NHỮNG CUNG ĐƯỜNG BẤT TẬN
Những cung đường luôn nối tiếp cung đường
Làm gì có nơi tần cùng đau khổ
Làm gì có nơi tận cùng nỗi nhớ
Chỉ là mình chọn lối khác mà đi.
Chỉ là mình không thù hận làm chi
Chuyện không vui cứ nghĩ là tai nạn
Giữa đau yêu biết lấy ai làm bạn
Sẽ bình yên giữa thế sự vô thường.
Sau đêm trường tràn ngập ánh bình mình
Sau đau thương là vô vàn hạnh phúc
Cuộc đời này không tuyệt đường mơ ước
Có niềm tin là có một phép màu.
Ai trên đời không ôm nỗi sầu đau
Không nghĩ rằng mình là người xấu số
Nhưng thực ra con đường luôn rộng mở
Cho những ai đang khát khao kiếm tìm.
Những cung đường luôn nối tiếp cung đường
Đừng cố chấp hãy một lần đổi hướng
Đừng cố chấp hãy bao dung rộng lượng
Để nỗi buồn ở lại những dấu chân.
(Người Viết Thơ Đau)
P/S: BUỒN VÀ CÔ ĐƠN
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net