NỖI ĐAU (2)
Có những bản nhạc nghe hoài không chán
Bản nhạc thân quen bầu bạn mỗi đêm về
Từng nút thăng trầm buông nỗi buồn ngân lệ
Thả nỗi lòng ta trong sóng bể trào dâng
Có những nỗi buồn làm ta mãi bâng khuâng
Nỗi buồn tình yêu trên con đường quên lãng
Bỏ một bàn tay trái tim thành trĩu nặng
Kí cức vui buồn thành nước mắt ly tan
Có những nỗi đau làm ta mất niềm tin
Hạnh phúc trần gian liệu có còn tồn tại
Gieo những nồng say rồi nhận về hoang hoải
Hứa trọn cuộc đời sao mãi mãi mất nhau
Có những tháng ngày ta chẳng biết đi đâu
Để thấy cuộc sống còn những điều ý nghĩa
Một mình lang thang giữa dòng đời cô lẻ
Môi vẫn mĩm cười và dòng lệ vẫn tuôn
Có những đoạn đời sống trong nỗi cô đơn
Cần lắm tình yêu, cần một người san sẽ
Sau vẻ bề ngoài tỏ ra mình mạnh mẽ
Ta cũng như người cần lấp kẻ bàn tay
Có những phận đời thoảng như gió heo may
Lướt qua đời nhau rồi mỗi người mỗi ngã
Chẳng trách cuộc đời vẫn trôi qua vội vã
Chỉ trách duyên mình quá nghiệt ngã đa đoan
Có những bản nhạc nghe đi nghe lại nhiều lần
Vẫn muốn được nghe dù đượm màu buồn bã
(Người Viết Thơ Đau)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net