Ly kem

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái nắng chói chang chiếu rọi qua từng tán lá của cây bàng đang "gồng mình" che chắn cho lũ học sinh chúng tôi.Dưới cái nóng ấy nhưng con bạn tên Phương báo đời vẫn hú hét y như con khỉ đột tôi mới lướt thấy hôm qua, mà lý do con bé làm vậy á đơn giản lắm cũng chỉ là vì thằng crush trời đánh của nó đang uống nước của con nhỏ khác đưa chứ không phải của nó. Hazz... Con bé cay cú lắm nhưng lại đ** có tư cách để ghen lồng lộn lên nên chỉ biết ngậm ngùi cay đắng đó đi giày vò thân xác nhỏ bé này của tôi.

Nghe đến đây chắc ai cũng nghĩ tôi sẽ an ủi , khuyên bảo con báo đó đúng chứ ? Có cái n** mà con Phương mù quáng đó nghe tôi bởi thế tôi chỉ biết đóng vai người bạn thân tốt đi châm chọc bé nó vài câu rồi cười ha hả vô bản mặt đang tối sầm của nó.Bởi vậy mới có câu: Người tàn ác thường sống thảnh thơi=))

À quên giới thiệu, tôi là Vân Anh nhưng đa số bạn bè gọi tôi là bông gòn.Cái biệt danh đó là từ con bạn báo gọi đầu tiên rồi tụi bạn hùa gọi theo.Vẻ ngoài của tôi cũng thuộc dạng dễ nhìn với cả học lực của tôi vẫn luôn dẫn đầu lớp nên có lẽ việc tôi được kha khá người theo đuổi và được thầy cô yêu quý cũng là bình thường. Còn con Phương tôi mới kể bên trên thì thuộc dạng  ăn ngủ đi đầu , crush theo sau. Con bé cũng ưu nhìn nhưng lại không lo học nên crush nó mới chẳng để ý .Tuy nhiên đ** hiểu nó vẫn được ông bà gánh còng lưng thế nào mà điểm vẫn luôn trên trung bình.Cũng tâm linh lắm đấy!

Giới thiệu sơ qua thôi nha , quay lại câu chuyện chính nè=>

Sau khi cười 1 trận hả hê, tôi và con Phương đi như 2 cái xác không hồn về lớp do tiếng trống kết thúc ra chơi và cả cái nóng oi bức đang chỉa thẳng vào hai đứa tôi. Trở về chỗ ngồi , tôi lấy quyển Ngữ Văn 10 đặt lên bàn nhưng có vẻ tiếng đặt sách lớn quá khiến đứa bạn cùng bàn tỉnh giấc.Nói đến nhan sắc thì thằng này được xem là nam thần lớp tôi , chưa kể tên đó cũng rất có gu ăn mặc nhờ đó gái theo nó xếp từ đây đến cổng trường còn chưa đủ chứa nổi. Nghe hơi phóng đại đúng chứ nhưng đó lại là sự thật. Cậu ta nhíu mày , đột nhiên nói lớn với điệu cười đầy giả trân:

- Bạn đặt nhẹ nhàng dùm tớ không là tớ đấm vỡ mõm bạn đó=)

Yes, như các bạn thấy đó cái nết thằng này như l** . Được cái mã đẹp nhưng nết thì chó gặm đi đâu rồi,đừng nghe nó nói bạn với tớ là lịch sự thật ra nó nói đểu đó. Nó tên Đạt , là thằng sát gái nhất cái khối 10 này.Nhờ cái bản mặt trời ban nên nó cưa cô nào là đổ cô đó nếu thêm cả nhà nó giàu nhất nhì cái trường này,biết chơi thể thao,có vài tài lẻ như đàn,nhảy,... thì công nhận đến cả tôi còn cảm thấy ấn tượng.Nhưng nhờ tiếp xúc nhiều với Đạt tôi mới nhận ra bọn được cái mã đẹp thường chẳng bình thường.

