Thong thien chi lo 621-650

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim đơn cơ hồ che kín thân thể Ngụy Tác, như một con quái vật, toát ra vô thượng bá khí và uy nghiêm, thần quang hoàn toàn áp đảo, quang văn phù lục quay tít như chế nhạo kim đơn của Hứa Thiên Ảo.

"Đây là... Kim đơn? Kim đơn… to thế hả?!" Vừa thấy kim đơn của Hứa Thiên Ảo to kinh người, Mạnh Phong Vũ như hóa đá, mắt lồi ra.

"Kim đơn tứ trọng! Sao lại to thế này! Thiên cấp đỉnh giai công pháp cũng không thể có kim đơn cỡ đó!"

Bạch Vũ chân nhân ở trên hư không, toát lên khí tức bất khả nhất thế, thần quang lấp lánh, luôn lạnh lùng cũng tỏ ra cực kỳ chấn động.

Các truyền kỳ đại năng trong mấy vạn năm nay, lúc đạt Kim đơn tứ trọng cũng không có kim đơn như thế.

Y tuy cước đạp hư không, tế xuất bản mệnh pháp bảo như sao trên chín tầng trời rải ánh sáng xuống, tạm thời cầm chân Lý Tả Ý nắm trong tay một trong thượng cổ thập đại đỉnh giai công kích thuật pháp.

Nhưng sau tích tắc, y thoái lui liên tục, y và bọn Lý Tả Ý cách Ngụy Tác và Hứa Thiên Ảo hơn nghìn trượng.

Liệt khuyết tàn nguyệt của Lý Tả Ý uy năng kinh nhân, bản mệnh pháp bảo của y không chống nổi, cộng thêm Thủy Linh Nhi cùng bọn Cơ Nhã, hai Hắc minh cốt quân, Dương chi điểu và thanh loan thì y càng không thể chống cự, thoái lui liên tục, chỉ nhờ bản mệnh pháp bảo có phạm vi bao trùm cực rộng nên mới vây khốn được bọn Lý Tả Ý.

Vốn y định đợi Hứa Thiên Ảo bắt ngay Ngụy Tác rồi qua giúp nhưng không ngờ lại diễn biến thế này!

"Oành!"

Không hề dừng lại, kim đơn của Ngụy Tác phát ra khí tức như quái vật bàn bay lên, chấn động thiên địa, bạch sắc viễn cổ thiên long thủy quang liễu nhiễu quanh mình như từ hư không thò ra, cùng với uy thế khó tưởng tượng nổi đánh vỡ băng liên của Hứa Thiên Ảo rồi va vào kim đơn của y.

"Chát!"

Kim đơn của Hứa Thiên Ảo run lên, suýt văng đi.

"Ầm!"

Cơ hồ đồng thời, bạch quang khổng lồ lướt qua, cơn sóng như thiên hà xung kích lên kim đơn của Hứa Thiên Ảo.

"A!"

Kim đơn và thân thể Hứa Thiên Ảo bị uy năng hất bay.

"Chát!"

Thiên địa tựa hồ chấn động.

"Kim đơn ép xuống kiểu này..." Mạnh Phong Vũ run rẩy lạnh người dù y chỉ là khán giả.

Kim đơn còn to hơn thân thể Ngụy Tác như vì sao từ chín tầng trời giáng xuống, mang theo uy thế khó tưởng tượng nổi ép tới Hứa Thiên Ảo, vẽ lên quỹ tích huyền ảo trên không.

Ngụy Tác lóe ngân quang trên mình, tóc tựa hồ cũng sáng lên ngân sắc thần quang, như thượng cổ thần vương trong truyền thuyết.

"Thánh cổ phật chỉ!"

Mũi Hứa Thiên Ảo rỉ máu nhưng đành vung tay, một món pháp bảo như ngón tay ngọc xanh được kích phát. Cùng hồng sắc pháp bảo hình lu cá tỏa rạng tinh quang, vả kim đơn của y va vào kim đơn của Ngụy Tác.

"Oành!"

"A!" Mạnh Phong Vũ co qua một bên cũng bị uy năng va chạm hất bay.

