NHỮNG NỖI NIỀM BẤT TẬN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những nỗi niềm khóc mãi chẳng thành câu
Nỗi niềm chôn sâu vào tận cùng tâm khảm
Đời chẳng biết đâu trong đêm trường ảm đạm
Là một con người khác hẳn với chính ta

Có những nỗi niềm ta chẳng thể thốt ra
Chẳng thể nhẹ lòng khi người không thấu hiểu
Cũng sợ tiếng đời họ chê cười đàm tiếu
Xã hội bây giờ nhiều lắm chuyện thị phi

Có những nỗi niềm mãi chẳng thể quên đi
Như thể một phần của tâm hồn ta đấy
Đeo đẵng theo ta đến cùng đường trốn chạy
Đành phải ngậm ngùi che đậy khỏi thế gian

Có những nỗi niềm được gọi nỗi cô đơn
Đi khắm muôn phương ai gọi là một nửa
Thật dễ động lòng còn tưởng tin quá khó
Thật dễ yêu thương nhưng có cả một đời?

Có những nỗi niềm ta bất chợt đánh rơi
Một khắc một giây tự dưng lòng thấy nản
Ừ thì cuộc đời là buồn vui bất tận
Ta cứ mỉm cười và chấp nhận nó thôi
(Người Viết Thơ Đau)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net