TÌNH MẠNG ẢO
Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Bỗng một ngày phây búc họ ngừng xanh
Tình mạng ảo mong manh như là nắng
Ta ngồi đây với màn đêm tĩnh lặng
Đếm giọt buồn rơi rớt chắc là đau
Bỗng một ngày chờ họ nhắn một câu
Để kết thúc bao điều còn dang dở
Để khép lại sự chờ mong vô nghĩa
Nhưng vì đâu họ chẳng nhắn một lời
Bỗng một ngày người biến mất mà thôi
Không vết tích như là chưa tồn tại
Hóa ra rằng những lời yêu ngây dại
Cũng chỉ là trên mạng ảo mà thôi
Người hết vui đã hết thích ta rồi
Người ngoài kia chắc có người yêu mới
Họ ở bên chân thật và gần gũi
Chẳng cần ta cuộc tình ảo xa vời
Nhiều năm sau đọc tin nhắn một thời
Lòng vẫn thấy ngậm ngùi và nuối tiếc
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net