Thanh ngọc phật chỉ của Hứa Thiên Ảo kích phát hóa thành bột nhưng hồng quang từ cái lu cá và kim đơn của y nhất tề va tới thì lại chiếm thượng phong. Kim đơn của y chỉ rung lên còn kim đơn của Ngụy Tác lại bật ngược lại.

Kim đơn và nhục thân tu sĩ có vô số liên hệ, kim đơn rung động tất nhục thân cũng tổn thương.

Nhiều khi kim đơn va nhau, uy năng không bằng đối phương thì kim đơn chưa vỡ mà nhục thân tự nát trước.

"Nhục thân của y quá đáng sợ, sao lại đạt mức này nhỉ!" Bạch Vũ chân nhân cũng thấy hoảng sợ.

Nhục thân Ngụy Tác lại toát lên khí tức như lò lửa.

Kim đơn như thế chấn động mà nhục thân của gã chịu được, như không hề ảnh hưởng, Hứa Thiên Ảo chư kịpphản ứng thì một đạo ám kim sắc kiếm khí đã chém vào y.

"Chuyện đó...!" Mạnh Phong Vũ giật giật chân mày!

Pháp y của Hứa Thiên Ảo tan tành, y có cảm giác Hứa Thiên Ảo sẽ bị chẻ đôi!

"Ngụy Tác, cho ngươi biết ngươi đã nhầm rồi!"

"Ngươi tưởng tu vi này có thể đấu với ta, diệt được ta hả!"

"Cho ngươi biết, sâu kiến vẫn là sâu kiến, tán tu như ngươi so với Chân Võ, dù thế nào chỉ như dân mới phất và đế vương. Hạng mới phất như ngươi dù có gia sản cỡ nào mà kích nộ đế vương thì cũng chỉ có đường chết. Những kẻ này đều trở thành nô lệ cho ta nô dịch, liếm ngón chân ta, ta sẽ sai một trăm, một nghìn con chó gian dâm chúng cũng không sao."

Cùng lúc tiếng gầm gào từ trên mình Hứa Thiên Ảo phát ra.

"Đây là cái gì nhỉ, không phải bản mệnh pháp bảo!" Tuy chiếm ưu thế áp đảo nhưng lục bào lão đầu nãy giờ không nói gì, đột nhiên kinh hô.

Bạch sắc lưu kim pháp y của Hứa Thiên Ảo bị uy năng một đạo kiếm khí của Ngụy Tác cắt làm đôi nhưng ngực y tỏa khí tức khó tưởng tượng nổi, còn hơn cả kim đơn của Ngụy Tác. Kiếm quang chém đến ngực gã bị khí tức đó biến thành tro tàn.

Ngân sắc tinh quang chói lòa từ khiếu vị trên ngực y toát ra.

Ngân sắc tinh quang, không ngừng phóng đại, biến thành khung cửa cao mười trượng, cảm giác nghẹt thở khó tưởng tượng nổi.

Khung cửa có phù văn hình sao trời lấp lánh vô số ngân quang, nguyên khí khí tức không thuộc về tu sĩ Kim đơn kỳ.

Khí tức của Thần huyền cảnh tu sĩ!

"Chân" "Võ"!

Khung cửa như do vô số tinh quang tụ lại, nguyên khí phát ra cũng chấn tan được một đạo kiếm khí của Ngụy Tác có hai chữ cổ thể này.

"Chân Võ chi môn! Tông chủ lại đạt tu vi...!" Thấyc khung ửa phát ra khí tức còn hơn kim đơn của Ngụy Tác, Bạch Vũ chân nhân tỏ rõ thần sắc chấn kinh.

"Đây là pháp bảo gì?" Thủy Linh Nhi kinh hãi, nàng chưa từng nghe nói Chân Võ có pháp bảo này.

"Đáng sợ quá." Lý Tả Ý rùng mình trước khí tức của khung cửa.

"Oành!"

Cánh cửa có hai chữ "Chân" "Võ" đột nhiên mở ra.

Một dải thần quang từ khung cửa tràn ra, Ngụy Tác biến sắc, bước lên một bước tránh khỏi đạo thần quang xung kích.