Từ hồi đầu năm tôi với nó đã chả ưa gì nhau bởi nết nó tôi chả thấm nổi mà nó cũng coi tôi là cái gai chướng mắt nên suốt ngày chọc ghẹo, châm chọc. Tôi cũng chả phải loại con gái dịu hiền để yên nó bắt nạt , nó dám trêu tôi dám đánh có lần tên đó trêu thái quá làm tôi chơi trò mèo đuổi chuột với nó mấy vòng sân rồi lỡ đánh nó nằm viện mấy tháng trời. Nói vậy thôi chứ thằng đó cũng không phải thuộc dạng yếu đuối , chẳng qua tôi có đai đen nên nó không đánh lại được.

Tôi mặc kệ lời thằng đó mới sủa ra và nhẹ nhàng giơ ngón tay đầy  "thân thiện" rồi lấy từng quyển vở đập từng cái một lên bàn cho em nó được nghe tiếng đập lofi cực chill cho dễ ngủ. Ahihi tôi biết tôi tốt mà=)

Đến giờ ra về, tôi với con báo Phương đang tính đi ăn kem tại quán cô Hồng thì thằng Đạt đó cũng xuất hiện. Thấy nó tôi xem như tôi câm điếc tôi mù mặc cho nó hú hét cái biệt danh của tôi cỡ nào. Kiếm được chỗ tôi với con Phương gọi kem bơ và kem xoài, kem mới được bê ra tôi đang tính ăn thì thằng Đạt đớp luôn nửa cốc trong chớp mắt. Lúc đó tôi khá bất ngờ, mỉm cười nhẹ, không nghĩ nhiều cầm nguyên cái cặp đánh *bốp* vào đầu nó. Nghe có vẻ khá đau đó nhưng kệ chứ ai biểu nó dám ăn kem của tôi┐( ˘_˘)┌. Sau đó nhờ cú đánh đó nó đền tôi cốc khác nhưng chỉ nửa cốc và nó trả treo:

- Tao mới chỉ đớp của mày có nửa cốc nên nửa cốc của tao mày đớp nốt coi như huề nhá !

Cái giọng đ** ưa nổi nhưng tôi sao cũng được nên nghe nó nói tự nhiên cảm thấy hợp lí tôi mặc kệ ăn nốt còn về nhưng khó hiểu sao nó tự nhiên lén cười một cái rồi đi luôn.Còn con Phương sau khi chứng kiến rất nhiều cảnh đấu đá của tôi với thằng Đạt tự nhiên thốt ra câu khiến tôi nổi da gà:

- Mày với thằng đó thế là hôn gián tiếp rồi đấy! Thằng đó cao tay phết!

Tôi nghe xong sặc luôn, ba chấm với con báo này. Tôi vội vàng nói:

-Xem ngôn tình ít thôi cô nương ,tao với nó xem nhau như chó với mèo chuyện này có gì đâu mà mày nói quá.

Nó vẫn cứ coi lời tôi giải thích là lời thì thầm của đá. Mơ mộng cho tôi 7749 kịch bản tình yêu sau này của tôi với thằng Đạt , hazz biết sao giờ tôi cũng chỉ còn cách kệ nó đang say mê nói , đớp nốt cốc kem ăn dở rồi phóng xe đi về.

........

Bỗng đang đi trên đường, ma xui quỷ khiến thế nào tôi lỡ đúng trúng xe anh chàng nào đó. Nói thật là đau vãi ra luôn="))
Nhưng tôi đâm người ta trước nên cũng tự đứng dậy định hỏi thăm rồi đền tiền nữa, ngước mặt lên tôi thấy một khuôn mặt đẹp trai nhưng lại rất quen....Ơ! , tôi chợt nhớ ra:

-Quân?

Chàng trai đó nghe thấy tôi gọi liền quay lại , nhìn tôi một lúc xong mới lên tiếng:

- Ơ, Vân Anh đúng không?

.........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC