NỖI LÒNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Niềm vui nào cũng có một cái tên
Riêng nỗi buồn thì mênh mang nhiều quá
Lắm lúc chẳng vì nguyên do nào cả
Lòng ta buồn tự dưng thấy buồn thôi

Niềm vui nào cũng có lúc cạn vơi
Riêng nỗi đau thì một đời chẳng dứt
Tim vẫn cứ nhói lên trong lồng ngực
Dẫu ngày xưa đã rất rất lâu rồi.

Vui hay đau đều có thể khóc cười
Nên đời kia chẳng người nào hiểu được
Cõi lòng ta là đang vui hay khóc
Giọt lệ này hạnh phúc hay niềm đau.

Cảm xúc nào cũng đều nhớ rất lâu
Riêng nỗi đau khiến lòng ta thấm thía
Những niềm vui rất dễ cùng chia sẽ
Còn nỗi đau lắm lúc chỉ một mình.
(Người Viết Thơ Đau)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net