạt nhòa
Trong giấc mơ, vô tình ai chạm đến

Không phải nhớ hay cố nhớ tìm quên
Mà thật ra là một phần máu mủ
Dù bất cần hay căm hờn gạt bỏ
Trong tâm hồn còn đọng mãi dư âm

Yêu hay ghét thì cũng chỉ lặng câm
Không thể nói không thể nào san sẽ
Khi tình yêu ta nhẫn tàn đập bể
Có thể nào gặp lần nữa để thương

Không phải thương mà thực lòng rất thương
Nhưng đâu thể cùng chung đường chung mộng
Vì người ta vì chính mình vui sống
Sau nụ cười là nỗi nhớ không tên
(Người Viết Thơ Đau)  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net