Thời gian như ngừng lại, thần quang bừng lên, trong khung cửa là một thanh đồng sắc cự điện khổng lồ.

Thanh đồng sắc cự điện cực lớn, không nhìn thấy điểm cuối hay đỉnh, đứng đối diện với khung cửa là một tu sĩ kinh thiên chói lòa thần quang.

Thần quang trên mình người này và thần quang từ khung cửa tràn ra giống nhau, cùng như sao trời tụ lại.

Y mặc hoàng sắc pháp y, quang hoa trên áo ngưng thành kim sắc liên đài bảo tọa uy nghiêm. Tu sĩ này da như bạch ngọc, mặt mũi tuấn tú, chừng ba mươi tuổi, phát ra khí tức đế vương cửu thiên thập địa, duy ngã độc tôn, ánh mắt sâu thẳm khó dò.

Bọn Ngụy Tác qua khung cửa nhìn thấy tu sĩ kinh thiên này thì y cũng nhíu mày, mắt lóe lên, rõ ràng cũng thấy bọn gã.

Cảm giác đầu tiên là y và bọn Ngụy Tác chỉ cách một khung cửa.

Nhưng trong thanh đồng sắc cự điện không có tiếng động, cả cự điện và khung cửa đều có vô số điểm sáng, thật ra cách nhau hư không xa lắc.

Tu sĩ kinh thiên này thò tay ra cách không chụp vào Ngụy Tác.

"Chát."

Khung cửa đột nhiên rực linh quang, tu sĩ kinh thiên đưa tay ra thì cảnh tượng trong thanh đồng sắc cự điện biến mất, chỉ còn vô số dải sáng chói lòa.

Lực hút khó kháng cự tràn ra.

"Đây là thuật pháp của Thần huyền cảnh tu sĩ!"

"Chắc là Chân Võ tông chủ! Vật này là con bài tẩy y cho Hứa Thiên Ảo để phòng thân!"

"Vật này có thể nối thông nguyên khí, đạo thuật pháp này tương đương với Thần huyền cảnh tu sĩ thi pháp!"

Phe Ngụy Tác đều biến sắc.

Uy năng từ khung cửa quá mạnh, Ngụy Tác và kim đơn không thể chống nổi, bị đầy dạt trên không, cơ hồ sắp bị hút vào.

"Xong rồi! Xong rồi!" Lý Tả Ý nhợt nhạt mặt mày, lẩm bẩm buông xuôi.

Tuy điên khung đến độ tự coi là thỏ, nhưng khí tức của khung cửa khiến y cảm nhận được thực lực cách biệt quá xa.

"Ngụy Tác, uy năng này không phải chỉ là Thần huyền cảnh nhất trọng tu sĩ, nổ tan đi, không thì bị cuốn vào, dù đến trước mặt đối phương hay không gian trong đó chúng ta cũng chết chắc!" Lục bào lão đầu kêu lên trong tai gã.

Kim đơn của Ngụy Tác không ngừng chấn động, ràn rạt hà quang, chống lại uy năng khung cửa.

Cùng lúc, gã không hề đổi sắc vung tay, một viên Tuyệt diệt kim đơn giáng vào khung cửa.

-o0o-

Oành!"

Hoàng sắc diễm quang mang theo khí tức hủy diệt nổ tung trên khung cửa, không khí trong mấy chục dặm như bị vô hình thần vương giẫm lên mà rung động.

Vẫn bình an!

Ngụy Tác trực tiếp tế xuất Tuyệt diệt kim đơn là tế luyện từ của kim đơn Bàn Long chân nhân. Bàn Long chân nhân có tu vi Kim đơn tam trọng hậu kỳ, uy năng Tuyệt diệt kim đơn cực kỳ đáng sợ mà khung cửa này vẫn sáng rực, không hề phá tổn.

"Đây là..." Phía sau khung cửa, thân thể Hứa Thiên Ảo bất động, như cố định trong một bức tranh. Khung cửa từ trong một khiếu vị chi bật ra, tựa hồ đã nối làm một với y, nhưng cần rút ra thật nhiều thể nội chân nguyên, y cơ hồ như đội tấm bia trên lưng, có điều vẫn cười nhạo.

