Bài thơ: THỜI HUY HOÀNG CỦA C13TDT (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời huy hoàng lớp tôi,

Bắt đầu đông vui lắm,

Đến khi học ngày cuối,

Chỉ còn có vài người.


Thời huy hoàng tiếng cười,

To như tiếng chuông ngân,

Theo thời gian nhanh chóng,

Vọng lại tiếng thưa dần.


Thời huy hoàng lúc gần,

Không cảm thấy bao nhiêu,

Đến khi buồn xa cách,

Tựa mảnh đất tiêu điều.


Thời huy hoàng sáng chiều,

Lướt trôi đến nay mai,

Không hẹn ngày gặp lại,

Dù chỉ thoáng trong đời.


Thời huy hoàng sáng ngời,

Giờ sống mỗi tim tôi,

Những người năm xưa ấy,

Nay đã quên hết rồi.


Thời huy hoàng mất rồi,

Mất từ lúc năm hai,

Cho đến ngày làm lễ,

Nhận tấm bằng đi về.


Thời huy hoàng chẳng thề,

Sẽ cố gắng không phai,

Nên năm học chưa hết,

Bàn ghế chóng hoang tàn.


Thời huy hoàng ngút ngàn,

Là tưởng tượng trong tôi,

Khi bạn bè lớp ấy,

Nào chẳng muốn đong đầy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net