"Oành!"

Nhưng y mới nói được hai chữ, Ngụy Tác lạnh lùng vung tay, lại một viên Tuyệt diệt kim đơn nổ tung trên tinh quang cự môn.

"Cách!"

Tinh quang cự môn tan nát mất mấy dải sáng.

"Chân Võ chi môn sắp nát?!"

"Đây là khí tức của Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ, y biết cách luyện chế Tuyệt diệt kim đơn! Kim đơn của họ đã bị y luyện chế thành Tuyệt diệt kim đơn!"

Bạch Vũ chân nhân chấn động trước cảnh Ngụy Tác với đối kháng Chân Võ chi môn.

Bọn Ngụy Tác không biết rằng Bạch Vũ chân nhân địa vị tuyệt cao tại Chân Võ này hiểu rõ Chân Võ chi môn là một trong những vô thượng bí thuật của tông môn, chỉ có tu sĩ Thần huyền cảnh lưỡng trọng trở lên mới có thể luyện chế hoặc sử dụng.

Chân Võ chi môn mở ra cũng như có một hóa thân của Chân Võ tông chủ, uy năng không kém gì ông ta tự thân thi pháp. Tương đương với một Thần huyền cảnh lưỡng trọng tu sĩ thi triển thuật pháp!

Chân Võ chi môn tựa hồ sắp bị Ngụy Tác đánh vỡ!

"Sao lại như thế!"

Hứa Thiên Ảo những tưởng nắm vững mọi thứ chợt kêu lên.

Y hiểu hơn ai hết uy năng Chân Võ chi môn, đổi lại là y tất đã bị uy năng kinh thiên của thần huyền đại năng hút vào, biến thành tro tàn, mà giờ Chân Võ chi môn bị đối phương chống cự đến độ nứt vỡ.

"Liều thôi!"

Mắt Lý Tả Ý sáng lên.

Y nhảy khỏi hoàng ngọc tam túc đại đỉnh, linh khí ngưng hình thành ngọn núi tan vỡ.

Cùng lúc, hôi hắc sắc loan nguyệt đánh tan mọi uy năng cản đường.

Bạch Vũ chân nhân biến sắc, không ngừng kích phát bản mệnh pháp bảo, lưỡng đạo bạch quang bắn vào Lý Tả Ý.

Chân Võ chi môn vang lên tiếng nứt vỡ, nếu không ngăn Lý Tả Ý, Liệt khuyết tàn nguyệt trong thượng cổ thập đại công kích chi pháp oanh kích tới thì Chân Võ chi môn e rằng tan vỡ thật.

"Oành!"

Hôi hắc sắc loan nguyệt lóe lên trên không trung, đánh tan thần huy của lưỡng đạo bạch quang và bản mệnh pháp bảo của Bạch Vũ chân nhân. Đồng thời, Bạch Vũ chân nhân và Lý Tả Ý cũng hộc máu, da nứt ra.

Tốc độ thi pháp của cả hai đã vượt cực hạn thân thể. Chân nguyên lưu động quá kịch liệt khiến nhục thân có phần không chịu nổi.

"Phu quân!"

"Ngụy Tác!"

Tam túc hoàng ngọc đại đỉnh liễu nhiễu các loại quang hoa, chui ra khỏi màn sao sáng, thật ra từ lúc Ngụy Tác và Hứa Thiên Ảo giao thủ, cho đến khi Chân Võ chi môn xuất hiện cũng chỉ là mấy tích tắc, song phương chỉ kịp phát ra vài lần thuật pháp. Tam túc hoàng ngọc đại đỉnh lao ra, Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh, Thủy Linh Nhi, Hàn Vi Vi đồng thời kinh hô.

"Ha ha! Thần huyền uy năng, ngươi ngăn được hả!" Cùng lúc, Hứa Thiên đắc ý cực độ cười vang.

Chân Võ chi môn khổng lồ trên không tuy có tiếng nứt vỡ nhưng không sụp đổ, uy năng vẫn hút cả Ngụy Tác và kim đơn của gã vào.

Kim đơn hà của gã cùng ám kim sắc kiếm quang, hắc sắc hỏa quang đều hóa thành tro tàn, không thể sánh với uy năng kinh thiên của Thần huyền tu sĩ.

Da gã lấp lánh ngân quang, nhục thân cực kỳ hùng hậu, đổi lại là phổ thông tu e rằng đã tan nát.

Kim đơn và nhục thân gã kéo thành một dải sáng bạc, cách Chân Võ chi môn không đầy mấy chục trượng!

Ở cự ly này dù Ngụy Tác có Tuyệt diệt kim đơn uy lực càng kinh nhân thì kích phát, gã sẽ không chịu nổi sức nổ mà tan thành tro.

Chát, Ngụy Tác đột nhiên được bao trong ánh sáng thần thánh, khí tức bừng lên gấp mấy lần, như thể mọi tiềm năng được triệt để kích phát, biến thành vì sao chói lòa. Kim đơn của gã vỡ ra, hóa thành vô số nguyên khí khó tưởng tượng nổi.

"Đây là gì nhỉ! Tự nổ kim đơn? Không phải! Bản mệnh pháp bảo vẫn y nguyên thì không phải tự nổ kim đơn!" Thổ máu ồng ộc, ngay cả da cũng rỉ máu, Bạch Vũ chân nhân hoàn toàn chấn động.

Kim đơn to hơn thân người tan vỡ thì sẽ thế nào?

Mức độ khiến cho các tu sĩ chấn động hoàn toàn không kém gì Chân Võ chi môn đột nhiên xuất hiện.

Viên kim đơn khó tưởng tượng nổi của Ngụy Tác tan vỡ, vô số nguyên khí không hề tan đi, cả Trường hà thao thiên quyển cũng không hề tổn hại, men theo vô số quỹ tích huyền ảo vô vàn quy nhập vào tâm mạch khiếu vị của gã.

"Xoẹt!!"

Hư không trước mặt Ngụy Tác lõm vào.

Nguyên khí của gã như bị rút sạch, tu vi cơ hồ tan biến nhưng miệng lại phun ra một đạo quang hoa trong suốt.

"Phù!"

Mắt Hứa Thiên Ảo tròn xoe, máu miệng phun ra.

Y vẫn ở sau Chân Võ chi môn, như được thuẫn bài che chắn nhưng đạo quang hoa của Ngụy Tác phun ra ép không gian đến độ khiến y trọng thương.

"Chát!"

Đạo quang hoa giáng lên Chân Võ chi môn.

Chân Võ chi môn vỡ tan, hóa thành vô số lưu quang.

Chân Võ chi môn như một vị Thần huyền cảnh đại tu sĩ giáng lâm cũng hóa thành cát bụi!

"Phù!"

Như một khúc than củi đã cháy hết, mắt Hứa Thiên Ảo vừa lộ rõ thần sắc tuyệt vọng, thân thể cùng pháp bảo triệt để hóa thành tro, bị uy năng kinh thiên thổi tan.

Thiếu chủ của siêu cấp đại tông môn Chân Võ, một đại nhân vật Kim đơn tứ trọng đã mất mạng.

Cùng lúc, trong một thanh đồng cự điện cách đó không biết bao nhiêu vạn dặm, một tu sĩ mặc hoàng sắc pháp y, trên mình rực thần huy, da như bạch ngọc vẫn đưa tay lên không.

Gương mặt y vốn thập phần bình đạm, vô kinh vô hỉ như thần vương chợt xuất hiện thần sắc kinh nộ dị thường.

Lòng tay y thủng lỗ chỗ như bị vô số hỏa tinh thiêu đốt.

Thanh sắc cự điện khổng lồ cơ hò nứt nẻ nền, lõm xuống như miệng núi lửa!

"Xảy ra chuyện gì!"

Quanh thanh đồng sắc cự điện có mấy đỉnh núi dày đặc điện vũ, như mấy thành trì tụ tập lại. Cơ hồ mọi tu sĩ đều đi ra, chi chít như kiến trên núi.

Những tu sĩ này thập phần kinh hãi nhìn lên thanh đồng sắc cự điện.

Trên thanh đồng sắc cự điện hiển hiện hư ảnh Hoang cổ thần ma mặc thanh đồng sắc chiến giáp, cầm trường thuẫn và cổ qua, mặt mũi là khô lâu hung hãn.

Hư ảnh như Hoang cổ thần ma đang gầm vang khiến thinh không lập lòa tựa ngày tàn.

...

"Y đã giết thiếu chủ!"

Trên thinh không ngoài Mặc Ngọc lĩnh, mỗi lỗ chân lông của Bạch Vũ chân nhân đều toát ra hàn khí.

Y không còn mảy may chiến ý, hóa thành bạch sắc lưu quang lướt khỏi Mặc Ngọc lĩnh.

"Chát!"

Đột nhiên bạch quang sững lại, Bạch Vũ chân nhân văng ngược về sau.

Lưu ly tịnh thổ!

Thượng cổ thần phù mà lúc trước Hứa Thiên Ảo sợ bọn Ngụy Tác đào thoát, uy lực sánh với thần huyền đại năng!

"A!"

Bạch Vũ chân nhân biến sắc.

Ngụy Tác nhìn lên mình y, vừa chạm ánh mắt thì y vị khí thế của gã chấn nhiếp, run lên mà không kịp thi pháp.

"Ăn hiếp thỏ sẽ thế đấy!"

Hôi hắc sắc loan nguyệt trấn áp lên y.

Ngọn núi linh khí ngưng hình quanh Lý Tả Ý tan vỡ, thân thể Bạch Vũ chân nhân cũng hóa thành tro!

Lại một tu sĩ kinh thiên của Chân Võ mất mạng!

"Hứa Thiên Ảo và Bạch Vũ chân nhân đều bị y giết!" Mạnh Phong Vũ co người trong góc gục xuống.

Mục quang Ngụy Tác nhìn sang y.

"Đạo hữu tha mạng! Tại hạ không phải người của Chân Võ!" Mạnh Phong Vũ quỳ xuống, run giọng xin.

"Chúng ta không có ân oán, nhưng mỗ không thích người khác biết tới thần thông của mình, chỉ cần các hạ đảm bảo không tiết lộ việc hôm nay thì sau khi uy năng Lưu ly tịnh thổ tan biến, cứ việc ra đi."

Ngụy Tác không nhìn Mạnh Phong Vũ, chụp về phía trước rồi nhíu mày.

Hóa ra ban nãy vì chống lại uy năng kinh thiên của Chân Võ chi môn nên gã thi triển Tiềm long thổ châu quyết, uy năng khung cửa tan vỡ biến Hứa Thiên Ảo thành tro, kim đơn cũng không còn, nhưng kim đơn của Bạch Vũ chân nhân bị Lý Tả Ý giết thì không tổn hại, rơi xuống ngay. Ngụy Tác định dùng Huyền sát quỷ trảo chụp lấy nhưng phát hiện chân nguyên không đủ điều khiển Huyền sát âm khí.

"Tại hạ tuyệt đối không tiết lộ." Mạnh Phong Vũ như được đại xá. Y dù gì cũng là một Kim đơn lưỡng trọng đại tu sĩ, Lưu Vân tông tông chủ, thân phận thập phần cao tuyệt, nhưng Bạch Vũ chân nhân và Lý Tả Ý, Ngụy Tác và Hứa Thiên Ảo kịch chiến khiến y vỡ mật.

Tuy nhiên cùng là Kim đơn tu sĩ, nhưng thần thông của những nhân vật đó sánh với thượng cổ đại năng trong truyền thuyết, cách y một trời một vực.

Dù là Bạch Vũ chân nhân vừa bị Lý Tả Ý giết thì cũng vài chiêu là lấy mạng được y.

"Thỏ huynh đệ, sao ta cảm thấy khí tức của huynh đệ phi thường hư nhược." Lý Tả Ý lo lắng, rồi kinh hãi nhìn màn sáng trong suốt bao quanh, "Chúng ta bị nhốt ở đây, kẻ vừa nãy đáng sợ quá, nếu y đến thì chúng ta chết chắc."

"Mỗ thi triển một đạo thuật pháp, chân nguyên tổn hao quá kịch liệt." Ngụy Tác đứng lên tam túc hoàng ngọc đại đỉnh, an ủi Lý Tả Ý, "Thượng cổ thần phù này không có uy năng nối tiếp thì không duy trì được lâu, y cách chúng ta mấy chục vạn dặm, lúc đến thì chúng ta đã đi rồi."

"Thỏ huynh đệ, chúng ta mau đi cứu hai con thỏ kia." Lý Tả Ý tức thì sáng rỡ mắt, tỏ vẻ hoan hỉ.

"Ngươi ở đây, để mỗ đi xem có cấm chế mai phục không." Ngụy Tác bảo Lý Tả Ý. Hiện gã chỉ có tu vi Chu thiên nhất trọng, sử dụng Tiềm long thổ châu quyết xong thì nhiều khiếu vị bị phong bế, dù có thiên long hài cốt và long đơn thì cũng không thể dùng Thủy hoàng phệ nhật quyết để khôi phục tu vi. Nếu không dặn trước Kỳ Long Sơn và Thanh Bình, vạn nhất để Lý Tả Ý thấy không ổn thì dù bọn Ngụy Tác liên thủ, vị tất địch nổi y.

"Được." Lý Tả Ý hiện tại luôn nghe lời Ngụy Tác, tức thì hăm hở, ngoan ngoãn đứng trên tam túc hoàng ngọc đại đỉnh.

"Lão đại, tiểu đệ và bà nương cùng đi." Dương chi điểu và thanh loan cũng ngoan ngoãn nghe lời nó, lướt lên phía trước Ngụy Tác.

"Đi thôi!" Ngụy Tác biết Dương chi điểu lo lắng cho gã giảm mất tu vi, gặp cấm chế sẽ hung hiểm, nên chủ động muốn đi cùng. Dương chi điểu có thiên phú thần thông đặc biệt cảm nhận được khí tức của cấm chế lợi hại. Ngụy Tác gật đầu, cùng Dương chi điểu và thanh loan, đáp xuống Mặc Ngọc lĩnh.

"Ngụy đạo hữu, không ngờ đạo hữu có thần thông như thế."

Trên đỉnh Mặc Ngọc lĩnh, Kỳ Long Sơn và Thanh Bình nắm tay nhìn Dương chi điểu, thanh loan cùng Ngụy Tác hạ xuống, cực kỳ xúc động.

Trong mắt Hứa Thiên Ảo, Ngụy Tác như sâu kiến, nên hai người bị trấn áp chân nguyên rồi thì không bị thêm cấm chế nào nữa, thấy rõ quá trình Hứa Thiên Ảo bị gã giết.

Quá trình Ngụy Tác giết Hứa Thiên Ảo, toàn thân gã lấp lánh ngân sắc thần quang, kim đơn còn hơn cả nhục thân, đòn sau cùng đánh gục cả Chân Võ chi môn ngang với Thần huyền cảnh đại năng khiến bất kỳ tu sĩ nào cũng như thấy thần vương giáng lâm, cho rằng gã có tiền đồ bất khả hạn lượng, sẽ thành nhân vật truyền kỳ của tu đạo giới.

"Lưỡng vị đạo hữu đại nghĩa, lúc trước tại hạ còn lo lắng lưỡng vị đạo hữu mất mạng tại Thanh Thành khư, biết hai vị là may mắn. Lưỡng vị đạo hữu hiện trúng cấm chế gì?" Ngụy Tác nhìn thấy hai người từ xa, vòng tay hành lễ, thần tình thập phần trang trọng. Thật ra song phương mà đổi vị trí, nếu Kỳ Long Sơn và Thanh Bình bị bắt, gã vị tất liều mạng đễn xin xỏ, gã hiểu cả hai biết thế mà vẫn đến, bằng hữu như thế cực kỳ khó có. Đối với Ngụy Tác thì còn trọng yếu hơn một món chí bảo.

"Hai vị bị Bạch Vũ chân nhân dùng cấm chế phong ấn chân nguyên, nhưng chỉ cần hai ngày nữa là sẽ tự tan." Kỳ Long Sơn và Thanh Bình hành lễ với Ngụy Tác. Cả hai cực kỳ kính trọng gã.

"Không sao là được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC